Dược Thần

Chương 1585: Nhật Diệu Thiên Thần(1)




- Hừ, toàn bộ những người không có Kiếm Thần Lệnh lập tức rời khỏi phạm vi kiếm trủng, kiếm trủng của Kiếm Thần không phải do các ngươi có thể dòm ngó tới!

Một thanh âm già nua bá đạo vang lên, trong tiếng nói bốn thân ảnh cường đại từ bốn phía chung quanh bay ra, trên thân mỗi người khí thế rộng rãi, không ngờ đều là cường giả cấp bậc Nguyệt Huy thiên thần.

- Lão tổ tông!

- Đại nhân!

Ngay kiếm trủng Kiếm Thần có một ít người kích động kêu lên, hiển nhiên bốn cường giả kia đến từ bốn thế lực bất đồng.

Đôi mắt Kiệt Sâm khẽ híp lại, khí tức của bốn người này kỳ thật hắn đã sớm cảm nhận được, chính là vài cỗ lực lượng đáng sợ đã sớm ẩn giấu trong Đại Hoang Thành.

Bốn gã Nguyệt Huy thiên thần vừa xuất hiện, toàn bộ mọi người có mặt đều ngây dại, những thế lực không có Kiếm Thần Lệnh đang chuẩn bị cướp đoạt đều dừng lại hành động, có chút do dự.

Vốn bọn họ đã tính toán xong xuôi, ở thời gian cuối cùng sẽ cướp đoạt Kiếm Thần Lệnh, như vậy có lẽ có thể tiến vào kiếm trủng, thế nhưng bốn Nguyệt Huy thiên thần vừa xuất hiện lại vượt xa dự liệu của bọn hắn, làm rối loạn kế hoạch của bọn họ.

Rất nhiều thế lực liếc nhìn nhau, cảm thụ được khí tức đáng sợ phát tán từ trên người bốn Nguyệt Huy thiên thần, cuối cùng cắn răng chỉ đành bất đắc dĩ thối lui.

Bên trong khu vực gần kiếm trủng thoáng chốc chỉ còn lại mười tám cỗ thế lực có được Kiếm Thần Lệnh.

- Chư vị, lấy ra Kiếm Thần Lệnh đi!

Lão giả đầu lĩnh nhìn qua mọi người lên tiếng.

Mọi người liếc nhau, đều từ trên người lấy ra Kiếm Thần Lệnh thuộc về mình, Kiệt Sâm cũng giống như vậy.

- Ông! Ông! Ông!

Kiếm Thần Lệnh vừa ra, một cỗ khí tức trùng thiên bắt đầu từ trong mười tám khối Kiếm Thần Lệnh xông lên, hào quang không ngừng lóe sáng, chậm rãi cùng cơ quan nào đó trong kiếm trủng cộng minh.

- Chư vị chú ý, kiếm trủng muốn mở ra!

Lão giả lên tiếng quát lạnh.

Oanh long!

Đúng lúc này một hắc sắc thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa thiên không, đáp xuống bên trong khu vực kiếm trủng.

- Người nào?

- Là ai?

Rất nhiều tiếng hô quát vang lên, tất cả mọi người đều nhìn về chỗ hắc ảnh kia, trong miệng không ngừng hét to.

Đó là một người mặc bộ hắc y che kín toàn thân, trên mặt có một tầng hắc sắc khí vụ quanh quẩn, chỉ lộ ra đôi con ngươi âm trầm lạnh băng, khí tức nội liễm đứng thẳng nơi đó, phảng phất như một tảng đá không hề có chút khí tức tán dật.

- Các hạ là ai? Không có Kiếm Thần Lệnh không cho phép tiến vào kiếm trủng Kiếm Thần, còn không mau thối lui!

Cách đó không xa một Tinh Diệu thiên thần ỷ vào sự có mặt của bốn Nguyệt Huy thiên thần, trong miệng lên tiếng quát lạnh.

Hắn không hề chú ý tới vừa nhìn thấy người kia nam tử áo vàng Tu La cùng bốn Nguyệt Huy thiên thần đều biến đổi sắc mặt.

Dù là Bác Tháp Mỗ Tư từ sau khi xuất hiện luôn tỏ vẻ tùy tiện không sợ trời sợ đất hiện tại cũng mím môi, hiển nhiên rất kiêng kỵ người nọ.

Ánh mắt Kiệt Sâm có chút híp lại, từ trên người hắc y nhân hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng âm lãnh, cỗ lực lượng tuy ẩn nấp nhưng không tránh thoát cảm giác của Kiệt Sâm, nhìn qua như yếu ớt nhưng khi so sánh với nam tử áo vàng Tu La cũng không thua kém bao nhiêu.

- Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch, ngươi không có Kiếm Thần Lệnh mà cũng muốn tiến vào kiếm trủng sao!

Bên trong bốn Nguyệt Huy thiên thần, lão giả đầu lĩnh lạnh lùng lên tiếng.

Hắn vừa thốt ra lời này, cũng giống như ném xuống một tảng đá lớn trên mặt hồ yên tĩnh, toàn bộ những người có mặt đều kinh hô.

- Cái gì? Người này là Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch?

- Kim bài sát thủ của Ảnh Sát liên minh, truyền thuyết những nhiệm vụ mà hắn tiếp được không có nhiệm vụ nào mà không thể hoàn thành!

- Nguyệt Huy thiên thần chết trên tay hắn đã vượt qua hai mươi người!

- Không bao lâu trước đây nghe nói hắn đã tránh được một kiếp trong tay một Nhật Diệu thiên thần cường giả, thực lực siêu phàm, ngay cả Nhật Diệu thiên thần bình thường cũng không làm gì được hắn!

Vô số thanh âm nghị luận vang vọng trong khu vực kiếm trủng, sắc mặt tất cả mọi người đại biến, như gặp quỷ dữ, mà sắc mặt của Tinh Diệu thiên thần vừa quát lớn càng thêm tái nhợt, thân thể rung rung.

- Không có Kiếm Thần Lệnh?

Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch lạnh lùng nhìn lão giả đầu lĩnh, thân hình bỗng dưng biến mất.

Mọi người đứng trong phạm vi kiếm trủng đều cả kinh, không đợi bọn họ kịp thời phản ứng…

- Xuy…

Một đạo hắc sắc lưu quang xuất hiện trong hư không, trực tiếp bắn về hướng Tinh Diệu thiên thần vừa quát lớn với hắn.

- Tiền bối, ta…

Người nọ hoảng sợ kêu lên, trong nháy mắt muốn bay vọt lên trời nhưng cũng đã chậm một bước, thần lực điên cuồng phóng thích, hai chân người nọ hoàn toàn không thể rời khỏi mặt đất, hắc sắc lưu quang cũng đã xuất hiện ngay trước mặt của hắn.

- Phốc xuy…

Giống như một lưỡi dao bén lướt qua, đầu của Tinh Diệu thiên thần kia trong chốc lát liền vỡ vụn, phảng phất như quả dưa bị chém nát, óc não trắng hếu cùng xương cốt vụn vỡ vẩy ra bốn phía, một Tinh Diệu thiên thần chỉ trong chớp mắt đã hồn phi phách tán, tan thành mây khói.

Tinh Diệu thiên thần kia vốn đang cầm Kiếm Thần Lệnh trong tay, một đôi bàn tay màu đen duỗi ra trong hư không cầm lấy lệnh bài vào trong tay.

Thân ảnh màu đen nhàn nhạt hiển hiện, Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch lạnh lùng nhìn bốn Nguyệt Huy thiên thần đứng cách đó không xa.

- Bây giờ không phải đã có Kiếm Thần Lệnh rồi sao!

Thanh âm khàn khàn vang lên, tràn đầy lạnh lùng, làm nội tâm mọi người đều phát lạnh.

Nguyệt Huy thiên thần một kích đánh chết Tinh Diệu thiên thần cường giả, không ít người có thể làm được nhưng Tây Trạch kia lại hành động vô cùng dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức lực, thật giống như chỉ bóp chết một con kiến, không phải người nào cũng có thể làm được.

Sắc mặt bốn Nguyệt Huy thiên thần có chút âm lãnh, bọn họ vừa mới định ra quy tắc nhưng trong chớp mắt đã bị người phá hư, làm nội tâm bọn họ không khỏi cảm thấy thật tức giận, nhưng sau khi bốn người liếc mắt nhìn nhau, lại không hề tỏ vẻ gì khác.

- Lão tộc trưởng!

Tinh Diệu thiên thần kia vừa chết, những người trong thế lực của hắn lập tức cực kỳ bi thương, ánh mắt nhìn qua Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch vừa phẫn nộ lại vừa sợ hãi.

- Cút cho ta, chờ khi các ngươi có thực lực ta không ngại các ngươi tiến đến báo thù!

Thanh âm khàn khàn của Tây Trạch lại vang lên, giống như u hồn, phiêu hốt bất định.

Hơn mười người của thế lực kia cắn nát răng nuốt ngược vào bụng, trong đôi mắt bi phẫn mang theo thi thể của Tinh Diệu thiên thần kia, thối lui ra khỏi khu vực kiếm trủng, sau đó phóng lên trời rời khỏi nơi đó.

Ngay cả lão tộc trưởng thực lực mạnh nhất mà chỉ một chiêu đã bị người đánh chết, bọn họ còn ở lại nơi này lại có tác dụng gì.

Kiệt Sâm có thể cảm nhận được ở bên ngoài có vài cỗ thế lực cũng lặng yên đi theo nhóm người kia, trong lòng của hắn không khỏi thầm than một tiếng.

Đây là Thiên Thần Giới, là thế giới thực lực vi tôn, thế giới tràn ngập giết chóc, một pháp tắc thần liên Tinh Diệu thiên thần đối với bất kỳ thế lực nào mà nói đều là đồ vật cực kỳ đỏ mắt, chỉ sợ hơn mười người của thế lực Tinh Diệu thiên thần kia dù có thể quay về gia tộc của chính mình nhưng cũng sẽ chết không còn được mấy người.