Dược Thần

Chương 1255: Hiển lộ thân phận (1)




Không chỉ như thế, một ít sản nghiệp còn lại của gia tộc trên đại lục cũng không ngừng bị Thần Diệt Cốc quấy nhiễu, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng.

- Người nào!

- Lớn mật, vậy mà xâm nhập vào phủ đệ Bác Ninh gia tộc ta!

- Muốn chết!

Từng tiếng hét phẫn nộ, đột nhiên từ bên ngoài sân nhỏ, truyền vào bên tai Lôi Thiết Tư, ngay khi trong nội tâm Lôi Thiết Tư nghi hoặc, mạnh mẽ đứng lên thì...

Ầm ầm!

Một đạo Thánh uy đáng sợ từ trong phủ đệ Bác Ninh gia tộc truyền lại ra, tiến nhập vào cảm giác của Lôi Thiết Tư.

- Cái gì? Cửu giai Thánh Linh sư?

Sắc mặt Lôi Thiết Tư mạnh mẽ biến đổi, phút chốc liền xông ra khỏi thư phòng, như thiểm điện lao ra bên ngoài sân.

Chỉ thấy trong sân, hai nam nữ cực kỳ trẻ tuổi đang đứng thẳng trong sân như nhàn nhã dạo chơi, mà ở chung quanh của hắn, rất nhiều trưởng lão, hộ vệ trong gia tộc, mỗi một người đều như lâm đại địch, cầm trong tay vũ khí, cái trán ứa ra mồ hôi, đau khổ chèo chống dưới thánh uy lĩnh vực hỏa hồng sắc kia, thân hình rung động.

- Người nào, lại đến Bác Ninh gia tộc ta giương oai.

Lôi Thiết Tư biến sắc, chợt linh lực trong thể nội hắn bỗng dưng thúc giục

Ông!

Một cổ vầng sáng màu vàng đất vô hình, dùng thân thể của hắn làm trung tâm, lan tràn ra bên ngoài, Thánh cấp khí tức khủng bố phô thiên cái địa, lập tức bao phủ tất cả mọi người ở đây lại, muốn bảo vệ lấy rất nhiều trưởng lão và hộ vệ của gia tộc khỏi thánh uy lĩnh vực hỏa hồng sắc kia.

Nhưng khiến cho Lôi Thiết Tư thật không ngờ chính là, hắn vừa phóng thích lĩnh vực không lâu, đôi nam nữ cực kỳ trẻ tuổi kia lại chủ động thu liễm lĩnh vực, thả tất cả mọi người ở đây ra.

Vèo! Vèo!

...

Cùng lúc đó, rất nhiều hộ vệ của Bác Ninh gia tộc cũng từ bốn phương tám hướng bay vút mà đến, xuất hiện ở trong sân.

- Lôi Thiết Tư tộc trưởng đại nhân, một nam một nữ này, tự tiện xông vào phủ đệ Bác Ninh gia tộc ta, chúng ta muốn chặn đường, nhưng căn bản ngăn không được ah. . .

Một gã gia tộc hộ vệ thống lĩnh từ rất xa chạy đến, nhìn thấy Lôi Thiết Tư, trong miệng không khỏi lên tiếng.

- Lôi Thiết Tư tộc trưởng đúng không? ! Tại hạ Kiệt Sâm, vị này chính là Khắc Lôi Nhã, chúng ta cũng không có ác ý, chỉ là muốn gặp mặt các hạ. . .

Trong sân, thanh niên tóc đen kia trên mặt mang vẻ cười nhạt lên tiếng.

- Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã?

Lông mày Lôi Thiết Tư tộc trưởng có chút nhướng lên, tựa hồ cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, sau một khắc, cặp mắt của hắn bỗng dưng trợn tròn, toát ra khiếp sợ.

- Cái gì, là các ngươi?

Tiếng kinh hô không thể tưởng tượng nổi vang vọng vô cùng rõ ràng trong sân.

Sau khi nghe được danh tự Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, tộc trưởng Lôi Thiết Tư liền giật mình, không nhịn được lên tiếng khiếp sợ.


Không chỉ hắn mà nguyên một đám trưởng lão ở trong sân đang khó khăn chống cự lại thánh uy của Khắc Lôi Nhã cũng đều trợn tròn mắt, lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

- Thanh niên tóc đen dung trọng kiếm!

- Hồng y thiếu nữ có hai mắt màu bạc, tóc ngắn màu vàng!

Vài tên trưởng lão thì thào trong miệng, trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn.

Trong mấy ngày nay, sau khi sự tích về Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã truyền đi rung động toàn bộ Linh Châu. Đối với thực lực phi phàm của 2 người này, dám can đảm đối địch với thiên tài Thần Diệt Cốc, gia tộc Bác Ninh đã phát động ra mạng lưới tình báo cường đại nhất, ý đồ muốn sưu tập được bóng dáng Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã. Thế nhưng hai người họ lại phảng phất như tiêu thất không thấy bóng dáng, không có ai nhìn thấy tung tích của họ. Cái này khiến gia tộc BÁc Ninh vô cùng ảo não, vậy mà hôm nay hai người này lại xuất hiện trong phủ đệ gia tộc, cái này khiến rất nhiều trưởng lão hưng phấn trong nội tâm.

Lúc trước vì Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã đột nhiên xâm nhập nên rất nhiều trưởng lão cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ tiến hành ngăn cản theo bản năng. Nhưng hôm nay đã suy nghĩ lại hai người KIệt sâm và Khắc Lôi nhà này cũng không có bất luận địch ý gì với gia tộc bÁc Ninh mình. TOàn bộ quá trình xung đột chỉ là mọi người tại đây bị thánh uy của thiếu nữ kia chế trị, nhưng cũng không có người nào bị thương, có thể thấy thực lực nàng ta cường đại như thế nào.

- Các ngươi muốn gặp ta?

Tộc trưởng Lôi Thiết TƯ ngây người một lát, ngay sau đó cũng phục hồi lại tinh thần, chợt không chút do dự, lập tức thu hồi uy áp đang tản ra của mình, cất cao giọng nói:

- Đã như vậy, mời hai vị tiến vào trong.

Đồng thời, ánh mắt tộc trưởng Lôi Thiết Tư lập tức rơi vào trên người một lão giả áo bào màu vàng có chòm râu hoa râm ở trong sân - lão giả này chính là đại trưởng lão gia tộc Bác Ninh - lên tiếng nói:

- Tán Ân, lập tức chuẩn bị yến hội. Hôm nay ta muốn hảo hảo chiêu đãi hai vị Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã này.

- Vâng.

Lão giả áo bào màu vàng kia cung kính lên tiếng, sau đó lui xuống. Không chỉ hắn mà những người còn lại ở trong sân cũng rời đi.

- Hai vị, mời!

Lúc này Lôi Thiết Tư mời Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã vào trong thư phòng.

- Hai vị, tại hạ là tộc trưởng gia tộc Bác Ninh Lôi Thiết TƯ, tại hạ cũng đã nghe qua sự tích của hai vị tại thành Đoan Mộc Ung Châu. Thật sự là đại khoái nhân tâm, khiến người người vỗ tay khen hay. GIa tộc Bác Ninh ta từ trước đến nay đều chưa từng nghe nói qua hai vị, không biết hôm nay hai vị đến gia tộc Bác Ninh tìm Lôi Thiết Tư ta là có gì chỉ giáo?

Sau khi an bài KIệt Sâm và Khắc Lôi Nhã ngồi xuống, Lôi Thiết Tư rót cho mỗi người một chén trà, rồi sau đó ngồi xuống, nghi hoặc lên tiếng.

- Tộc trưởng Lôi Thiết Tư, hai chúng ta tìm ngươi chỉ là vì một chuyện.

Kiệt Sâm mang theo dáng tươi cười trên mặt, rồi sau đó tay trái nhoáng lên một cái, một khối bạch ngọc lệnh bài lóe lên linh lực chấn động kinh người lập tức xuất hiện trong tay trái Kiệt Sâm. NGay sau đó Kiệt Sâm liền ném lên bàn sách trước mặt tộc trưởng Lôi Thiết TƯ.

- Không biết tộc trưởng Lôi Thiết Tư có từng nhìn thấy qua khối lệnh bài này hay không?

Kiệt Sâm cười nhạt lên tiếng.

- Lệnh bài này?

Trên mặt tộc trưởng Lôi Thiết Tư không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, ánh mắt rơi vào trên lệnh bài kia.

Lệnh bài kia chỉ là một hình tháp đơn giản, trên mặt khắc vô số linh vân phức tạp, mà ở trung ương cái lệnh bài hình tháp kia khắc một chữ Dược, giống như là một dấu vết để lại trên đường lớn, khiến người cảm giác rung động thật sâu.

Sau khi nhìn thấy lệnh bài này, trên mặt tộc trưởng Lôi Thiết Tư vốn lộ ra vẻ nghi hoặc. Một khắc sau, giống như là nghĩ tới điều gì, hai mắt hắn liền mở lớn, lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

Hắn mãnh liệt ngẩng cao đầu, hai mắt gắt gao nhìn qua Kiệt Sâm, khó che dấu được sự kinh hãi, lắp bắp nói:

- Cái này... CÁi này... Chẳng lẽ các hạ đến từ đại lục Tư Đặc Ân...

- Đại tháp chủ Linh Dược sư tháp Kiệt Sâm chính là tại hạ.

Trong thư phòng, Kiệt Sâm nhìn Lôi Thiết Tư, lạnh nhạt lên tiếng.

- Đại tháp chủ?