Dược Thần

Chương 1243: Kim Hoàng Đại Thiên Kiếm (1)




- Là ai? Tìm Kiệt Sâm ta?

Đúng lúc này, một đạo thanh âm đạm mạc vang vọng toàn bộ thành Đoan Mộc. Cùng lúc đó, một thiếu niên tóc dài màu đen mặc trường bào màu nâu xám từ trong chỗ sâu phủ thành chủ chậm rãi bay ra, xuất hiện trước tầm mắt tất cả dân chúng.

Lúc hai ánh mắt đối mặt cùng một chỗ trong hư không, Khuê Nhân tiến về trước hai bước, trong cơ thể bộc phát ra chiến ý đáng sợ, đôi mắt tán ra oán độc cùng sát ý vô tận.

Vạn chúng dân đang chú ý về trận chiến sắp sửa bộc phát này.

Bởi vì bị tiếng gào thét làm kinh động, tất cả dân chúng thành Đoan Mộc đã đi ra.

- Mau nhìn, đó chính là tộc trưởng Khuê Nhân gia tộc Bố Mặc.

- Tộc trưởng Khuê Nhân như thế nào lại la lối như vậy trước cửa phủ thành chủ? Đây chính là khiêu khích uy nghiêm thành chủ Bái Nhân LÝ Hi, chẳng lẽ hắn không muốn sống nữa? Còn Kiệt Sâm kia là ai?

- Ta nghe nói thiếu gia La Văn gia tộc Bố Mặc đã bị một thanh niên đánh chết ở cửa ra vào Linh Dược các trong thành sáng nay, mà thanh niên kia gọi là Kiệt Sâm, bây giờ đang ở trong phủ thành chủ, tộc trưởng Khuê Nhân là tới đây báo thù đấy.

- Thì ra là thế, ta cũng nghe nói, như vậy thì Kiệt Sâm kia sắp xong đời rồi. Tộc trưởng Khuê Nhân kia chính là Đế linh sư bát giai trung cấp, thực lực có thể đứng ở tóp 5 tại Ung Châu chúng ta.

- Cái này cũng không nhất định, Kiệt Sâm này có thể tiến vào phủ thành chủ, nói không chừng có quan hệ với thành chủ. Chỉ cần thành chủ Bái Nhân Lý Hi nguyện ý bảo vệ hắn thì tộc trưởng Khuê Nhân cũng không có cách nào khác.

Giờ khắc này, trên không thành phủ thành chủ Đoan Mộc, linh lực khí tức vô biên toát ra, uy áp đáng sợ tỏa khắp thiên địa, hấp dẫn toàn bộ thế lực và dân chúng bên trong thành trì rời khỏi chỗ ở, trong miệng xì xào bàn tán lên tiếng.

Nhưng Kiệt Sâm kia lại vô cùng bình thản nhìn qua ba người Khuê Nhân đang đứng cao ngạo như Ma Thần ở phía đối diện, trên mặt không có chút biểu lộ nào. Phía sau hắn, một đạo lưu quang hỏa hồng sắc bốc lên, chính là Khắc Lôi Nhã đi tới bên cạnh hắn.

- Là ai? Tìm Kiệt Sâm ta?

KIệt Sâm chậm rãi đáp xuống cửa ra vào phủ thành chủ, trên mặt mang theo vẻ bình tĩnh nhìn ba người Khuê Nhân, đạm mạc lên tiếng, không có bất kỳ sợ hãi hay khiếp đảm nào.

- Ngươi là Kiệt Sâm?

Cửa ra vào phủ thành chủ, ánh mắt như điện của Khuê Nhân nhìn thiếu niên tóc đen trước mặt, trong đôi mắt của hắn tràn ngập sát ý, hai tay nắm lại thành nắm đấm, ánh mát vô cùng oán độc gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, chính xác là tập trung vào Kiệt Sâm, linh lực bát giai trung cấp cuồn cuộn không ngừng trong cơ thể hắn.

- Đúng vậy, các hạ là?

Kiệt Sâm nhìn qua Khuê NHân, tựa hồ không chút cảm giác được sát khí trên người hắn, ngữ khí bình tĩnh nói:

- Chính là ngươi vừa kêu to tên ta?

- Kiệt Sâm, ngươi biết ta là ai không?

Khuê Nhân gào thét, cả người tiến lên trước một bước, trong đôi mắt tràn đầy sát ý.

Từ sau khi nhìn thấy thi thể La Văn, sự phẫn nộ trong lòng La Văn lập tức bộc phát. Giờ phút này, hắn đã không chút để ý đến bối cảnh sau lưng Kiệt Sâm nữa, chỉ một lòng muốn giết chết Kiệt Sâm.


Kiệt Sâm nhướng mày, nói:

- Ngươi là ai không quan trọng, ta cũng đéo muốn biết. Ta không cần biết ngươi có lai lịch như nào, thân phận ra sao, niệm ngươi vi phạm lần đầu, ta tha cho ngươi một mạng, giờ thì ngậm họng chó của ngươi lại, nhanh chóng quay về thì ta sẽ không tính toán gì nữa, bằng không thì ngươi sẽ chết mà không có chỗ chôn.

KIệt Sâm đạm mạc liếc nhìn ba người Khuê Nhân, hừ lạnh lên tiếng.

- Cái gì?

Nghe Kiệt Sâm nói, Khuê Nhân không khỏi giận tím mặt. Đúng lúc này...

- Khuê Nhân, ngươi rống to trước phủ thành chủ ta, như vậy là có ý gì?

Một thanh âm gầm thét từ bên trong phủ thành chủ đột nhiên vang lên, một thân ảnh nguy nga cao lớn từ trong phủ thành chủ đi ra, chính là Chưởng khống giả Ung Châu, thành chủ thành Đoan Mộc Bái Nhân Lý Hi.

Trên mặt của hắn mang theo vẻ giận dữ nhìn qua Khuê Nhân, ánh mắt lạnh như băng.

Ánh mắt vốn phẫn nộ của Khuê Nhân không khỏi ngưng tụ lại, tuy trong lòng hắn vô cùng kiêng kỵ nhưng trên mặt lại không có bất kỳ biểu hiện gì, chỉ lãnh đạm nói:

- Thành chủ Bái Nhân Lý Hi, ngươi thân là thành chủ thành Đoan Mộc, nghĩ đến chuyện con ta bị giết lúc trước, ngươi cũng biết, La Văn là con trai lớn nhất của Khuê NHân ta, cũng là người thừa kế gia tộc BỐ Mặc ta. Hôn nay, bất kể là ai cũng không thể ngăn cản được ta, ta muốn đánh chết Kiệt Sâm này để an ủi con ta ở trên trời.

Khuê Nhân nổi giận đùng đùng, có Tất Tiết đại sư hậu thuẫn sau lưng, hắn một chút cũng không sợ.

Thành chủ Bái Nhân Lý hi lập tức nhíu mày một cái, nói:

- Khuê Nhân, ta cũng biết chuyện của con ngươi, trong thành Đoan Mộc mà cổ động thủ hạ tập kích người khác, quả thực là coi trời bằng vung. Bất quá niệm hắn đã chết, ta cũng không so đo với gia tộc Bố Mặc ngươi. Nhưng hiện giờ, Kiệt Sâm huynh đệ là khách nhân Bái Nhân Lý Hi ta, ta tự nhiên cam đoan cho an nguy của hắn. Cho nên ta khuyên ngươi nhanh chóng rời đi thì hơn, có chuyện gì thì lần sau nói!

Trong lúc trao đổi với Kiệt Sâm lúc trước, thành chủ Bái Nhân Lý Hi đã triệt để nể phục tri thức linh lực học thâm ảo của Kiệt Sâm, tuyệt đối là đệ tử đại gia tộc nào đó mới có thể xuất chúng như thế này, Bái Nhân Lý Hi hắn tự nhiên đứng về phía Kiệt Sâm.

- Ân?

Khuê Nhân không khỏi nhìn về phía thành chủ Bái Nhân Lý Hi, theo như tin tức hắn nhận được lúc trước thì thành chủ Bái Nhân Lý Hi cùng Kiệt Sâm này căn bản không quen biết nhau nhưng hôm nay lại ra mặt vì Kiệt Sâm này, cái này khiến Khuê Nhân không khỏi nghi hoặc trong nội tâm, đồng thời xuất hiện kiêng kỵ thật sâu.

Thân là một trong những gia tộc lớn tại Ung Châu, đối với thực lực thành chủ Bái Nhân Lý Hi này thì Khuê Nhân biết rất rõ ràng rành mạch. Bái Nhân LÝ Hi chính là Đế linh sư bát giai đỉnh phong, thực lực chân chính không yếu hơn so với hộ vệ Tất Tiết đại sư, Hỏa diễm pháp vương Bạc Khắc Hi Nhĩ.

- Nếu hắn ra tay can thiệp thì mối thù của La Văn con ta...

Nghĩ đến đây, tâm Khuê Nhân không khỏi rúng động mạnh một cái.

- Thành chủ Bái Nhân Lý Hi, Kiệt Sâm này chính là hung thủ giết người, tùy ý đánh chết con dân tại thành Đoan Mộc ngươi. Ngươi thân là thành chủ thành Đoan Mộc, Chưởng Khống giả Ung Châu mà lại bao che người này như thế, quả thực là mối sỉ nhục của Ung Châu.

Ngay tại lúc Khuê NHân do dự trong nội tâm thì Tất Tiết ở bên cạnh thủy chung không nói gì lại không khỏi cười lạnh, lên tiếng.

- Ngươi là?

Bái Nhân Lý Hi đem ánh mắt của mình nhìn về phía Tất Tiết cùng Bach Khắc Hi Nhĩ ở một bên, khí thế hai người này không giống thường nhân, kỳ thật ngay từ đâu Bái Nhân Lý Hi sớm đã chú ý tới.

- Lão phu là Tất Tiết, Dược sư đường đại sư Thần Diệt Cốc!

Tất Tiết mang theo vẻ cười lạnh trên mặt, lạnh nhạt lên tiếng:

- Vị ở đằng sau ta chính là một trong Thất vương Thần Diệt Cốc, Hỏa diễm pháp vương Bạc Khắc Hi Nhĩ.