Dược Thần

Chương 1168: Thiên kiếp diệt sát(1)




Lần thứ nhất toàn lực giao phong chỉ vì Lam Nguyệt Cổ Sâm bị áp chế thuộc tính nên bị thương, ba người khác căn bản không phân thắng bại, nhưng tổn thương của Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng không làm ảnh hưởng đối với kết cục cuộc chiến bao nhiêu.

- Hỗn đản!

Nhìn thấy Kiệt Sâm đang không ngừng phối chế cách đó không xa, mà bên mình chậm chạp không cách nào đánh lui Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Vi Ân đi ngăn trở, hai người Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da liếc nhìn nhau, trong nội tâm lập tức nóng nảy.

Sau một khắc…

- Sưu! Sưu!

Hai người đều bật lui ra sau, trong mắt mang theo vẻ âm lãnh nhìn Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, sau đó cùng nhau lấy ra linh dược tề tản ra khí tức linh dược kinh người.

Đế cấp uy nghiêm nhàn nhạt từ trong linh dược tề truyền ra, đây là hai bình đế cấp linh dược tề bát giai, hơn nữa từ uy áp mà xem, là hai bình đế cấp linh dược tề thượng phẩm bát giai.

Đế cấp linh dược tề bát giai ở trên đại lục vô cùng quý hiếm, thuộc về vật báu vô giá, nhưng bọn hắn là thánh linh sư cửu giai cũng không đến nỗi không có được.

Hai bình đế cấp linh dược tề tản ra hào quang sáng lạn vừa xuất hiện, hai người lập tức uống vào.

Cho dù Lôi Thiết Nhĩ bọn hắn là thánh linh sư cửu giai, có địa vị cao quý trong Thần Phong đế quốc, có được đại lượng tài nguyên nhưng đế cấp linh dược tề thượng phẩm bát giai đối với bọn hắn mà nói cũng chỉ có thể gặp mà không thể cầu, vốn theo ý định của hai người chỉ cần ngăn cản nhóm người Kiệt Sâm chờ Khang Bá Ba Kỳ thánh chủ trở về là được, không cần phải dùng linh dược tề, lãng phí linh dược vất vả mới có được, nhưng dưới dạng tình huống hiện tại bọn hắn đã không còn cách nào, chỉ phải đem ra sử dụng. 

- Hừ, xem các ngươi làm sao mà ngăn đón ta!

Trong miệng Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da đều hừ lạnh, một cỗ lực lượng cường đại khó thể hình dung từ trong thân thể hai người kéo lên, giờ khắc này hai người giống như bị ma thần nhập thân, hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Vi Ân hung hăng vọt tới.

Nhìn thấy bộ dáng càn quấy của hai người Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da, Vi Ân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm liếc nhau, trong đôi mắt đều hiện lên vẻ kiên định.

- Tất cả mọi người uống vào linh dược tề, nhất định không cho bọn hắn gây ảnh hưởng đối việc phối chế của Kiệt Sâm, nếu không đợi tới khi Khang Bá Ba Kỳ bọn hắn về đến chúng ta sẽ vẫn lạc tại đây!

Trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm phát ra tiếng quát lạnh.

Theo lời của nàng rơi xuống, trong tay Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Vi Ân đồng thời xuất hiện một bình linh dược tề tản ra linh lực ba động khủng bố.

Chẳng những là hai người bọn họ, Lôi Nặc, Tạp Tư Ốc Nhĩ, Mạc Ni Tạp cùng Ai Đức Mễ Tư đang chiến đấu bất phân thắng bại với ba gã thánh linh sư đê cấp trong tay cũng xuất hiện bình linh dược tề tản ra khí tức kinh người.

Trước khi đến Thánh Địa Thần Phong đế quốc, cho dù Kiệt Sâm bọn họ cũng không nghĩ sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng vẫn có chuẩn bị, trước khi tiến công Kiệt Sâm đã phối chế cho mỗi người một bình linh dược tề dùng để uống vào trong thời điểm chiến đấu.

Mọi người không hề có chút do dự đem linh dược tề trong tay uống vào, một cỗ khí tức đáng sợ từ trong cơ thể mọi người mạnh mẽ bắn ra.

- Thế nào?

Nhìn thấy một màn này, đám người Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da vốn đang hung hăng càn quấy đều trở nên ngây dại.

Mà đúng lúc này…

Oanh long!

Một đoàn hào quang chói mắt xuất hiện trên bầu trời, toàn bộ quang ám song hệ linh lực nguyên tố trong thời khắc này đều bắt đầu cuồng bạo, vô số quang ám song hệ pháp tắc như từng cơn sông dài lưu chuyển quanh bình dược tề trước mặt Kiệt Sâm, ở trên bầu trời tạo thành pháp tắc kiếp vân nặng nề khổng lồ, uy áp đáng sợ lan ra thiên địa làm tận sâu trong nội tâm mọi người cảm nhận được bản thân vô cùng nhỏ bé cùng kinh hãi.

Trên bầu trời, linh lực hải dương hắc bạch quang mang không ngừng cuồn cuộn, như một mảnh âm dương thế giới, ở bên trong từng đạo quang ám song hệ nguyên tố pháp tắc huyền ảo không ngừng lưu chuyển, tạo cho người cảm giác tim đập thật nhanh, đó chính là uy áp đại đạo, trấn áp hết thảy.

Một đen một trắng, hắc bạch kiếp vân không ngừng tụ tập trên thiên không, không ngừng áp xuống, thiên không đang chiếu rọi ánh mặt trời giờ khắc này lập tức tiến nhập vào trong đêm tối.

- Đó là…thiên địa dược kiếp của đế cấp linh dược tề thượng phẩm bát giai sinh ra hay sao? Vì sao ta lại cảm giác đáng sợ như vậy, linh hồn đều bị rung động…

Giờ khắc này bất kể là Lôi Thiết Nhĩ bọn hắn hay vô số thánh tử trong Thánh Địa, trên mặt đều lộ thần sắc hoảng sợ, tận sâu trong đáy lòng dâng lên khủng hoảng.

Chẳng những là bọn họ, trong đế đô Thần Phong đế quốc ngoài trăm dặm, cuộc chiến đấu kinh người trên không trung Thánh Địa cùng khí tức đáng sợ như ngày tận thế tiến đến đã sớm làm cho vô số dân chúng kinh hồn táng đảm ẩn núp trong nhà, xa xa quan sát, mà giờ khắc này pháp tắc thiên kiếp xuất hiện khi linh dược tề thánh cấp cửu giai hình thành đã làm bọn họ đều phải chấn kinh.

Quang ám song hệ nguyên tố như nước lũ không ngừng phập phồng cuộn trào trên bầu trời, hình thành từng mảnh linh lực hải dương, trong hải dương quang ám song hệ huyền ảo pháp tắc lưu chuyển, diễn biến đại đạo làm lòng người không dám sinh ra nửa điểm ngỗ nghịch.

- Kiệt Sâm!

Xa xa nhìn thấy một màn này trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều mừng rỡ kêu lên, trong đôi mắt có vui mừng cũng có cả lo lắng.

Vui mừng chính là thánh cấp linh dược tề quang ám song hệ đã được phối chế thành công, Tạp Tắc Nỗ Tư sẽ có đủ thực lực đánh chết Áo Đức Mạn, lo lắng chính là thiên kiếp pháp tắc cửu giai không phải tầm thường, tương đương với thánh linh sư cửu giai toàn lực ra tay, trong sự vây đánh của đám người Lôi Thiết Nhĩ mọi người hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản mà thôi, nếu có thêm thiên kiếp pháp tắc, một khi Kiệt Sâm không cách nào chèo chống như vậy mọi người sẽ thất bại hoàn toàn.

- Kiệt Sâm, ngươi đi độ pháp tắc thiên kiếp, chúng ta tới ngăn lại Lôi Thiết Nhĩ bọn hắn!

Giờ khắc này Lam Nguyệt Cổ Sâm không khỏi hô lớn, trong nội tâm bọn họ đã quyết định cho dù chết cũng phải ngăn cản đám người Lôi Thiết Nhĩ, tranh thủ thời gian cho Kiệt Sâm độ kiếp.

Nhưng ngay khi nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đang hét to, chợt thấy cách đó không xa Kiệt Sâm đang cầm bình thánh cấp linh dược tề, vừa nghe được tiếng hét của bọn họ khóe miệng đột nhiên hiện lên nụ cười quỷ dị.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, Vi Ân, phụ thân, chư vị, mọi người đều tránh ra xa, để cho ta tới đối phó Lôi Thiết Nhĩ bọn hắn, mọi người đây vây khốn Áo Đức Mạn phòng ngừa hắn chạy trốn!

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng quát to lạnh lùng, lập tức thân thể bay vút về hướng đám người Lôi Thiết Nhĩ.

- A…

Nghe được tiếng quát của Kiệt Sâm, nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đều ngây dại.

Mà ở một bên, năm người Lôi Thiết Nhĩ giống như gặp quỷ trừng lớn hai mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

- Cái gì? Tên Kiệt Sâm kia đối mặt với dược kiếp khủng bố như vậy không chuyên tâm đối kháng dược kiếp mà còn dám chặn giết chúng ta, đây…tiểu tử kia không phải đầu óc phát điên rồi đi?

Đám người Lôi Thiết Nhĩ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi lộ vẻ nghi hoặc.