Dược Thần

Chương 1161: Máu Chảy Thành Sông




- A…

Bị Tạp Tắc Nỗ Tư bao vây bên trong quang ám lĩnh vực, gần trăm thánh tử đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, từng đạo hắc bạch quang mang quấn quanh trên người bọn họ, cả nhóm thánh tử không ngừng giãy dụa muốn giãy thoát trói buộc đáng sợ kia.

Nhưng chỉ vô dụng, thực lực của Tạp Tắc Nỗ Tư tương đương với thánh linh sư trung cấp, những thánh tử kia làm sao có thể ngăn cản, quang ám linh lực nhanh chóng ăn mòn thân thể bọn họ, mỗi người đều không ngừng phát ra tiếng tru thống khổ.

- Chết đi!

Tạp Tắc Nỗ Tư lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt không hề có chút lưu tình, trường kiếm trong tay vung lên.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Linh lực vô tận sôi trào, theo công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư những thánh tử đều bị miểu sát, máu tươi không ngừng rơi vãi trên không trung, cả Thánh Tử Thành bị nhuộm thành một mảnh huyết hồng, tràn ngập máu tanh.

- Tạp Tắc Nỗ Tư…

Nhìn cảnh tượng sát lục máu tanh của Tạp Tắc Nỗ Tư, nhóm người Kiệt Sâm vừa định ra tay chợt ngây người.

Kiệt Sâm bọn họ cũng biết bản thân mình không phải kẻ nhân từ, lần này đến Thánh Địa Thần Phong đế quốc cũng chuẩn bị thừa dịp Khang Bá Ba Kỳ tập trung lực lượng đi ra ngoài mà trắng trợn giết chóc một phen, nhưng phương thức đuổi tận sát tuyệt của Tạp Tắc Nỗ Tư làm cho nhóm người Kiệt Sâm đều bị chấn động.

Theo như kế hoạch của Kiệt Sâm lần này bọn họ dự định giết chết một ít thánh tử đỉnh cấp từng tham gia trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục, cho Thần Phong đế quốc một lần giáo huấn vĩnh viễn khó quên, về phần những thánh tử khác chỉ cần không chống cự chỉ muốn trốn chạy thì Kiệt Sâm bọn họ cũng không dự định giết hết bọn họ.

Cho dù trong lòng Kiệt Sâm cũng hiểu rõ hai nước giao chiến không thể nhân từ, thường thường được làm vua thua làm giặc, nhưng trong nội tâm Kiệt Sâm vẫn không thể xuống tay hạ thủ diệt tuyệt đến như thế. 

Cũng giống như lúc ở Cơ Khắc Thành, các tộc trưởng các gia tộc đến dự yến hội nhóm người Kiệt Sâm cũng chỉ ra tay kích sát mấy chục người muốn công kích, về phần nhóm người còn lại chỉ lo chạy trốn nên Kiệt Sâm bọn họ cũng không đuổi tận sát tuyệt mà thả cho đối phương một con đường sống.

Đây cũng là nguyên nhân nhóm người Kiệt Sâm không hạ độc thủ với những đệ tử khác trong Thánh Địa mà đi thẳng vào Thánh Tử Thành, bọn họ cũng không muốn tùy tiện giết người không liên quan cho dù những người kia đều là con dân Thần Phong đế quốc.

Nói đến cùng Kiệt Sâm bọn họ cũng không giống như những thánh linh sư khác đem mạng người xem rẻ như con sâu cái kiến.

Nhưng hiện tại Tạp Tắc Nỗ Tư ra tay không chút lưu tình hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của nhóm người Kiệt Sâm, cũng vi phạm ý định ban đầu của mọi người.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi đang làm gì?

Nhóm người Kiệt Sâm chỉ thoáng kinh hãi chốc lát liền phục hồi lại tinh thần, nhưng giờ khắc này gần trăm thánh tử Thần Phong đế quốc ngoại trừ một vài người phản ứng nhanh kịp thời lao ra khỏi lĩnh vực, những người còn lại đều bị giết chết, máu tươi tràn ngập quảng trường chẳng khác gì dòng sông máu.

Trên bầu trời, Tạp Tắc Nỗ Tư chợt rùng mình, hắn kinh ngạc nhìn xuống mặt đất tràn đầy thi thể, lại nhìn thấy thật nhiều thánh tử ở những chỗ khác đang hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, trong ánh mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp.

- Kiệt Sâm, chư vị, thật xin lỗi, tha thứ ta đã thất thố…

Tạp Tắc Nỗ Tư quay đầu, miệng thì thào lên tiếng, tận sâu trong đáy mắt hiện lên bi thương vô tận.

Nhìn thấy ánh mắt của Tạp Tắc Nỗ Tư, mọi người đều cảm nhận được phần bi thương trong lòng hắn, đó là đôi mắt như thế nào ah, mọi người thật không ngờ Tạp Tắc Nỗ Tư trong dĩ vãng luôn vô cùng kiên cường cho dù gặp phải khó khăn cũng không chút nhíu mày nhưng hôm nay lại hiện lên cảm tình nhu nhược đến như thế.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi làm sao vậy?

Nhìn thấy dáng vẻ của Tạp Tắc Nỗ Tư, trên mặt Kiệt Sâm không hề có chút ý trách cứ, chỉ có vẻ quan tâm, thân là linh dược thánh sư nên hắn có thể nhìn ra hiện tại trạng thái của Tạp Tắc Nỗ Tư không đúng lắm.

- Chuyện này…đợi xử lý xong chuyện tại đây ta sẽ nói với mọi người.

- Chuyện gì xảy ra?

Đúng lúc này từ bên trong đại điện truyền ra thanh âm tiếng quát to, hơn mười thân ảnh tản ra khí tức kinh người từ trong bay ra, đầu lĩnh chính là đệ nhất thánh tử Thần Phong đế quốc Bảo La, mà một số người còn lại cũng là cường giả trong Thánh Địa, còn có vài nhân viên công tác trong đại điện.

Những người này mạnh hơn những thánh tử vừa rồi không ít, trong đó tính cả Bảo La đều có hai đế linh sư đỉnh phong, những người còn lại đều là đế linh sư cao cấp.

- Thế nào…

Nhóm người Bảo La vừa xuất hiện ánh mắt rơi xuống quảng trường, vừa nhìn thấy tràng cảnh máu chảy thành sông sắc mặt bọn họ đều thay đổi.

Trong những ngày tháng ở lại Thánh Địa, đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy có người dám giết tới tận trong Thánh Địa, còn tàn sát thánh tử ngay trong Thánh Tử Thành.

Nhóm người Bảo La kinh hãi đưa mắt nhìn qua trên người nhóm người Kiệt Sâm, vừa nhìn thấy được bộ dáng của Kiệt Sâm bọn họ, đệ nhất thánh tử Bảo La tràn đầy vẻ kinh hoảng, miệng lên tiếng kinh hô:

- Là các ngươi?

- Bảo La?

Không đợi mấy người Kiệt Sâm mở miệng, trên bầu trời trong mắt Tạp Tắc Nỗ Tư sát ý tung hoành, trong miệng phát ra tiếng quát lạnh lùng.

Sau một khắc hắn lại ra tay.

- Oanh long long…

Uy áp đáng sợ chấn nhiếp không gian, khí cơ cường hoành lan tràn, hư không tầng tầng sụp đổ, hủy diệt, bao phủ về hướng đám người Bảo La.

- Ah, phá cho ta!

- Mộc hoàng thánh hoàng, thiên địa vi tôn!

- Hỏa hệ áo nghĩa – Thiên Tẫn Vạn Vật!

- Kiếm trung càn khôn, tuyệt diệt thiên địa!

Từng tiếng thét phẫn nộ kinh thiên vang lên trong thiên địa, nhóm người Bảo La mặc dù chỉ là đế linh sư đỉnh phong còn có chênh lệch với thánh linh sư, nhưng dù sao vẫn thực sự có bản lĩnh, mặc dù không bằng Tạp Tắc Nỗ Tư nhưng vẫn không đến mức giống nhóm thánh tử đầu tiên không hề có bất kỳ sức hoàn thủ.

Trong lúc nhất thời linh lực vô tận sôi trào, từng đạo linh lực khủng bố từ trong tay nhóm người Bảo La phóng thích, trực tiếp va chạm cùng công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư.

- Oanh!

Linh lực cuồn cuộn ngập trời, khắp hư không sụp đổ, một lỗ thủng cực lớn ẩn hiện trong không gian, không gian loạn lưu rít gào, công kích của nhóm người Bảo La lập tức bị hủy diệt, mà công kích của Tạp Tắc Nỗ Tư cũng chao đảo lắc lư sau đó bạo liệt biến thành hư vô.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Trong hư không, thân thể nhóm người Bảo La chấn động mãnh liệt, máu tươi phun trào, thân thể nứt vỡ, trong đó có hai thánh tử đế linh sư trung cấp biến thành một chùm huyết vụ, mà Bảo La bọn họ cũng đều trọng thương, thân thể đầy máu.

Dưới một kích toàn lực của Tạp Tắc Nỗ Tư, hơn mười người Bảo La đều bị trọng thương, vô cùng thê thảm.

Bản thân Tạp Tắc Nỗ Tư cũng bật lui ra sau một bước, sắc mặt có chút tái nhợt, nhóm người Bảo La liên thủ công kích cũng làm linh lực trong thân thể hắn có chút sôi trào.

- Không sai, có chút thực lực, quả nhiên không hổ là đệ nhất thiên tài của Thần Phong đế quốc, nhưng mặc kệ các ngươi là thiên tài thế nào, hôm nay đều phải chết!

Tạp Tắc Nỗ Tư lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy sát ý, linh lực sôi trào trong cơ thể, muốn tiếp tục ra tay.