Dược Thần

Chương 1071: Thần Thánh Thẩm Phán (1)




XÍU... UU!! XÍU... UU!! XÍU... UU!!

Vô số chạc cây dây leo từ bốn phương tám hướng oanh kích đến Khảm Bối Nhĩ.

- Cút ngay!

Khảm Bối Nhĩ trong miệng quát lớn, đại thủ chém ra, vô số sương mù mau đen từ trên tay hắn tách ra đụng vào một chỗ với những dây leo kia.

Tiếng oanh minh liên tiếp vang vọng trong thiên địa, Khảm Bối Nhĩ bị trùng trùng điệp điệp oanh kích ra ngoài, trong lồng ngực huyết khí cuồn cuộn, sắc mặt một trận trắng bệch.

- Chuyện gì xảy ra, hai người các ngươi sao lại cường đại như vậy? Điều đó không có khả năng, các ngươi mới chỉ là bát giai đế Linh Sư, coi như phục dụng bát giai thượng phẩm Đế cấp Linh Dược tề cũng không thể nào là đối thủ của ta được.

Trong miệng Khảm Bối Nhĩ phát ra tiếng gầm rú cuồng loạn, không dám tin nhìn qua Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Không có khả năng? !

Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm cười lạnh, hai người lại ra tay, phát động công kích như gió táp mưa sa về phía Khảm Bối Nhĩ.

Khắp nơi đều là linh lực cuồng nộ, vòm trời cũng như sụp đổ xuống, Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm không ngừng ép về phía Khảm Bối Nhĩ.

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng!

Dưới sự vây công của Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm, Khảm Bối Nhĩ thân là cửu giai đê cấp Thánh Linh sư lại liên tục lui bước, toàn thân vô cùng chật vật, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi, trong nội tâm căn bản không cách nào tiếp nhận.

Một bên, Tạp Tư Ốc Nhĩ nhìn thấy một màn này, cả người cũng hoàn toàn sợ ngây người.

Lúc trước khi ở Tái Luân đế quốc, Kiệt Sâm cũng đã từng đánh bại hắn, nhưng khi đó, Kiệt Sâm và hắn tựa hồ chỉ là tám lạng nửa cân, chỉ có điều hơi chiếm ưu thế mà thôi, hơn nữa hắn còn chưa thi triển ra bí pháp của gia tộc, chưa phóng xuất ra toàn bộ sức chiến đấu, bởi vậy Tạp Tư Ốc Nhĩ đối với chuyện lúc trước Kiệt Sâm đánh bại mình, trong nội tâm thủy chung vẫn không phục.

Nhưng hôm nay, nhìn thấy tràng cảnh hai người Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm vây công Khảm Bối Nhĩ khiến hắn cơ hồ không dám tin vào hai mắt mình nữa, trong nội tâm đối với Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng khuất phục triệt để.

Phải biết rằng, lúc trước khi đối mặt với đuổi giết của Khảm Bối Nhĩ đuổi giết, mình dĩ nhiên đã hoàn toàn thi triển ra bí pháp gia tộc Thần băng thân thể, nhưng cũng chỉ có thể đau khổ chèo chống, căn bản khó có thể ngăn cản.

Rống!

Giờ khắc này, huyết dịch trong lòng ngực Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng triệt để sôi trào, trong miệng của hắn phát ra gào thét, trong đôi mắt Băng Lam sắc mạnh mẽ tách ra đạo đạo hào quang chói mắt.

- Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, ta tới giúp các ngươi.

Vô tận Băng Hệ linh lực từ trong cơ thể Tạp Tư Ốc Nhĩ phóng thích ra, thân thể của hắn triệt để biến thành Băng Lam sắc, cầm trong tay Huyền Băng kiếm, vọt lên.

- Băng Hệ áo nghĩa chi Cực Bắc Hàn Băng!

Oanh!

Một đạo băng trụ màu xanh da trời sáng chói từ trên trời giáng xuống, hung hăng quét về phía Khảm Bối Nhĩ.

Nếu là bình thường, Tạp Tư Ốc Nhĩ tuy rằng tấn cấp bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, nhưng trước mặt cửu giai đê cấp Thánh Linh sư Khảm Bối Nhĩ này thì công kích của hắn căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của Khảm Bối Nhĩ được, nhưng hôm nay dưới sự vây công của Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm, Khảm Bối Nhĩ tay chân rối loạn, không còn vẻ thong dong như trước kia.

Băng trụ ẩn chứa Băng Hệ linh lực đáng sợ trực tiếp chém lên thân thể Khảm Bối Nhĩ, vô tận Hàn Băng chi khí phun trào, trên người Khảm Bối Nhĩ lập tức tràn lan lên một tầng băng cứng dày đặc.

- Ah! đáng ghét, đáng ghét ah!

Trong miệng Khảm Bối Nhĩ rống giận, phát ra tiếng gào thét không cam lòng, trong cơ thể linh lực bộc phát phá vỡ tầng băng ngoài thân, trong miệng của hắn phún dũng ra máu tươi, trường bào toàn thân nghiền nát, trong ánh mắt nhìn qua Tạp Tư Ốc Nhĩ tràn đầy phẫn nộ.

Nếu là bình thường, bát giai đỉnh phong đế Linh Sư như Tạp Tư Ốc Nhĩ làm sao có thể tổn thương được hắn, nhưng hôm nay dưới sự vây công của Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm, Khảm Bối Nhĩ giống như một lão hổ rơi vào trong bầy sói, tuy rằng cường đại những một cây chẳng chống vững nhà, lại càng không cần phải nói, Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng đều là lão hổ không hề yếu hơn hắn.

Dưới sự vây công của Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, cùng với Tạp Tư Ốc Nhĩ, trên người Khảm Bối Nhĩ liên tiếp nhận lấy mấy lần trọng thương, trong nội tâm rốt cục cũng cảm thấy một tia không ổn.

- Không được, cứ tiếp tục như vậy thì phải lưu lại ở chỗ này mất, hay là đi trước thì sẽ tốt hơn, thông qua linh lực đưa tin nói thực lực của Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm cho Yết La đại nhân biết, lại bảo Yết La đại nhân dẫn người đến giảo sát bọn hắn, hai người này thật sự là quá biến thái rồi.

Khảm Bối Nhĩ đau khổ chèo chống, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, dĩ nhiên đã sinh ra thoái ý.

- Quỷ minh Ma ảnh!

Ý nghĩ này vừa ra, trong miệng Khảm Bối Nhĩ lập tức phát ra tiếng gào thét, hắn vận chuyển linh lực trong cơ thể đến cực hạn, một đạo sương mù màu đen trùng thiên từ trong cơ thể hắn phún dũng mà ra, trên đó khói đen cuồn cuộn, xuất hiện vô số Lệ Quỷ hét lên chói tai, diện mục dữ tợn, kéo lấy khói đen thật dài vọt về phía ba người Kiệt Sâm.

Oanh! 

Tiếng nổ mạnh cực lớn vang vọng ở phía chân trời, dưới sự liều mạng của Khảm Bối Nhĩ, vòng vây của bọn người Kiệt Sâm lập tức giãn ra một phần.

Khảm Bối Nhĩ dốc sức liều mạng một chiêu đánh tan sự vây công của ba người Kiệt Sâm, thừa dịp này hắn liền không có chút gì do dự, cả người hóa thành một đạo hắc mang, điên cuồng lướt về phía chân trời xa xa.

- Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ, ba người các ngươi chờ đó, ta nhất định phải sẽ khiến các ngươi phải chết, mối thù hôm nay, Khảm Bối Nhĩ ta nhất định sẽ trở về báo.

Trong lúc viễn độn, Khảm Bối Nhĩ vẫn không quên xa xa hét to.

"Muốn đi? Ngươi còn không có hỏi qua ta có đồng ý hay không đây này. " Lam Nguyệt Cổ Sâm trong miệng phát ra quát lạnh, trong tay nàng Thanh Mộc thần trượng lập tức bay vút đi ra, màu xanh biếc linh trượng như là một cây Thái Cổ ma đằng, đón gió mà trướng, lập tức hóa thành một đạo uốn lượn gần trăm trượng cực lớn dây leo, quấn quanh hướng cái kia Khảm Bối Nhĩ.

- Thanh Mộc thần trượng, hóa thân thần mộc tù thiên tỏa địa, vĩnh cố thế gian!

Lam Nguyệt Cổ Sâm trong miệng phát ra tiếng hét to, dây leo cực lớn kia giống như một cự xà linh hoạt, không ngừng uốn lượn du động, đạo đạo khí tức huyền ảo, thâm thúy không ngừng phóng thích ra, dưới sự khống chế của Lam Nguyệt Cổ Sâm, dây leo cực lớn kia phảng phất như vật sống vậy, trong khoảnh khắc liền nhốt Khảm Bối Nhĩ vào trong đó.

- Khảm Bối Nhĩ, tiếp ta một chiêu này!

Đối diện, trong mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm hiện lên một đạo tinh mang, cả người bốc lên đạo đạo phong sắc, linh lực vòng xoáy màu xanh da trời thật nhỏ phút chốc ngưng tụ thành một đạo nguyên tố chi nhận cự đại, nhắm ngay Khảm Bối Nhĩ đang vị vây khốn trên không trung mạnh mẽ chém tới.