Dược Thần

Chương 1011: Rung động toàn trường




Trong lúc nổ tung kịch liệt, thế giới chi kiếm mà Ai Đức Mễ Tư điều khiển liên tiếp văng tung tóe nghiền nát, lập tức bành một tiếng, thế giới chi kiếm vô cùng cô đọng bạo liệt ra, đại lượng kim hệ linh lực tứ tán, mà ngũ sắc thần kiếm do Kiệt Sâm điều khiển cũng trở nên run rẩy, bất quá cũng không bị nghiền nát, sau khi đánh nát thế giới chi kiếm, của Ai Đức Mễ Tư, nó liền như thiểm điện vọt đến trước mặt Ai Đức Mễ Tư, ngưng lại trước mặt hắn.

- Cái này chính là tiến bộ của ngươi trong hơn một năm nay sao? Quá yếu, thật sự là quá yếu!

Trên lôi đài, Kiệt Sâm cầm trong tay trọng kiếm, không nhịn được lắc đầu, trong miệng thở dài lên tiếng.

Tiếp nhận khiếu chiến của Ai Đức Mễ Tư, Kiệt Sâm cũng là muốn kiểm nghiệm thực lực của mình một chút, lại không nghĩ rằng Ai Đức Mễ Tư này căn bản ngay cả tư cách khiến hắn thi triển toàn lực cũng không có, khiến Kiệt Sâm vô cùng thất vọng.

- Đáng giận ah, đáng giận!

Bị Kiệt Sâm vừa nói như vậy, hai mắt Ai Đức Mễ Tư lập tức trở nên đỏ bừng, trong đôi mắt tràn đầy khuất nhục.

- Kiệt Sâm, vốn ta còn không muốn sử dụng một chiêu kia, bởi vì chiêu này của ta thật sự quá mạnh mẽ, một khi thi triển ngay cả bản thân cũng không khống chế được, rất có thể sẽ giết chết ngươi, bất quá hiện giờ đã ngươi nói như vậy rồi...

...

Hai măt Ai Đức Mễ Tư đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm cách đó không xa:

- Vậy sẽ cho ngươi kiến thức một chút trong một năm này Ai Đức Mễ Tư ta tiến triển thế nào.

Theo thoại âm của Ai Đức Mễ Tư rơi xuống

Oanh!

Một cổ khí tức linh lực kinh thiên động địa lập tức phun ra khỏi cơ thể hắn, kim hệ linh lực đáng sợ lan ra, kim hệ linh lực trên toàn bộ lôi đài tất cả đều sôi trào, không ngừng cuồn cuộn như sóng biển, tự thành một phương thế giới, áp bách về phía Kiệt Sâm.

Linh lực khí tức đáng sợ khiến tất cả đệ tử hạch tâm quan chiến chung quanh đều biến sắc, một cổ lực lượng khó có thể ngăn cản không ngừng lan về phía bọn hắn, khiến bọn hắn liên tiếp lui về phía sau, thần sắc hoảng sợ.

Đồng thời, Ai Đức Mễ Tư giơ trường kiếm trong tay lên cao cao, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng thành kính, một đạo hư ảnh hình người màu vàng cao lớn bỗng nhiên hiện ra sau lưng hắn.

Một cổ uy áp khó tả lập tức hàng lâm, hư ảnh kia phảng phất Thánh cấp cường giả lâm thế, khí tức khủng bố khiến tuyệt đại bộ phận đệ tử hạch tâm đang xem cuộc chiến cơ hồ đều không thể hô hấp.

- Tuyệt Diệt Kim Thánh Công, kim thánh hàng lâm, diệt sạch Thiên địa!

Ai Đức Mễ Tư ánh mắt đờ đẫn, không mang theo một tia biểu lộ, trong miệng phát ra âm thanh lạnh như băng, một thanh kiếm hồng kết nối Thiên địa từ trường kiếm trong tay Ai Đức Mễ Tư phóng lên trời, kết hợp lại với bóng người màu vàng kia.

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả đệ tử hạch tâm, bóng người màu vàng từ trong hư không thoáng cái đi ra, cao lớn như thần linh chấp chưởng Thương Khung, biểu lộ đạm mạc, kiếm hồng màu vàng trong tay ầm ầm chém xuống Kiệt Sâm.

- Đoạn!

Hư không trực tiếp bị phách mở, như một tờ giấy, lập tức bị xé ra một khe hở không gian thật lớn, kiếm hồng màu vàng mang theo uy thế hủy diệt hết thảy lập tức ập lên đỉnh đầu Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm...

Nhìn thấy một màn này, dưới lôi đài, trong hai mắt Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức toát ra vẻ kinh hãi, trong miệng phát ra tiếng hô to, một kích khủng bố như thế, cho dù là hắn vào nửa năm trước đã tấn cấp bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, cũng không dám nói mình nhất định có thể tiếp được, mà nếu đổi lại là Kiệt Sâm, trong nội tâm Tạp Tắc Nỗ Tư không khỏi nổi lên một tia lo lắng cực lớn.

Không chỉ có hắn, coi như những người khác, dưới cổ lực lượng này cũng liên tục run rẩy, sắc mặt tái nhợt, tràn ngập lo lắng nhìn về phía Kiệt Sâm trên lôi đài.

- Tuyệt Diệt Kim Thánh Công, cái này còn có chút ý tứ, có chút ý tứ!

Trên lôi đài, cảm thụ được kim hệ linh lực khủng bố áp bách lấy mình cùng với một kiếm phảng phất có thể hủy thiên diệt địa, trong miệng Kiệt Sâm rốt cục cũng phát ra thanh âm thoả mãn.

Nhưng trên mặt hắn lại không có chút gấp gáp và lo lắng, ngay khi kiếm hồng màu vàng khai mở Thiên địa kia sắp đánh xuống đỉnh đầu hắn, Kiệt Sâm mạnh mẽ bước về phía trước một bước, hai đạo Thần Quang ngũ sắc thoáng cái bắn khỏi mắt hắn.

Ông!

Một cổ Ngũ Hành linh lực năm màu từ trên trời giáng xuống, lập tức bao phủ toàn bộ lôi đài, giờ khắc này, Ngũ Hành linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm dưới sự vận chuyển của Linh Thần Quyết được đề thăng tới mức lớn nhất, linh lực kinh người từ trong cơ thể Kiệt Sâm bay lên. 

- Ngũ Hành sinh diệt, pháp tắc vĩnh tồn!

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng quát lớn, trong hai tròng mắt có ngũ sắc thần mang tách ra.

Ầm ầm!

Trong chốc lát, cả phiến Thiên địa này đều trở nên bạo độngi, vô tận Ngũ Hành linh nguyên tố như hồng thủy trút xuống rót vào trong cơ thể v, trong nháy mắt, linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lập tức đề cao gần chục lần, uy áp cường đại lan ra, Thiên địa đều như trở nên run rẩy.

- Ngũ Hành sinh diệt pháp tắc chi hủy thiên diệt địa!

Trong miệng Kiệt Sâm gào thét, hai con ngươi như điện, tách ra vạn trượng hào quang, hai tay cối xay đang chuyển động, chậm rãi thôi động, linh lực trong cơ thể lập tức sôi trào, hung hắng bổ về phía kiếm hồng màu vàng đang ập xuống kia.

Ầm ầm!

Vô tận linh lực theo hai tay Kiệt Sâm phụt lên mà ra, như một đạo thần hồng năm màu, đã phá vỡ hư không, va chạm với kiếm hồng do hư ảnh màu vàng kia chém xuống.

Bồng!

Thần hồng ngũ sắc đi đến đâu, không gian đều sụp đổ, hư không không ngừng sụp đổ diệt, hủy diệt tất cả tồn tại hữu hình vô hình, kiếm hồng màu vàng phảng phất như ngay cả Thiên địa cũng có thể bổ ra dưới sự oanh kích của thần hồng ngũ sắc, lập tức trở nên rách nát, thần hồng ngũ sắc thế đi không giảm, trực tiếp đánh lên trên hư ảnh hình người màu vàng kia.

Nguy nga, mênh mông, hư ảnh màu vàng cao lớn dưới ngũ sắc thần hồng do Kiệt Sâm thi triển ra, căn bản khó có thể ngăn cản mảy may, lập tức tán loạn, biến thành kim hệ linh nguyên tố đầy trời, thần hồng năm màu liên tiếp đánh bại kiếm hồng màu vàng và thân ảnh cao lớn cũng không dừng lại, lại lần nữa oanh kích lên trên người Ai Đức Mễ Tư ở phía dưới.

Phanh!

Trong ánh mắt kinh hãi của Ai Đức Mễ Tư, thần hồng ngũ sắc lập tức xoát trúng thân thể của hắn, trường bào màu vàng bên ngoài thân hắn lập tức nát bấy, ngực thoáng cái sụp đổ, cả người như một khỏa đạn pháo bay khỏi nòng, trùng trùng điệp điệp văng ra ngoài xa.

Máu tươi đỏ thẫm phiêu tán trên không trung, thân thể Ai Đức Mễ Tư ầm ầm đập xuống lôi đài, sau đó trượt một đường dài, cuối cùng trùng trùng điệp điệp văng khỏi lôi đài.

Vô số đạo ánh mắt nhìn về phía hắn, sau khi nhìn thấy bộ dáng của hắn, trên quảng trường lập tức liền lâm vào một mảnh tĩnh mịch.

Bên ngoài lôi đài, Ai Đức Mễ Tư lúc trước còn phảng phất thần linh đến thế gian, nguy nga không thể địch nổi, giờ phút này lại như một đống bừa bộn, y phục trên người hắn bị chấn thành vô số mảnh vỡ, toàn thân cơ hồ lõm vào, chỗ ngực có miệng vết thương cực đại, không ngừng có máu tươi chảy ra.