Dược Sư 0 Cấp

Quyển 2 - Chương 19: Quyết đấu




Kênh thế giới nhất thời sôi động, nội dung lại nghiêng về một phía.

[Thế giới] Người chơi A: Tuyết Nguyệt Lưu Ly tất thắng!

[Thế giới] Người chơi B: Tuyết Nguyệt Lưu Ly, ta ủng hộ nàng!

[Thế giới] Người chơi C: Nhân yêu tránh ra!

Kênh thế giới cho dù có náo nhiệt thế nào cũng không lọt vào mắt bốn người Tài Lang, bọn họ đang đứng bên bờ biển nhìn chiến thuyền.

Chiến thuyền Minh Nguyệt Thiên Lý đưa đến lần này không phải là chiếc khiến cho người người khiếp sợ lúc trước. Chiếc này đã được tu sửa cẩn thận, thiếu đi vài phần kiên cường nhưng lại nhiều thêm vài phần mềm mại.

[Tổ đội] Tài Lang: Có thể làm thành như vậy, thật là có tâm… có tâm…

[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: Nếu là tôi, tôi cũng không dám đưa vũ khí cực phẩm của mình cho một đồng minh không có độ tin cậy cao.

Diệp Ly Ly nói khoác mà không biết ngượng, rõ ràng vài ngày trước đã đưa bí kiếp luyện độc của mình cho Tử Sắc U Linh.

Diệp Ly Ly nhảy lên mũi thuyền, hệ thống hiện ra bản đối thoại yêu cầu đặt tên cho chiến thuyền.

Diệp Ly Ly ngẩng đầu nhìn khẩu hiệu treo trước khoang thuyền. Kiến trúc trong Thế Giới Giang Hồ đều theo phong cách phục hưng, bảng hiệu này trông cũng rất cổ xưa. NPC phân công đứng trước khoang thuyền, cách ăn mặt như một thư đồng, hai tay bưng nghiên mực cùng bút, bộ dáng tươi cười đáng yêu.

Diệp Ly Ly đi đến, quyết định tự đặt tên.

Cước bộ di chuyển của cô cũng dần dần mang theo phong thái của Tài Lang. Trang pụhc dược sư từ trước đến nay đều rất tùy ý, nhưng cũng nhã nhặn theo nhất phong cách cổ xưa. Bởi vì những vị dược sư trong truyền thuyết thường phải trèo đèo lội suối đi tìm dược liệu, cho nên trang bị của dược sư cũng lây nhiễm một chút núi non mây nước, mang theo chút ít phiêu dật xuất trần.

Đương nhiên, những thứ này đối với một Diệp Ly Ly vốn không xứng chức vị dược sư cũng không tạo thành vấn đề gì to tát.

Diệp Ly Ly phi thân lên, gió phất tay áo tung bay.

Bút nghiêng, mực nước trên tấm bảng đàn mộc nhẹ nhàng xuất hiện.

Đáng tán thưởng chính là chữ viết của Diệp Ly Ly cũng không tệ. Ba người Trúc Hải Thính Tùng nhìn thấy ba chữ “Xuân Thủy trạch” chậm rãi xuất hiện. Lực đặt bút không mạnh mẽ nhưng phảng phất mang theo một chút xuân sắc.

Diệp Ly Ly nhanh nhẹn đáp xuống, chắp tay sau lưng thưởng thức kiệt tác của mình. Cô quay đầu, nhàn nhạt hỏi:

[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: Thấy sao?

Tài Lang nhìn cô cả buổi, cuối cùng vỗ vỗ vai của cô, nói một câu đầy thấm thía:

[Tổ đội] Tài Lang: Xem ra bộ dạng cũng có thể lây nhiễm lẫn nhau, cô nên tránh xa Không Phải Pháp Sư cùng Minh Nguyệt Thiên Lý một chút.

[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: …

Xuân Thủy trạch vào bến đỗ, điều này càng nhắc nhở thêm một lần rằng Chúng Nhân Bang cùng Thiên Lý Sơn Trang đã thật sự kết thành đồng minh.

Sân đấu võ đặt ở phía bắc Tây Uyển. Nhìn về nơi xa là một ngôi đài cao, mà người chơi vẫn có thể đứng xung quanh dãy Long Lân để quan sát tình hình chiến đấu.

Dãy Long Lân bằng trúc uốn lượn như vảy Cự Long. Sống lưng của Cự Long đã trở thành khán đài, thành viên tham dự bang chiến có thể tự do tiến vào, người chơi khác phải nộp một khoảng phí nhất định.

Bởi vì là người khiêu chiến, Thiết Huyết Quân Đoàn cùng Lam Kiều đều đứng ở phía đông, mà Chúng Nhân Bang cùng Thiên Lý Sơn Trang thì ngụ ở phía tây.

So sánh với sự trầm tĩnh của phía bên Lam Kiều, Chúng Nhân Bang xuất hiện ở đâu thì nơi đó đều ầm ĩ âm thanh PK, bạch quang tử vong, bạch quang phục sinh, cực kỳ náo nhiệt. Đối với kết quả trận đấu, bọn họ lại không hề lo lắng. Thắng, đó là một thần thoại. Thua, cũng coi như là chuyện đương nhiên...

Tài Lang mặc dù đồng ý cho Diệp Ly Ly ứng chiến, nhưng hoàn toàn không xem trọng cô. Trước khi bắt đầu, hắn miễn cưỡng cổ vũ một câu:

[Tổ đội] Tài Lang: Đừng thua quá khó xem.

[Tổ đội] Không Phải Dược Sư: …

Tuyết Nguyệt Lưu Ly đã chờ ở đó từ lâu.

Cô ta mặc một bộ áo trắng như tuyết, tóc đen như mực. Thanh đao trong tay là trang bị cực phẩm cấp 50, so với thanh loan đao rơi vào trong tay Diệp Ly Ly còn xịn hơn vài lần.

Đao pháp của cô ta lại càng là điều hi hữu trong Thế Giới Giang Hồ - {Tương Tư đao phổ}.

Đao pháp này tên là Tương Tư, lại nắm mười phần liều mạng. Mỗi chiêu đều đánh trúng chỗ hiểm, hết lần này đến lần khác đều giữ cho đối phương còn một hơi thở, đến lúc đối phương chịu không được mà thế công dũng mãnh sẽ được xuất ra.

Giữa sân, Diệp Ly Ly càng có thể nhận hàn khí bức người.

Mỹ nhân như nước.

Đao phong sắc bén.

Mỗi một nhát đao vung lên đều như tỏa ra hương thơm bốn phía, ánh sáng rựa rỡ.

Bất luận bên nào cũng đều sắc bén. Nếu Diệp Ly Ly không phải là con gái thì nhất định cũng sẽ bị cảnh đẹp cùng mỹ nhân như vậy mê hoặc.

Đáng tiếc, tài khoản này đã đổi chủ - Diệp Ly Ly.

Kỹ năng né đòn, thân pháp cùng kỹ năng của Diệp Ly Ly đều cao hơn Tuyết Nguyệt Lưu Ly. Đương nhiên, thân pháp đều là do vô số lần hóa thành ánh sáng tử vong mà luyện thành. Bây giờ, tử vong đối với Diệp Ly Ly cực kỳ nhạy cảm, vô số lần khảo nghiệm khiến cho cô lĩnh ngộ được cái gì gọi là sát khí bên trong tiểu thuyết võ hiệp...

Thế nhưng, ưu thế của cô cũng chỉ vỏn vẹn ở chỗ trốn chết.

Tuy là bộ dáng mỹ nhân yếu đuối nhưng Tuyết Nguyệt Lưu Ly lại ra tay rất tàn nhẫn. Đối mặt với {Tương Tư đao phổ}, Diệp Ly Ly vẫn là…

Liên tiếp rơi vào thế hạ phong.

Kênh thế giới vô cùng náo nhiệt.

[Thế giới] Phong Lâm Vãn: Đã nói rồi, Tuyết Nguyệt sẽ thắng!

[Thế giới] Không hề thô bỉ: Cũng chưa chắc, phu thê không phải có kỹ năng hỗ trợ PK sao?

[Thế giới] Ta là nick nhỏ: Minh Nguyệt Thiên Lý vừa ra tay, phần thắng nắm chắc trong tay rồi.

[Thế giới] Phong Lâm Vãn: Thôi đi mấy ba ơi... Tuyết Nguyệt không phải còn có Lam Kiều sao? Ta cũng không tin Minh Nguyệt Thiên Lý có thể thắng dễ dàng như vậy!

[Thế giới] Chỉ đứng xem không muốn bình luận: Bang chủ Lam Kiều xem trọng nhất chính là nguyên tắc và công bằng, nói không chừng sẽ không nhúng tay...

[Thế giới] Không hề thô bỉ: Cũng đúng.

[Thế giới] Thích ăn bánh bao: Xem ra một chút nữa Không Phải Dược Sư sẽ khóc lóc năn nỉ Minh Nguyệt Thiên Lý ra tay giúp đỡ!

[Thế giới] Phong Lâm Vãn: Nếu không phải có Minh Nguyệt Thiên Lý làm chỗ dựa, ai tin rằng cô ta sẽ dám ứng chiến?

[Thế giới] Minh Nguyệt Thiên Lý: Ta tin!

Câu nói đó khiến cho toàn bộ kênh thế giới rơi vào an tĩnh.

Không phải vì đó là câu nói duy nhất ủng hộ cho Diệp Ly Ly.

Mà đó là cái người đang nói chuyện.

Nhìn thấy cái tên vừa phát ngôn, Diệp Ly Ly khẽ giật mình. Cô ngẩng đầu liền thấy Minh Nguyệt Thiên Lý đang ngồi ở thính phòng phía tây nhìn mình, bộ dáng tươi cười ôn hòa.

Thiệt tình… không tin thì cứ nói không tin, còn bày đặt ra bộ dáng như vậy. Diệp Ly Ly oán hận trong lòng, khóe miệng lại nhịn không được mà mỉm cười.

Cũng nên kết thúc rồi, nếu không sẽ phụ sự tin tưởng của phu quân đại nhân.

Tuyết Nguyệt Lưu Ly chỉ thấy một bóng dáng màu xanh xẹt qua. Hơi nước cô đọng như một làn sương mù, rồi lại giống như bị một thứ gì đó điều khiển tụ lại trên đài tỷ võ. Dưới ánh mặt trời, màn sương trắng dần dần mang sắc thái kiều diễm.

[Chiến đài] Không Phải Dược Sư: “Bạc tình” với “Tương tư”, không biết ai thắng ai thua!

[Chiến đài] Tuyết Nguyệt Lưu Ly: Bạc tình? {Bạc Tình y tịch}?

Tương tư bạc tình, đồng căn đồng nguyên (1), tương sinh tương khắc... Bạc Tình Tương Tư, một là đao phổ, một là y tịch (2). Tương Tư là đao, Bạc Tình là dược.

(1) Đồng căn đồng nguyên: Cùng chung một nguồn gốc.

(2) Y tịch: Sách về y học, dược lý.

[Chiến đài] Không Phải Dược Sư: Đúng vậy.

Khi Diệp Ly Ly nhìn thấy Tuyết Nguyệt Lưu Ly sử dụng bộ đao pháp kia liền nhớ ra trong túi đồ có một cuốn y tịch Bạc Tình đang mốc meo.

Tuyết Nguyệt Lưu Ly đứng giữa màn sương mù, lẳng lặng cả buổi mới cười lạnh.

[Chiến đài] Tuyết Nguyệt Lưu Ly: Chẳng lẽ cô chỉ mới vừa luyện bộ y tịch này sao?

Diệp Ly Ly nhíu mày.

Thanh đao trong tay Tuyết Nguyệt Lưu Ly tỏa ra một làn hương, sương mù lập tức bị thổi tan.

Bạch Tình đấu Tương Tư…

Bạc Tình bại trận!