Chúng Nhân Bang dần dần ổn định theo quỹ đạo, có Diệp Ly Ly khắp nơi đều là kẻ thù làm bang chủ khiến cho bang chúng mới gia nhập đều có cảm giác rất… trâu bò. Nhất là việc Diệp Ly Ly dùng thân phận nhân yêu gả cho trang chủ Thiên Lý Sơn Trang càng làm cho bang chúng có nhiều chuyện để bàn luận hơn. Thế cho nên Diệp Ly Ly hao hết miệng lưỡi, cũng chỉ đổi lấy một câu trong miệng bang chúng: “Bang chủ thật khiêm tốn”.
Diệp Ly Ly đành phải bất đắc dĩ mà tiếp nhận sự kính ngưỡng của các tiểu đệ tân thủ trong thân phận nhân yêu.
Cấp độ của Chúng Nhân Bang dần dần tăng lên, nhanh chóng trở thành bá chủ sông Trường Giang thành Bình Tuyền. Toàn bộ mặt sông đã thành sở hữu của Chúng Nhân Bang. Tuy không có bảng hiệu “cây này là do ta trồng, đường này là do ta mở”, nhưng những con thuyền lớn nhỏ đi qua đều bị công kích.
Lấy lời của bọn họ mà nói thì là: “Lão đại bọn ta còn từng bị tẩy trắng, luyện cấp vài ngày liền trở lại thành anh hùng hảo hán. Ai sợ ai?”
Bởi vậy lúc Diệp Ly Ly rãnh rỗi không có việc gì liền quyết định đi một vòng lãnh địa của mình kiểm tra. Sau đó liền nhìn thấy hỏa cầu, đao quang, cột nước, kiếm ảnh,... oanh trận trên mặt sông, Liễu Nhứ Phi Phi chỉ đứng một bên vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Những ngày qua, náo nhiệt cô nàng cũng xem đủ rồi, cơn nghiện làm đại sư tỷ cũng qua rồi, cho nên bây giờ quay trở lại quấn quít lấy Tài Lang. Thế nhưng cô nàng cũng đã nhanh chóng trở thành ngôi sao trên diễn đàn, phần đông người chơi nhất là nam giới đều tranh nhau mua hết những thứ cô nàng rao bán, có khi còn chủ động bo thêm tiền. Cái này gọi là “hiệu ứng của mỹ nhân”. Về sau một ít người chơi nữ phát hiện ra bài viết của cô nàng có sự xuất hiện của Tài Lang, bọn họ cũng nhao nhao góp tiền. Cái này gọi là “hiệu ứng con rùa vàng”. Cô nàng lấy danh xưng người đời sùng bái của Tài Lang ra mà gom một ít tiền phi nghĩa.
Trúc Hải Thính Tùng vẫn xuất quỷ nhập thần, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện bất ngờ. Thế nhưng mỗi lần có các cuộc bang chiến quy mô nhỏ, hắn đều xuất hiện giết người không chớp mắt, giá trị PK ở trên đỉnh đầu hắn giống như chỉ là “gió thoảng mây bay”. Vậy mà không thấy hắn bị giam, điều này khiến cho những bang chúng trở thành “khách hàng thân thiết” của trại giam buồn bực không thôi. Giá trị PK chỉ cần quá cao một chút, hệ thống sẽ nhanh chóng cho người đến tóm đưa vào ngục ngay, làm sao lại bỏ xót mỗi thằng nhóc này chứ?
Tài Lang gần đây đã cắm biển nghiên cứu lên người Trúc Hải Thính Tùng. Trên lý thuyết mà nói, theo như hành vi của Trúc Hải Thính Tùng thì có lẽ đã sớm ngồi trong tù mười năm rồi, trừ phi hắn ta có nội ứng trong hệ thống GM... Tài Lang tựa nửa người vào thân cây, lắc đầu ném suy nghĩ không thực tế này ra khỏi đầu.
Diệp Ly Ly đạp một cước, hại Tài Lang suýt chút nữa là ngã xuống đất.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Cái đám không an phận kia lại đi gây chuyện với mấy bang phái nhỏ. Tuy tổn thất nghiêm trọng nhưng cuối cùng vẫn là thắng. Sao anh không đi mắng đám đó đi?
[Phụ cận] Tài Lang: Tôi chính đang suy nghi về vấn đề này.
Thật ra Thế Giới Giang Hồ open server đã hai năm lại không hề có chiến sự, nghiêm túc mà nói thì chính là do người chơi Thế Giới Giang Hồ vẫn còn khiếm khuyết một thứ... chính là tâm huyết. Nhất là mỗi nhiệm vụ trong Thế Giới Giang Hồ đều có một ý nghĩa riêng của nó, đồng thời cũng hòa tan không khí giết chóc đi rất nhiều. Hơn nữa những bang hội lớn nhỏ đều bận rộn xây dựng căn cơ vững chắc, sau khi vững chắc rồi thì mong muốn bành trướng, rồi thăng cấp.
Chúng Nhân Bang xuất thế lúc này, khiến Thế Giới Giang Hồ… ít nhất cũng tại vùng ngoại ô phía nam thành Bình Tuyền nổi lên một đợt sóng không nhỏ.
Phẩm chất đặc biệt thứ nhất của Chúng Nhân Bang: Không sợ chết.
Phẩm chất đặc biệt thứ hai của Chúng Nhân Bang: Không sợ kẻ mạnh.
Phẩm chất đặc biệt thứ ba của Chúng Nhân Bang: Không sợ ngồi tù.
Tác phong bưu hãn này cũng là lần đầu tiên xuất hiện trong Thế Giới Giang Hồ. Bang chúng của Chúng Nhân Bang chỉ vẹn vẹn có 150 người, nhưng lại điên cuồng đi PK, điên cuồng làm nhiệm vụ. Chưa đến nửa tháng đã thăng cấp lên bang hội trung cấp, có thể chiêu nạp đến 500 người. Rất nhiều tân thủ mới gia nhập giang hồ cùng dân cuồng PK sống ẩn cư đều nhao nhao đăng ký gia nhập. Sau khi được các bô lão tẩy não, niệm tới niệm lui tư tưởng “Ba không sợ” liền bắt đầu một vòng sóng gió mới...
Bên Thiết Huyết Quân Đoàn cũng không hề bình tĩnh, cậu em họ Diệp thần sắc nghiêm túc, trang trọng ngồi trên vị trí đoàn trưởng. Những ngày này, thời gian hắn có thể vào trò chơi càng lúc càng ít, nhưng từ lần thanh trừ trước cũng đã chiêu nạp được không ít thành viên mới. Tuy nhiên tân thủ cũng xuất hiện, thế cho nên Thiết Huyết Quân Đoàn trở thành bang hội “tuy to nhưng khó vùng vẫy”. Thế nhưng chỉ cần Diệp Ly Ly vẫn còn ngao du giang hồ một ngày, hắn càng không thể buông thả Thiết Huyết Quân Đoàn ngày đó.
Nhớ đến chị gái mới tập tành ra giang hồ, hiện tại đang lăn lộn với mớ tư liệu trò chơi, hắn có chút dở khóc dở cười.
Đột nhiên, hắn nhìn qua nóc nhà, nheo mắt lại.
Trên nóc nhà truyền đến tiếng cười:
[Phụ cận] Không hổ là Nhất Kiếm Hoành Thiên, nhanh như vậy đã phát hiện ra ta rồi!
Một người nhảy xuống từ trên mái hiên.
Chiến sĩ tóc đỏ.
[Phụ cận] Nhất Kiếm Hoành Thiên: Chỉ cần có người lạ tới gần tổng hội thì hệ thống sẽ gửi tin đến.
Ý bảo hắn ta không cần vờ lấy lòng.
[Phụ cận] Viêm Hỏa: Haizz, trang chủ bọn ta cũng thiệt là, có việc gì thì cũng có thể gửi tin nhắn, không nên sai ta chạy đến báo trước chứ.
Chiến sĩ tóc đỏ phàn nàn, đi vào trong phòng tự tìm ghế ngồi xuống. Sau đó hắn ta ném ra một lệnh bài màu vàng.
[Phụ cận] Viêm Hỏa: Cho ngươi, lệnh bài tuyên chiến bang hội.
Cậu em họ Diệp ung dung tiếp nhận.
[Phụ cận] Viêm Hỏa: Lại nói tiếp, chúng ta dù sao cũng là người quen cũ cho nên muốn thỉnh giáo ngươi một câu. Năm đó sao ngươi có thể dùng thân phận nhân yêu lăn lộn trên giang hồ được vậy?
Thông cáo bang hội của cậu em họ Diệp vừa phát ra lần trước, thân phận cũng bị những người trong cuộc biết rõ hết rồi. Về phần người bên ngoài, tùy bọn họ nghĩ như thế nào.
Cậu em họ Diệp trầm ngâm một chút, sau đó ném trở về một chữ: "Biến"
"..." Hai chị em đều làm cho người ta không nói được lời nào, một tên thì quăng, một tên thì ném.
Chiến sĩ tóc đỏ bĩu môi, sau đó quay đầu nhảy lên mái hiên, lên xuống vài lần liền biến mất.
Cậu em họ Diệp nhìn lệnh bài tuyên chiến bang hội trong tay, thầm than “nội chiến chưa xong thì ngoại xâm đã tới”, thật sự là thời buổi rối loạn.
Cùng lúc đó, bên Lam Kiều cũng nhận được một lệnh bài như vậy, cũng là do một trong những thành viên chủ chốt của Thiên Lý Sơn Trang – Lãnh Vân đưa đến. Tiếp theo, toàn bộ bang hội lớn nhỏ của thành Bình Tuyền đều nhận được thư tuyên chiến của Thiên Lý Sơn Trang.
Chúng Nhân Bang cũng không ngoại lệ.
Diệp Ly Ly đang đứng ven bờ sông nói chuyện với Tài Lang làm thế nào để bang hội bị đánh thua sát nhập vào Chúng Nhân Bang, cách thức này có thể đẩy nhanh tiến độ của khâu mở rộng nhân số. Lúc này, lệnh bài tuyên chiến cũng được gửi đến.
Tài Lang tự động bỏ qua Diệp Ly Ly, cầm lệnh bài tuyên chiến xem kỹ một lần.
Diệp Ly Ly đứng một bên nhìn lệnh bài hoa lệ, niệm:
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Tại sao cũng là bang chiến mà thằng này lại trâu bò như vậy? Tại sao cũng là bang chiến mà thằng này lại trâu bò như vậy? Tại sao…
Tài Lang liếc Diệp Ly Ly đang tản ra oán khí, nói:
[Phụ cận] Tài Lang: Thật ra cô cũng từng có cơ hội trâu bò như vậy đấy!
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Hả?
[Phụ cận] Tài Lang: Lần trước không phải cô đã cầm lệnh bài tuyên chiến trong tay rồi sao?Ai kêu cô không cầm lâu một chút, chỉ cần đợi đạo tặc Như Phong quay người đi rồi thì nó đã là của cô.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... T.T
[Phụ cận] Tài Lang: Thế nhưng cho dù cô có lấy được lệnh bài tuyên chiến, với nhân thủ và năng lực của Chúng Nhân Bang lúc này cũng rất khó khơi mào chiến tranh giữa các bang hội ở thành Bình Tuyền. Dù sao thực lực vẫn còn rất chênh lệch, cô cũng không cần phải hối hận.
Diệp Ly Ly lại khôi phục bộ dạng thường ngày.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Khó được lúc anh an ủi người khác, xem ra Tài Lang cũng có một mặt ôn nhu như vậy, hắc hắc…
[Phụ cận] Tài Lang: Tôi chỉ là không muốn người nào đó tự bạo đến chết, khiến cho bang hội phải rối loạn một phen. Đến lúc đó tôi lại phải dọn dẹp tàn cuộc, cho nên vẫn là giảm nhẹ tội ác của cô lại một chút.
Giọng điệu lạnh nhạt, hết lần này tới lần khác đều không ngại ném ra ý tứ xem thường cô.
[Phụ cận] Tài Lang: Còn có, đừng có cười như vậy nữa, nếu không sẽ càng có thêm nhiều người xem cô là nhân yêu đó.
[Phụ cận] Không Phải Dược Sư:... T.T