Edit Tiên Vô Sắc
"Ầm!"
Lúc hắn đánh ra một chưởng trúng Đường Ninh, Đường Ninh biết sẽ không tránh được, nàng không lui về sau mà đi lên nhận lấy, trong lúc nhận lấy một chưởng này của hắn dao găm trong tay cũng hung hăng đâm vào bắp đùi hắn, còn khoét một cái thật mạnh, máu thịt đều nổi lên, cái dáng vẻ độc ác đó, không khỏi làm cho hai người đang lướt lên đứng ngay tại chỗ.
"A! Ta muốn gϊếŧ ngươi!" Cẩm y nam nhân kêu thảm, mặt hiện lên hung tàn sát khí.
Một chưởng của bắn rơi vào bả vai Đường Ninh, khiến nàng đau đến cái trán chảy tầng mồ hôi lạnh, một ngụm máu xông lên cổ họng, lại bị nàng đè nuốt xuống.
"Gào lên nữa đi, có tin ta phế luôn cái chân thứ ba của ngươi không!"
Âm thanh lạnh lùng trong miệng nàng đi ra, ý ác trên mặt, trong mắt tàn khốc, làm ba người bọn hắn tin tưởng, tên tiểu hòa thượng này nói được làm được, dù sao, vừa mới lúc nãy, hắn ta không do dự chút nào đâm dao vào bắp đùi hắn, còn ác độc xoay dao găm, nhìn một lần, đã biết đây là con người tâm ngoan thủ lạt.
"Ngươi dám!"
"Ngươi có thể nhìn xem ta có dám không!"
Dao găm trong tay nàng lần nữa đâm vào đùi kia của nam nhân, một đao kia gần tới đùi, cẩm y nam nhân cả kinh ngậm chặt miệng, gắt gao chịu đựng sự đau nhức, như sợ tiểu hòa thượng thật sự áp đặt chân thứ ba của hắn ta.
Nhìn dưới thân cẩm y nam nhân một vũng máu, sắc mặt trắng bệch đâu còn thấy vẻ âm tà trước đó, trái tim hai người ở đó không xa cũng nâng lên.
Bọn hắn phụng mệnh bảo vệ Nhị gia, nếu như Nhị gia bị nguy hiểm đến tính mạng, chỉ sợ, bọn hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nam nhân trung niên cao gầy nhìn chằm tiểu hòa thượng trước mặt, hít một hơi thật sâu, âm thầm dời bước đến sau lưng nam nhân trung niên, vừa nói: "Ngươi đừng xúc động, chúng ta sẽ không động thủ với ngươi, chúng ta lui về phía sau."
Nhưng mà, ngay lúc âm thanh hắn hạ xuống, hưu một tiếng một đạo ám tiễn đánh ra với tốc độ chưa kịp nghe thấy, nó lướt tới phía trước Đường Ninh .
Trong lòng Đường Ninh tuy có đề phòng, nhưng ám tiễn tốc độ này có nội tức rót vào, cũng không phải nàng có thể tránh được, tay cầm dao găm đau đớn, tê dại truyền đến gan bàn tay, dao găm trong tay keng một tiếng rơi xuống mặt đất.
Nàng thậm chí chưa kịp nhặt lại dao găm và chế trụ lại cổ họng cẩm y nam nhân, phía trước đã thấy bóng người lóe lên, một khắc sau, cả người bị chưởng đánh bay ra ngoài.
"Ầm!"
Nàng khẽ rên một tiếng, thân thể ngã trên đất, cái bát trong ngực cũng thuận thế rơi ra, toàn thân nàng như xé thành từng mảnh, hơi thở không trên không dưới kẹt lại cổ họng, hồi sau mới hơi thở mới thông, đồng thời, khóe miệng cũng tràn ra máu tươi.
"Gϊếŧ hắn cho ta!"
Cẩm y nam nhân được nam nhân trung niên đỡ dậy, mắt mang sát ý nhìn chằm chằm tiểu hòa thượng chật vật ngã xuống đất , nhớ lúc tay bị cắt đứt gân, nhớ lúc trên người bị đâm mấy đao kia, hắn hận đến nổi muốn đi lên xé xác hắn ta!
Nam nhân trung niên cao gầy tuân lệnh, đi tới chưởng một chưởng lên người tiểu hòa thượng, một chưởng này ngưng tụ khí tức linh lực, đối với một tên tiểu hòa thượng không có tu vi, hắn tin, mình mà đánh chưởng này xuống, hắn ta chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ!.._
Đường Ninh thấy một chưởng đánh tới mắt thường có thể thấy nó chắc chắn là khí tức cường đại, trong khoảnh khắc này, nàng cảm giác cái chết cách mình rất gần.
Bản năng muốn sống làm cho nàng cố nén đau thân thể lăn khỏi nơi này nhanh chóng đứng dậy, tránh một chưởng kia cũng nhanh chóng lui lại, nhưng mà, đối phương cũng không cho nàng cơ hội thở dốc, một kích không trúng, lại ra tay lần nữa .
..-----------------------..