______TVS_______
Khoảng nửa nén hương sau, nàng mặc bộ phục tăng nhân, ánh mắt phức tạp sờ cái đầu trọc lóc. Xem như ở kiếp trước, nàng cũng chưa từng cạo trọc, không nghĩ tới sống lại nơi này, vì mạng sống, lại phải cạo đầu mình.
Nàng đem tóc đã cạo và y phục trước đó gói lại nhét vào ngực, ra thiền phòng đi đến nhà bếp.
Bỏ cái bao gói trong ngực vào bếp lò, lấy than xoa lên mặt lên da làm cả người như gần đen, đồng thời cũng che đi những dấu răng chuột, vẽ thô đơn giản lên lông mày để ngụy trang, xong mới lui về lại thiền phòng.
Dưới bóng đêm, ngoài ngôi chùa chia làm hai nhóm hắc y nhân, một nhóm ở ngoài trông coi chùa, nhóm còn lại thì yên lặng ẩn vào chùa tìm kiếm.
Để tránh kinh động đến tăng nhân trong chùa, bọn hắn chỉ có thể âm thầm tìm kiếm. Tuy đối với bọn hắn mà nói, muốn tìm một thiếu nữ trong chùa này, cũng không quá khó.
Nhưng mà bọn hắn ngờ rằng, đã âm thầm tìm trong chùa một vòng, lại không phát hiện thân ảnh Đường Ninh.
"Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ nàng ta không trốn trong chùa sao?" Tên hắc y nhân cầm đầu đè âm thanh thấp xuống nói với người bên cạnh.
"Chúng ta theo dấu chân kia tới đây, là hướng này chắc chắn không sai, nếu là ở trong không phát hiện, có khi nào đã từ trong chạy trốn rồi không?" Tên hắc y khác đè thấp giọng hỏi.
"Lại trốn? Có thể trốn ở đâu được? Hay là, vẫn còn giấu trong chùa?" Tên hắc y nhân cầm đầu cau mày.
"Vậy gϊếŧ hết những người trong chùa này sao?" Tên hắc y nhân khác thăm dò.
Nghe lời này, tên cầm đầu kia hít một hơi thật sâu, âm thanh bình tĩnh: "Không, trực tiếp đốt cái chùa này đi, rồi để người của chúng ta chú ý, nếu nàng ta trốn trong này, lửa nổi lên, không trốn được nữa sẽ hiện thân thôi."
Người bên cạnh nhãn tình sáng lên, lúc này đáp: "Vâng, ta lập tức phân phó xuống dưới!"
Tên cầm đầu vung tay lên, đám người sau lưng nhanh chóng tản ra, không lâu, lửa trong chùa nổi lên, trong lúc này mấy tăng nhân đang ngủ say đều tỉnh dậy, y phục cũng không kịp mặc, nhanh chạy đến kinh hô: "Không xong rồi, đi lấy nước, nhanh cứu hỏa!"-
Trong thiền phòng Đường Ninh nghe thấy tiếng cứu hỏa, đang muốn đi ra, thì nhìn qua khe cửa thấy mấy tăng nhân đang dập lửa có ở trần, có mặc áo trong, không có ai có y phục chỉnh tề cả.
Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua, mình như thế này đi ra, chắc chắn là muốn chết.
Lập tức, lấy áo khoác trên người ra, nhìn bộ ngực bị nàng buộc chặc, cắn răng chạy ra ngoài, chỉ thấy lửa ngút trời đêm, trong lòng khẽ nguyền rủa, lúc này kinh hô: "Đi lấy nước, đi lấy nước, nhanh, nhanh dập lửa..."-
Vừa dứt tiếng, nàng cũng gia nhập đội ngũ dập lửa, lấy nước tới dập lửa.
Nhìn những tăng nhân hốt hoảng lấy nước dập lửa, ánh lửa trong đêm như ban ngày, sáng ngất trời, ở chỗ tối hắc y nhân quan sát kỹ xung quanh, muốn nhìn xem có thân ảnh kia chạy ra hay không.
Nhưng mà, đã nhìn rất lâu, chùa đã bị đốt hơn nửa, mà không thấy Đường Ninh kia.
"Nàng ta sẽ không bị thiêu ở trong đi? Hay đã trốn rồi?" Tên hắc y nhân thấp giọng nói, trong lòng bất an, nghĩ đi nghĩ lại, nói: "Nàng ta bị hơn trăm con chuột cắn, đoạn đường này chịu không ít tra tấn, ta đoán rằng, nếu bây giờ còn chưa chết, thì cũng chỉ sống được hai ba ngày thôi."-
-----------------------------------