Sau cuộc trò chuyện cùng Tuấn Kiên, Ngôn Di quay trở lại phòng khách.
Đột nhiên đứng trước cửa thì Dương Mỹ từ đâu xuất hiện, cô ta nhìn cô với vẻ khó chịu rồi nói:
- Ra dáng làm thiếu phu nhân của Mạc gia nhỉ?
Ngôn Di chẳng thèm trả lời câu nào, cô định lướt đi qua người của Dương Mỹ nhưng cô ta lại nắm chặt cánh tay cô rồi đột nhiên làm cổ áo của cô hơi sộc sệnh khiến cho vết hôn của Thần Phong để lại tối qua lọt vào tầm mắt của Dương Mỹ.
Dương Mỹ cũng nhất thời sững sốt, nhanh chóng thả tay của Ngôn Di ra.
Tối qua.
Dù Ngôn Di có nói là: Bác sĩ khuyên không nên sinh hoạt mạnh trong thời kì này nhưng Thần Phong vẫn cố bám chặt cô, hắn nói:
- Anh sẽ nhẹ nhàng, vợ ơi, anh bị cấm dục cũng lâu rồi đó.
Ngôn Di làm sao không hiểu, cô có thai một tháng trước cũng có nghĩa là Thần Phong không được động vào cô.
Nhiều lần nằm trên giường, hắn vẫn dụ dỗ cô nhưng chỉ cần cô nhắc tới sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của đứa bé thì hắn lại đi tắm nước lạnh.
Vậy nên hôm nay hắn muốn cũng là điều đương nhiên, bị cấm dục cả tháng rồi.
Nhưng dù sao thì Ngôn Di vẫn cảm thấy không ổn dù biết hắn muốn nhưng cô nói:
- Không được vận động mạnh, em vẫn còn rất yếu đấy nhé.
Thần Phong bắt đầu xán lại gần cô hơn, hắn hít hà hơi thở của cô, hương thơm mát mẻ cùng với sự mát mẻ của hắn dần dần xâm nhập vào khứu giác cô làm cơ thể của Ngôn Di cũng có sự thay đổi nhỏ.
Thần Phong cũng từ đó mà lần tới vành tai đang đỏ ứng kia, khẽ cắn một cái rồi từ từ mút, liếm vành tai ấy, cho đến khi nó đã ẩm ướt, hắn mới dừng lại.
Trong suốt thời gian đó Ngôn Di cũng không kiềm được mà kêu lên vài tiếng vậy nên hắn nói:
- Không sao, anh chỉ cho vào thôi, sẽ không động đậy đâu.
Ngôn Di nghe xong thì liền đẩy Thần Phong, có chết cô mới tin hắn chỉ vào mà động đậy, hắn đang lừa đứa con nít thì nó nới tin nhưng cô thì không.
- Anh đang lừa ai vậy, em 25 tuổi rồi, đừng có lừa em.
Thần Phong mỉm cười, tay vẫn đang luân động sờ vào váy cô, hắn nói:
- Đối với anh, em giống như một đứa bé vậy, anh sẽ cưng chiều em.
Tin anh đi, anh sẽ không làm em đau, chỉ để trong đó thôi.
Ngôn Di ngoài mặt thì có vẻ là khó chịu vì lời hắn nói nhưng trong lòng thì sớm đã nở hoa, cô cười nhẹ đáp:
- Vậy anh hứa đi, không được động đậy đâu đấy.
Thần Phong vui mừng ra mặt, hắn đáp:
- Được, anh hứa.
Lời dứt là hắn hàng động ngay, tay nhanh chóng từ trong đó mà kéo quần lót của cô ra.
Hôm nay Ngôn Di mặc một chiếc váy ngủ màu hông nhạt, nhìn ra có vẻ rất quyến rũ nhưng thật chất vẫn còn trẻ con nên hôm nay hắn phải dạy dỗ cô từ từ.
Tay hắn mơn chớn nơi cô bé còn tay còn lại đang thăm dò đôi gò bồng phía trên.
Ngôn Di thì không đụng đậy nhiều, mặc cho hắn chuyền động, co cũng từ từ chìm vào hoan lạc, rên lên nhè nhẹ.
Đến một lúc sau, Thần Phong đã đưa hạ thân của mình vào nơi cô, lúc này vì đau nên Ngôn Di cũng chợt tỉnh dậy sau cơn khoái lạc, cô nói:
- Vậy được rồi, em không muốn nữa đâu.
Nhưng nào ngờ một cái Thần Phong đâm sâu vào người cô khiến cô bỗng chút rên lên, vì cũng lâu nên hạ huy*t của co lại như chẳng gì xử nữ làm thần kinh Thần Phong bỗng chút căng lên, hắn cất giọng đầy quyến rũ thì thầm bên tai cô:
- Em quá chặt, hút anh chết mất.
Ngôn Di bị mất lời nói của Thần Phong làm cho mê muội nhưng vẫn cố kiên quyết là không bị hắn làm theo ý hắn muốn, cô giãy dụa được khỏi cánh tay hắn, nói:
- Anh không giữ lời.
Rồi cánh tay bị Thần Phong giữ lại, hắn cười nham hiểm, tà mị nói:
- Thử hỏi xem thằng đàn ông nào bây giờ có thể hứa không làm gì, nhất là khi với người phụ nữ họ yêu.
Nói rồi Thần Phong đưa cánh tay cô lên đỉnh đầu, phía dưới cũng bắt đầu di chuyển, đâm thọt mạnh tới sâu trong cô khiến cô phải nức nở nói:
- Đồ xấu xa, đồ quỷ hẹp hòi, anh xấu lắm.
Thần Phong thấy cô càng nói thì càng đâm sâu hơn, lần này thì hắn nói:
- Nếu em còn chửi anh, thì mai khỏi xuống giường.
Đột nhiên chỉ vì câu nói mà Ngôn Di im phắc, không dám nói tiếng nào nhưng trong lòng thì đang thầm rủa hắn: Đồ bại hoại nhà anh, ông nội nhà anh, đúng là đáng ghét.
Thần Phong hình như là biết cô đang thầm chửi hắn rồi thình lình gia tăng sức mạnh khiến cô rên lên:
- Nhẹ thôi, sâu quá rồi, anh định giết em đấy.
- Anh yêu em.- Mặc kệ lời cầu xin, hắn lại nói lời yêu cô khiến mặt cô ngày càng đỏ bừng.
- Sâu......sâu.......quá rồi......này đừng.
- ...........
( Hôm nay chỉ viết H sương sương thôi nhé, đọc tạm đi nhé).