Được Gặp Lại Em

Chương 5: Đưa Về






Nghe hắn nói cô đứng im như tượng rồi tự hỏi:" Cái gì lên xe của chủ tịch thôi trời ạ tôi chưa chết "
Thấy cô đứng thất thần, hắn chẳng đợi cô đồng ý mà đi tới kéo tay cô mở của đẩy cô vào xe làm cô ngẩn người ra chẳng biết làm gì
Hắn lên xe thấy cô vẫn bộ dạng như cũ hắn hơi tức giận nhưng không thể hiện ra mà còn ôn nhu thắt dây an toàn cho cô, đang định cài vào thì hắn quay qua nhìn cô rồi hắn hỏi
" Sợ.

.


? "
Thấy hắn hỏi cô thầm nghĩ đương nhiên rồi tôi còn sợ hơn là ngồi trong hang cọp nữa đấy chủ tịch à nhưng không để lộ ra, cô lắc đầu liên tục rồi đáp: " Không, tôi chỉ hơi lạnh "
Nghe cô nói xong hắn cài dây vào rồi quay về vị trí chỉnh nhiệt độ cao lên làm không khí bên trong ấm dần lên, rồi hắn cài dây an toàn nổ máy lái xe đi
Hắn hỏi cô địa chỉ nhà rồi chở cô về nhà, trên đường về ngoài hỏi địa chỉ thì cả hai chẳng nói gì làm không khí trở nên ngượng ngịu, khó chịu đến mức lạ lùng
"Hên quá" cô thầm nghĩ vì đã tới con hẻm nhà trọ nơi cô ở, cô cảm thấy dễ chịu hơn rồi cô gỡ dây an toàn ra nói: " Cảm ơn chủ tịch vì đã đưa tôi còn cái áo tôi sẽ giặt thật kĩ rồi đưa lại cho anh "

Cô đang định mở của xe thì bỗng vật lạ níu cô lại, hắn đang tay kéo cô sát vào gần hắn rồi nói
" Chuyện trở về tôi tiện đường nên không phải cảm ơn nhưng còn chuyện cái áo tôi không chắc là sẽ tha thứ cho cô, cô bỏ muối vào cà phê rồi đưa cho tôi uống là có ý gì "
Đúng như cô nghĩ là hắn đã biết chuyện nhưng lúc đó đã cho qua rồi bất chợt cô nhớ đến câu nói mà hắn từng nói với cô là làm bạn gái hắn, cô mặt đỏ nói: " Tôi thực sự xin lỗi chủ tịch chỉ vì anh quá! " nói đến đây cô không dám nói tiếp vì cô định nói hắn là người cọc cằn thô lỗ, hắn bắt co pha hơn 10 ly cà phê mà chẳng vừa ý với ly nào làm cô tức điên chỉ muốn đấm hắn cho đỡ tức
" Vì tôi quá làm sao? " Hắn hỏi nhưng thật ra đã biết câu trả lời
Thấy cô cứ lúng ta lúng túng chẳng biết làm gì nên hắn thấy cô đáng yêu quá liền búng chiếc má phúng phính kia của cô và nói: " Em đáng yêu thật đấy "
Thấy hắn làm vậy cô lập tức đẩy hắn ra rồi mở cửa phi nhanh vào hẻm chẳng mấy chốc cô biến mất
Hắn ngồi trong xe liên tục cười nhớ đến khuôn mặt ấy chỉ khiến hắn muốn cười phát khóc lên không lâu sau thì hắn cũng rồi đi.