Được Gặp Lại Em

Chương 140: Phiên Ngoại Chap 37 Em Yêu Anh Yêu Anh






Ninh Hi không quay về nhà mà gọi điện cho ai đó.

Ban đầu là Di Tâm nhưng chị ấy lại không nghe máy rồi đến cô bạn mới quen là Hải Phồn Tinh, cô gọi điện cho Hải Phồn Tinh mong muốn cô ấy có thể uống rượu với cô một lát.
Hải Phồn Tinh cũng đồng ý vì dương như Hải Phồn Tinh cũng có tâm sự.

Cả hai vào một quán bar nhỏ, cô và Hải Phồn Tinh ngồi ngay trên quầy gọi rồi hai ly rượu Vodka.

Vodka này rất khó uống còn rất nặng, nhưng tửu lượng của Ninh Hi khá tốt nên uống được khá nhiều trong khi đó Hải Phồn Tinh chỉ uống cocktail nên rất tỉnh táo vì cô biết thế nào khi cả hai cùng say thì sẽ gặp nguy.
Ngày đó cũng đến thật, Ninh Hi có tửu lượng cao đến mấy thì cũng phải ngất nga ngất ngưỡng.

Hải Phồn Tinh không biết phải xoay xở như thế nào thì Ninh Hi lại cứ luôn miệng chửi: Tên khốn Mạc Khiết Thần.
Hải Phồn Tinh cũng kinh hoảng, nếu sếp mà nghe được thì cô cũng chịu chết chung vì cô góp phần đồng ý cho Ninh Hi uống rượu nhưng buộc Hải Phồn Tinh phải gọi cho Khiết Thần vì thật sự cô không biết nhà Ninh Hi, chỉ biết tổng giám đốc và Ninh Hi sống gần nhà nhau nên đây có lẽ là cách giải quyết tốt nhất.
Khiết Thần nhận được cuộc gọi của Hải Phồn Tinh thfi đến ngay, nãy giờ anh đinh ninh là cô đã về nhà rồi, ai ngờ còn rủ thư kí của anh đi uống rượu cùng.


Nếu thật sự mà Hải Phồn Tinh cũng uống theo rồi thì không biết cô sẽ giải quyết như nào hay sáng nay lại nằm ở bãi xó xỉn nào đó.
Khiết Thần vừa đến thì bắt gặp tình trạng say khướt của Ninh Hi.

Cô nằm lê lệt trên bàn, miệng cứ luôn chửi anh.

Khiết Thần chỉ có thể nói hai chữ bất lực.

Lúc Khiết Thần bế cô ra khỏi quán, anh có nói với Hải Phồn Tinh: Thư ksi Hải vất vả nhiều rồi, ngày mai có công tác ba ngày ở Bắc Kinh, tôi cho cô thêm một ngày để nghỉ ngơi.
Chưa để Hải Phồn Tinh cảm ơn, anh lại nói tiếp: Mà tiện thể, Lịch Bác Văn cũng đã chuyển trụ sở về Thượng Hải rồi.

Sớm muộn gì cô cũng sẽ gặp lại Bác Văn, nên sớm hãy có sự chuẩn bị đi.

Nếu yêu được thì hãy yêu vì tôi nghe nói tháng sau cậu ấy với đính hôn với cô gái nhà họ Kiều.
Lưu ý: Lịch Bác Văn là bộ truyện tiếp theo mà mình sẽ ra, và nhân vật chính trong đó là Lịch Bác Văn và Hải Phồn Tinh.

Hai nhân vật này cũng sẽ xuất hiện ít trong bộ này nhé nên mình giới thiệu đôi chút.

Cũng bật mí cho các bạn luôn là phần này có rất nhiều cặp đôi và mỗi cặp là một câu chuyện khác nhau nhé.
Nói rồi Khiết Thần đi mất, ánh mắt Hải Phồn Tinh ít nhất cũng đã có sự thay đổi so với câu nói của Khiết Thần.

Lúc thì vui vẻ và ngay sau đó là đau buồn.

Nhưng trong mắt Hải Phồn Tinh không thể giấu được sự bất ngờ và tiếc nuối, người đàn ông năm nào bây giờ lại sắp cưới vợ rồi.
...............

Khiết Thần không dám về nhà chính của Mạc gia mà đi về nhà của Ninh Hi.

Bởi vì dù gì cô cũng uống rượu mà mẹ anh thì ngủ rất muộn, đã vậy hôm nay mẹ còn chưa về, nếu tí nữa về mà thấy Ninh Hi say xỉn thế này, thế nào cũng đổ hết lên đầu Khiết Thần rồi cứ thế càu nhàu nên anh quyết định đưa cô về nhà của cô.
Nhưng nếu để Ninh Hi biết nhà đã được quét dọn sạch sẽ xong thì ngày mai cô sẽ ở đó luôn mà điều này thì Khiết Thần không hề thích thú gì hết nên anh không đưa cô về nhà mà đưa cô lên công ty, dù gì phòng nghỉ của anh cũn khá to nên cũng rất tiện ích.

Ban đầu cha anh xây nên cái trụ sở này, Khiết Thần đã nghĩ cần chi hoàng tráng thế này, đơn giản là được nhưng giờ thì Khiết Thần cũng ngộ ra vẻ tiện ích của nó rồi.
Khiết Thần bồng Ninh Hi vào lòng, Ninh Hi cũng phối hợp rất ngoan ngoãn giống y như một chú mèo đang nằm trong lòng chủ.

Cô chủ động ôm cổ Khiết Thần rồi thiếp đi, lâu lâu còn nói: Tên bại hoại Khiết Thần, tôi chém anh.
Ninh Hi cứ như vậy cho đến khi cô nói câu cuối rồi thiếp đi là: Nhưng tôi vẫn sẽ yêu anh.
Khiết Thần lúc này mới bất ngờ nhìn cô, anh không thấy được khuôn mặt và biểu cảm của cô lúc này nhưng anh có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp khi cô nói câu đó.

Nó ngọt ngào khó tả, một cảm xúc dâng trào, đặc biệt hơn cũng làm dục vọng của anh sục sôi lên.
Tứ Lam rất vắng vẻ, giờ cũng chẳng còn ai tăng ca.

Bóng đen bao chùm hết cả văn phòng.


Khiết Thần bế cô vào phòng rồi từ từ đặt Ninh Hi xuống giường nhưng Ninh Hi lại kiên quyết ôm chặt cổ của Khiết Thần còn õng ẹo nói: Không muốn.
Khiết Thần vuốt ve tóc cô rồi nhẹ nhàng nói: Ngoan, đừng loạn.

Rồi anh đặt cô xuống giường và Ninh Hi cũng ngoan ngoãn nghe theo.
Rồi Khiết Thần để cô ở đó, đi vào phòng tắm.

Lấy ra khăn ướt rồi lau người sơ qua cho cô, đương nhiên nam nữ thụ thụ bất tương thân, anh không thể chạm vào cô quá nhiều, chỉ có sơ qua đến cổ là cùng.
Nhưng vốn biết như thế này Khiết Thần sẽ không mang cô về đây.

Cái cổ trắng dài vừa phải, gò má đỏ ứng, đôi môi chúm chím, đã vậy còn thân hình ngọc ngà sau chiếc váy này khiến thân thể Khiết Thần như bốc cháy.
Ngay lúc Khiết Thần định rời khỏi thân thể cô thì Ninh Hi đột nhiên níu lấy vành áo của Khiết Thần rồi kéo anh lại gần đồng thời khiến mình dễ dàng ngồi dậy.

Ninh Hi bám víu lấy anh, cô ngồi lên đùi anh lên gục đầu kên vai anh, miệng lẩm bẩm: Khiết Thần, em yêu anh, em yêu anh, em yêu......