Đúng! Tôi Là Một Con Bé Lạnh Lùng

Chương 4: Nhận lớp




-Hiểu Quỳnh à...hôm nay em phải đến lớp rồi...nhưng em sẽ học trong trường khác...tốt hơn...hiện đại hơn trường cũ của em- Nam Dương vừa chỉnh sửa lại đồng phục cho cô và thỉnh thoảng lại nhìn cô cười.

-Tốt quá rồi...ở trường cũ không bạn nào muốn chơi với Hiểu Quỳnh hết, các bạn luôn nói Hiểu Quỳnh là đứa không có bố. Các bạn không muốn chơi với đứa không có bố- Hiểu Quỳnh bĩu môi thở dài.

-Nhìn em kìa...sắp thành bà cụ non đến nơi rồi, em cứ kệ các bạn đi...ở đây đã có Nam Dương luôn bên cạnh Hiểu Quỳnh 24/24h rồi mà

-Á..á á, đau quá mẹ ơi! - Nam Dương nhéo má Hiểu Quỳnh đau điếng.

-Những lời anh nói có thật không?- Hiểu Quỳnh vừa xoa xoa má vừa nhìn cậu nghi hoặc.

-Em không tin anh sao? vậy thì móc nghéo đi- Nam Dương trưng ra bộ mặt cute nhìn Hiểu Quỳnh và đưa ngón út lên.

-Móc nghéo...đóng dấu....haha

-HIỂU QUỲNH, em to gan nhỉ- Hiểu Quỳnh đập bụp một phát vào chán Nam Dương khiến cậu đau điếng. Nam Dương quyết không thể tha liền nhào tới cù lét khiến Hiểu Quỳnh ngã nhào xuống sàn cười sặc sụa.

**********************

-Hiệu Trưởng đây là em cháu-Hiểu Quỳnh, cô bé mà cháu đã nói với bác đó- Nam Dương dắt Hiểu Quỳnh vào phòng hiệu trưởng.

-À...Nam Dương vào đây đi cháu...đây là Hiểu Quỳnh sao...cô bé đáng yêu quá- Hiệu trưởng mỉm cười khi nhìn thấy Nam Dương. Ông nhìn Hiểu Quỳnh hiền hậu nhưng hiểu quỳnh lại rụt rè cứ đứng lúp sau cánh tay của Nam Dương.

-Bác đã xem thử hồ sơ của Hiểu Quỳnh rồi, thành tích rất tốt

-Dạ. Thành tích tốt vậy thì có phải nên để Hiểu Quỳnh học lớp tốt không bác?-Nam Dương nói nửa đùa nửa thật.

-Đúng vậy, thành tích tốt vậy thì chắc chắn phải để cô bé học lớp tốt rồi.-Hiệu trưởng cười xã giao trả lời Nam Dương.

-Hiểu Quỳnh...em thả lỏng chút đi. Đây là bác Đạt, bạn của ba. Sau này ở trường có chuyện gì thì chạy lên đây gặp bác, bác ấy sẽ giúp em- Nam Dương quay qua chấn an Hiểu Quỳnh để cô bớt căng thẳng.

-Đúng vậy, có chuyện gì thì lên gặp ta, ta giúp cháu giải quyết

-Dạ, cám ơn bác.

**********************

Nam Dương gửi Hiểu Quỳnh cho thầy hiệu trưởng đưa lên lớp. Còn anh thì cũng phải về trường làm nốt nhiệm vụ cao cả "HỌC".

-Sao rồi, bận quá sao?- Chấn Hưng ngồi trên quay xuống nói chuyện với cậu.

-uh- Cậu trả lời qua loa

-Sao rồi! 2 hôm nay nghỉ chăm em sao...mà con bé đó thế nào?- Chấn Hưng tò mò nhìn cậu.

-Mày đang dò hỏi tao sao?

-Đâu có! Chỉ là quan tâm chút thôi.

-Tốt nhất m không nên xen vào chuyện người khác đâu Chấn Hưng!-Khang Kiện từ ngoài bước vào lên tiếng nói giúp cậu. Chấn Hưng liếc Khang Kiện căm thù rồi tức tối quay lên. Đúng lúc đó chuông vào học vang lên. Giáo viên bước vào và lớp học lại rơi vào trạng thái im lặng. Vì đây là một trường tốt, kỉ luật nghiêm khắc nên hầu như học sinh đều rất ngoan và giỏi xuất sắc.

****************************

-Cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có thêm bạn mới. Cô mong các em sẽ giúp đỡ bạn nhiều- Cô giáo cười rồi ra hiệu cho Hiểu Quỳnh bước vào.

Hiểu Quỳnh từ từ bước vào trước ánh mắt soi mói của cả lớp. Thấy Hiểu Quỳnh rụt rè vậy lên cô giáo giới thiệu hộ luôn.

-Bạn ấy tên Hiểu Quỳnh, là học sinh trường tiểu học B cũ và giờ là học sinh mới của trường chúng ta.

-Sao trường tầm thường đó có thể vào trường mình học chứ- Những tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên.

-Tao sẽ không ngồi cùng nó đâu? Linh Kiều qua đây ngồi cùng tao.

-Ok

bla.....bla

-Cả lớp trật tự- Cô giáo bực tức gõ thước xuống bàn.

-Cô chưa nói xong......Hiểu Quỳnh chính là em gái của thủ khoa kì thi quốc tế vừa rồi...MINH...NAM...DƯƠNG- Cô vừa nói xong là cả lớp phía dưới bắt đầu nhao nhao.

-Nam Dương sao...anh ấy chính là nam thần.....ôi chết mất

-Hiểu Quỳnh cậu ngồi cùng mình đi

-Ngồi cùng mình đây nè.....

bla....bla

- Cả lớp trật tự- tiếng gõ thước lại tiếp tục vang lên.

-Hiểu Quỳnh em xuống chỗ Diệp Khánh An đi- cô nói rồi chỉ tay vào chỗ Khánh An.

-Tôi không quan tâm cậu là em của Nam Dương hay Nam gì đó. Tồi chỉ quan tâm vị trí Thủ khoa quốc tế đó, về sau chắc chắn sẽ là của tôi- Khánh An là một cậu nhóc hiếu thắng, đẹp trai và học rất giỏi, trầm tính.

-Cậu sẽ không thể vượt được anh Nam Dương của tôi-Hiểu Quỳnh tự tin nói.

Khánh An không trả lời mà chỉ cười nhạt. Điệu bộ của một soái ca tương lai.

**************************

-Sao rồi, hôm nay học thế nào?- Nam Dương đứng ngoài cổng trường đợi Hiểu Quỳnh và chịu đựng sự soi mói của mấy em lớp dưới.

-Cũng tạm được, tốt hơn trường cũ một chút-Hiểu Quỳnh chán nản trả lời rồi lên xe trước.

-Từ khi nào mà em khó tính vậy Hiểu Quỳnhhhhh

-Aaaaaaa....bỏ ra- Hiểu Quỳnh lại bị anh véo má.

-Không chơi với Nam Dương nữa- Hiểu Quỳnh giận dỗi bắt Nam Dương ngồi cho cô gối đầu để ngủ.

Nam Dương chỉ còn biết lắc đầu cười nhìn cô.

***************

-Nam Dương tôi nhất định sẽ soái ngôi vị trí hiện giờ của cậu- Cậu nhóc Khánh An tức tối nhìn theo chiếc xe của Nam Dương đang dần dần biến mất trong dòng người đông đúc.