Hai ngày kế tiếp Hàn Vũ Thần không đến làm phiền Tống Thanh Hà bởi vì anh cần phải giúp bản thân khỏi bệnh, khi tiếp xúc một chỗ với cô sẽ không may mà lây bệnh cho cô và đứa trẻ.
Năm tháng qua Hàn Vũ Thần sống như cái xác không hồn. Anh mãi cho người điều ra tung tích của cô, với năng lực của Hàn Vũ Thần đương nhiên sẽ tìm được cô nhanh thôi nhưng bởi vì anh biết quá ít thông tin của cô nên việc điều tra có phần rắc rối hơn, tốn nhiều thời gian hơn.
Làm chồng mà một chút thông tin liên lạc cũng không biết. Hàn Vũ Thần chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng đến thế.
Những ngày cô rời đi không ngày nào anh được ngủ ngon ăn ngon. Nhớ cô đến phát điên. Có khi nửa đêm tâm tình nhớ nhung cực độ Hàn Vũ Thần như điên dại muốn lặt tung thành phố lên tìm người. Ngay cả ba mẹ Hàn và bạn bè anh cũng bị anh đọa sợ.
Hai ngày qua Hàn Vũ Thần thuê khách sạn ở gần với khu trọ của cô. Ngày nào cũng lén nhìn mọi hoạt động của cô gái nhỏ.
Sau khi hết sốt. Hàn Vũ Thần mua rất nhiều thứ đợi trước cửa nhà cô, hôm trước anh có quan sát cô ăn không đủ dinh dưỡng nhà cửa lại thiếu an toàn nếu như ở khu này không được an ninh tốt, lại có một cô gái mang thai một thân ở đây anh không dám tưởng tượng chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Càng nghĩ càng lo lắng. Hàn Vũ Thần nhất định thuyết phục cô quay về cho anh chu toàn chăm sóc mới yên lòng.
Một thân cao to tuấn tú nhẫn nại chờ đợi rất lâu ở cửa tay lại mang rất nhiều thứ làm người qua đường không khỏi rời mắt mà liếc nhìn vẻ đẹp ấy.
Đến tầm 10 phút sau đó anh thấy được hình bóng của cô trở về, trên tay còn cầm một chồng văn kiện tuy không nhiều nhưng Hàn Vũ Thần cảm thấy rất khó chịu đi nhanh lại phía cô bất ngờ giật lấy chồng văn kiện trên tay Tống Thanh Hà.
- Em đang mang thai lại mang đồ nặng như thế?
Không biết tại sao giờ phút này Hàn Vũ Thần lại cáu lên trách cô. Sự bất ngờ vừa qua đi, cơn nổi giận lại ập đến.
- Này. Chuyện của tôi ai cần anh lo. Còn dám đứng trước nhà tôi. Tôi sẽ báo công an bắt anh bây giờ.
- Em cứ thoải mái. Cả khu đều biết anh là chồng của em nên họ sẽ làm chứng cho anh.
Hàn Vũ Thần cười cười rất vui vẻ làm Tống Thanh Hà tức muốn hộc máu. Cô cố giành lại đồ của mình liền bị anh né tránh cự tuyệt nên dành phải ôm cơn giận vào nhà.
Thân thủ Hàn Vũ Thần rất tốt, rất nhanh chui vào cửa trước khi cô nóng giận đập cửa không cho anh vào.
- Ai cho anh vào nhà tôi. Đi ngay.
Tống Thanh Hà tức giận. Anh cho đến bây giờ mới biết cô là người nóng tính như vậy nhưng rất đáng yêu.
Hàn Vũ Thần nghĩ đây mới là bản tính thật của cô vì gia đình anh nên cô mới phải cắn răng nhẫn nhịn nhiều đến thế, chôn vùi tính cách thật của mình để làm tất cả mọi người hài lòng.
Hàn Vũ Thần quyết trong lòng sẽ không để cô uất ức một lần nào nữa. Nhất định.
Cuối cùng Tống Thanh Hà không cải lại hay đủ sức chống lại anh. Mệt mỏi liền vào phòng ngủ mặc tên đàn ông cứ loay hoay trong phòng trọ của cô. Cô thật rất mệt rồi.
Sau khi cho tất cả thực phẩm vào tủ lạnh lại bắt nước pha cho cô một ly sữa nóng.
Vừa vào phòng liền thấy một con mèo bụng to đang cuộn tròn trên cái giường nhỏ ngủ ngon lành.
Vào lúc cô ngủ ngoan như thế mới mất đi vẻ lanh lẹ miệng lưỡi sắc bén với cái tính nóng nảy của mình. Hàn Vũ Thần vuốt ve gò má hồng, lại chọc chọc sờ sờ vào hai cánh môi đỏ mọng đang mím lại của cô gái nhỏ làm ruột gan Hàn Vũ Thần ngứa ngái khó chịu, bụng dưới cũng rụt rịt.
Hàn Vũ Thần nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán, lên mũi, lên má rồi lại ngậm lấy đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng nhẹ nhàng mà cắn mút, mãi lo hưởng thụ vị ngọt của cô đến lúc cô gái nhỏ dưới thân vì khó thở mà cựa quậy Hàn Vũ Thần mới định thần lại luyến tiếc rời đi.
Cô gái nhỏ cựa quậy một lúc lại tìm tư thế thoải mái ngủ tiếp. Vẻ lười biếng mệt mỏi của cô vô cùng đáng yêu. Cái mỏ vừa bị người khác ăn liền có vẻ hơi sưng lên. Bất giác Hàn Vũ Thần cười rất vui vẻ.
Có lẽ do nhớ nhung quá độ lại lâu như vậy chưa chạm qua cô nên cảm xúc có phần kích động như thế. Hàn Vũ rất nhận thức hiện tại bản thân không được làm ra những hành động có lỗi với cô và còn phải bảo vệ hai mẹ con anh yêu nhất này.
Hàn Vũ Thân nhìn xuống cái bụng nhô to, lần đầu tiên làm cha cảm giác vô cùng lạ một cảm giác hạnh phúc nhen nhóm trong tim vô cũng dễ chịu.
Anh nhìn xung quanh thầm đánh giá, Tống Thanh Hà chuẩn bị rất chu đáo cho bé cưng đã mua tất cả đồ đạc cho sự chào đời của bé, cô đúng là một người mẹ tốt, một người vợ hiền và một đứa con có hiếu. Lòng Hàn Vũ Thần lại có một cảm giác cay cay ấm lòng. Người chồng như anh thật sự rất tệ.
Nhẹ nhàng xoa xoa bụng cô, không biết là tiểu công chúa hay là một tiểu hoàng tử đây, vấn đề này anh chưa có cơ hội hỏi cô nhưng trai hay gái anh đều rất thích, thích nhất là mẹ bé.
Nhiều khi nhìn cô mà anh không hiểu nổi tại sao người gầy gò phần eo lại nhỏ mà có thể mang được cái bụng to như thế chỉ sợ sơ ý một chút cái eo của cô gãy mất.
Dạo gần đây thấy cô hay đấm đấm sau eo chắc chắn là rất đau rồi không khỏi làm anh đau lòng lo lắng.
Anh có mua và xem qua sách của thai phụ nên cũng biết được những thứ cơ bản. Giai đoạn ốm nghén khó khăn nhất lại không có anh bên cạnh, cô gái nhỏ này chắc chịu khổ lắm đây.
Nhưng anh nhất định chắc chắn rằng các giai đoạn còn lại anh nhất định sẽ cùng cô trải qua.