Đừng Sợ, Có Anh Đây

Chương 47: Đến thăm mẹ vợ




Kết thúc buổi lễ nhận giải, Cúc Liễu Liễu ra về cùng với Đào Tư, hai người được phóng viên chụp rất nhiều ản. Và được lên trang nhất của tạp chí.

Trên xe, Đào Tư vừa lái xe vừa vui nói:"Liễu Liễu, vừa rồi em thấy anh có đủ lãng mạn hay không? Nếu như em thấy chưa hài lòng thì anh sẽ tỏ tình theo cách khác".

Cúc Liễu Liễu cười tít mắt:"Như vậy là được rồi, vả lại em không cần anh phải tỏ tình gì cả, em chỉ cần anh nói ra ba chữ 'anh yêu em' là được".

"Anh có thể nói một ngàn lần cho em nghe".

"Vậy thì quá tuyệt rồi!"

"Bây giờ em muốn đi đâu đây?"

"Em muốn về nhà, mẹ em đang bệnh"

Đào Tư:"Vậy sao? Anh phải đến thăm mẹ vợ mới được"..

"Cái gì mà mẹ vợ chứ? ".

"Sớm muộn gì cũng phải gọi như vậy thôi?"

Lúc này, Mộc Tiêu gọi đến, Cúc Liễu Liễu lấy điện thoại ra nghe:"Alo, Mộc Tiêu điện thoại cho mình có chuyện gì sao?"

Mộc Tiêu bên đầu dây chúc mừng:"Cậu đã được tỏ tình một cách lãng mạn như vậy thật ghen tị làm sao? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chúc mừng cậu và Đào Tư có thể đến bên nhau rồi, hai người phải thật hạnh phúc đấy!"

Cúc Liễu Liễu cười:"Được, được, mình nhận lời chúc từ cậu. Nhưng mà khi nào thì cậu kết hôn đây, mình thấy cậu và Địch Sơ Khai tiến triển rất tốt đó".

"Chuyện đó để sau đi...mình...?"

Bỗng nhiên Cúc Liễu Liễu nghe được tiếng của Địch Sơ Khai:"Em chuẩn bị đi, anh sắp cầu hôn em rồi đó".

Mộc Tiêu quát to:"Có ai như anh không hả? Đi cầu hôn người ta mà để cho người ta biết, như vậy còn lãng mạn làm sao nữa?"

"Em đừng lo, đảm bảo với em buổi cầu hôn cũng như Cúc Liễu Liễu và Đào Tư, nhiều người biết lắm!"

Đào Tư giật lấy điện thoại. Khẽ nói:"Này Địch Sơ Khai, cậu đừng có mà bắt chước tôi, tôi sẽ đấm chết cậu?"

"Có giỏi đến đây, chúng ta làm vào trận nào?"

"Được, để khi nào rảnh đi,bây giờ tôi đang đến nhà mẹ vợ, không nói nữa cúp máy đây".

Đào Tư trả điện thoại lại cho cô. Sau đó nói:"Liễu Liễu, em thấy có trùng hợp hay không? Ba người bọn em. Mộc Tiêu và cả Song Thuần đều yêu ba người bọn anh, giống như có một sự sắp xếp vậy?".

"Chắc có lẽ kiếp trước chúng ta vẫn còn duyên nợ nên kiếp này, Ông Tơ Bà Nguyệt tiếp tục se duyên cho chúng ta".

Đào Tư đưa tay vuốt tóc Cúc Liễu Liễu nói:"Anh mong ước kiếp sau, kiếp sau nữa Ông Tơ Bà Nguyệt hãy se duyên cho chúng ta lần nữa, đến khi nào anh quên em, à mà sẽ không có chuyện đó đâu, chúng ta mãi mãi yêu nhau mà".

- --còn---