Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!

Chương 73




- Hết thời gian tìm nguyên liệu, yêu cầu các đội tập hợp tại trại của mình. Và từ giờ phút này ai về muộn sẽ bị trừ điểm_ Tiếng thầy hiệu trưởng dõng dạc nói.

- Phù…May quá, vừa về tới._Emily thở hồng hộc sau bước chân cuối cùng để về doanh trại.

- Phần thi nấu ăn bắt đầu._Lại là tiếng thầy hiệu trưởng. Rõ khổ, mấy nàng chưa kịp thở mà thầy nỡ lòng làm như thế…

- Jenny có bị sao không?_Mary cùng Emily đi vào trong hỏi thăm tình hình của Jenny.

- Mình không sao, chỉ bị bong gân nhẹ thôi._Jenny cười nói để cho hai cô bạn bớt lo, và chứng minh cho hai cô biết rằng mình đang rất ổn. Nhưng sự thật thì…Jenny chẳng ổn tí nào, ai bị bong gân ở chân thì biết rồi đó.

- Chết rồi, phần thi nấu ăn phải làm sao đây? Ít người biết nấu lắm đó._Emily mặt buồn thiu nói

- Không sao, mình làm được, các bạn chẩn bị bếp đi, mình sẽ cố._Jenny không thể vì mình mà làm ảnh hưởng đến cả đội được. Jenny chính là tia hy vọng duy nhất của cả đội mà.

- Ổn chứ?_Một câu nghi vấn của Mary đặt ra cho Jenny

- Ồn mà, tin mình đi. Giờ đi chuẩn bị bếp và hai bạn đỡ mình nha._Jenny lại cười để Mary và Emily yên tâm hơn.

Biết Jenny cứng đầu lắm nên Mary và Emily cũng chẳng buồn nói gì thêm. Hai cái bếp gas mini và hai cái bàn tạm đủ để đội Jenny nấu ăn. Chuẩn bị xong, Mary và Emily đỡ Jenny ra. “Trời...người ta làm được 1, 2 món rồi kìa.” Cả đội Jenny trố mắt ra khi mình chưa làm ra trò trống gì thì người ta đã bày ra 1, 2 món đơn giản rồi. Nhìn vẻ mặt hoang mang của đội, Jenny phải dùng đủ lời lẽ để an ủi và bắt tay vào làm luôn. Sợ Jenny không đứng được lâu, Mary bắt Ken đi tìm một cái ghế về cho Jenny ngồi. Jenny chỉ việc chiên, xào, nấu, rán...thôi, còn các công đoạn sơ chế chỉ cần hướng dẫn những người còn lại làm. Vì Jenny khó đi lại nên đành vậy thôi. Hì hục làm vã cả mồ hôi cuối cùng đội Jenny cũng xong. Jenny bày ra biết bao đồ ăn nhìn vừa đẹp mắt mà ăn chắc chắn là ngon rồi. Ai cũng chẹp chẹp môi, nuốt nước bọt vì đến giờ bụng ai cũng biểu tình rầm rộ rồi. Jenny ngước mắt lên nhìn các đội khác...chà người ta vẫn chưa làm xong. - Jenny, làm xong rồi cho mình sang bên anh Ken tí nha, nhớ chồng.hihi_Mary

- Ukm._Jenny cười

- Mình đi nữa._Emily réo lên đòi đi theo Mary

- Thế định bỏ Jenny ở đây à._Mary

- Mình không sao, hai bạn đi đi._Jenny rất là tâm lý nha. Thật ra Jenny cũng muốn sang với Kelvin lắm, nhưng với tình trạng bây giờ đi thì chỉ có làm phiền bạn thôi, Jenny không muốn vậy

Mary và Emily mới đi thì Tuệ Lâm tiến tới Jenny với chai nước ngọt trong tay.

-Nè, uống đi. Chắc mệt lắm đúng không?_Tuệ Lâm đưa nước cho Jenny, ánh mắt thật âu yếm.

-Mình cảm ơn, không mệt lắm đâu._Jenny vui vẻ nhận lấy chai nước ngọt từ Tuệ Lâm

- Chân còn đau lắm không?_Tuệ Lâm hai tay đút túi, tựa nhẹ vào bàn quan tâm hỏi Jenny. Dưới ánh nắng, dáng vẻ của Tuệ Lâm bây giờ đầy quyến rũ làm không biết bao học sinh nữ phải trầm trồ khen ngợi.

- Mình không sao, hỳ._Jenny cười nhẹ đáp lại

Chuyển sang bên Mary và Emily ở bên đội Kelvin. Nhận được tin Mary và Emily đang trên đường đến doanh trại của mình, Ken và Henry không nói chuyện, tán phét với mấy nhỏ nữa mà giả vờ ngồi lướt facebook. Hai ông này ghê thật....

Một lúc không lâu thì phần thi kết thúc. Ban giám khảo bắt đầu đi chấm điểm. Vì thế mà Mary với Emily quay trở về căn cứ địa luôn.

- Sao mặt xị thế hai cô nương._Jenny nhìn Mary và Emily bước về mà mặt ai nấy như đưa đám

- Buồn lắm rồi._Mary và Emily đồng thanh tập 1

- Sao thế? Bị ai bắt nạt à?_Jenny hỏi thế thôi chứ ai dám bắt nạt hai đứa này...

- Không._Mary và Emily đồng thanh tập 2

- Thế bị sao?_Jenny rặng hỏi lần nữa

- Thì cái phần thi này đó. Ba người nấu ăn ngon nhất được ôm hoặc hôn ba hoàng tử của trường. Mà chắc chắn là không có phần của hai đứa mình rồi._Emily rầu rĩ nói

- Trời...Trò chơi thôi mà....có mất người yêu đâu mà sợ._Jenny cười

- Jenny làm sao hiểu được. Ghen à...Với cả hai ông đó kiểu gì cũng được nước làm tới, rồi về chọc tức tụi mình. Chưa kể hai ông sẽ dùng lời nói mật ong làm hai đứa kia sẽ mê mẩn đến bần thần suốt ngày. Như thế còn ảnh hưởng đến cả con cái của người ta nữa._Mary đến giờ triết lý có 1 không 2 của mình. Toàn suy đoán theo chiều tiêu cực trong chuyện tình cảm. Ai bảo yêu Ken quá mà máu ghen không phải vừa....

- Đã có kết quả của phần thi nấu ăn._Tiếng cô hiệu phó vang lên sau một hồi vật vã suy xét từng đội.

Tất cả học sinh im lặng, dồn hết ánh mặt chờ đợi về phía cô hiệu trưởng.

- Ba học sinh nấu ăn ngon nhất là....-cô hiệu phó nói đoạn dừng lại làm tăn thêm hồi hộp trong học sinh- Em Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc lớp 11A1 trường Start...-Sau câu nói của cô là một tràng vỗ tay chúc mừng, Mary và Emily đã đoán trước tình huống này rồi-Tiếp theo là ai, các em đoán xem-học sinh bắt đầu ầm ầm lên đoán đông đoán tây-các em nghe cô công bố tiếp nè-lại im lặng nghe-Em Lương Huyền Anh lớp 12A1 trường SU-lại vỗ tay-Và cuối cùng là....Em Hồ Minh Khánh lớp 12A3 trường SU.

Sau người thứ ba cô hiệu phó công bố, tất cả học sinh "ồ" lên một tiếng thật dài. Khi đưa ra kế hoạch này, Kelvin và thầy hiệu trưởng không nghĩ sẽ có học sinh nam. Và bây giờ thì...quá sốck. Theo Kelvin được biết Minh Khánh là con của một chuyên gia ẩm thực có tiếng trên thế giới nên cũng dễ hiểu.

Sau đó là lời mời ba hoàng tử của trường Start và ba người nấu ăn ngon nhất. Vì Minh Kháng là con trai nên miễn luôn phần thưởng, Ken và Henry tranh đấu mãi cuối cùng Henry được miễm cùng Minh Khánh. Jenny đi từng bước tập tễnh lại gần Kelvin.

- Em chọn hôn hay ôm?_Cô hiệu phó hỏi Jenny

- Em..._Jenny ngại cúi mặt xuống không biết trả lời thế nào.

Trong giây phút bối rối, một bàn tay nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của Jenny lên, đặt vào đôi môi như cánh hoa đào một nụ hôn nhẹ. Chưa đầy 10s sau, Jenny bấu nhẹ vào Kelvin làm Kelvin phải dừng nụ hôn ấy ngay lập tức. Kelvin nhìn mặt đỏ như cà chua chín của Jenny lại khẽ cười. Còn đôi Ken và Huyền Anh chỉ là một cái ôm xã giao thôi. Huyền Anh là con gái cưng của tập đoàn thời trang JP nổi tiếng, là người mẫu độc quyền của tập đoàn JP và hiện có người yêu rồi.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------