Đừng Làm Ôsin Nữa, Làm Người Yêu Anh Đi!

Chương 100: Ngoại truyện 1




2 năm sau

Thời gian trôi kéo theo cuộc sống con người thay đổi. Sau ngày cưới, Jenny và Kelvin vẫn hạnh phúc. Không chỉ vậy, giờ Jenny còn mang trong bụng con của Kelvin nữa, cái thai đã được 8 tháng rồi. Chẳng còn bao lâu nữa là Jenny và Kelvin sẽ lên chức. Từng ngày, Jenny mong đợi ngày đó từng ngày một. Ngày Jenny chỉ ngồi ở nhà xem phim, lướt web, lướt facebok,.... Kelvin không cho Jenny làm việc nhà. Đến cả vào bếp nấu ăn cũng không được, Kelvin bảo vào bếp đi lại nhiều sợ không may bị trượt chân ngã. Đến cả phòng ngủ Kelvin cho dọn xuống tầng 1 để Jenny không phải đi lại cầu thang. Ở nhà Jenny chỉ được đi dạo trong sân. Nếu muốn ra ngoài, phải có Kelvin đi cùng mới được đi. Nhiều lúc Jenny cảm tưởng như mình đang bị giam lỏng vậy. Nhưng rồi lại cười, Jenny nghĩ Kelvin chỉ là đang quan tâm tới mình và con mà thôi.

- Vợ ơi, anh đi làm về rồi nè._Lại câu nói quen thuộc khi về tới nhà. Kelvin bước vào nhà không thấy Jenny ở phòng khách, xuống bếp cũng không thấy đâu. Thường khi Kelvin đi làm về, Jenny chỉ ngồi ở phòng khách hoặc ngồi ở bàn ăn trong bếp thôi mà.

- Cô Hà, vợ cháu đâu rồi?_Kelvin hỏi cô giúp việc đang nấu ăn trong bếp.

- Hình như Jenny ở trong phòng._Cô Hà đáp lại. Cách xưng hô chủ tớ thân thiết thế này sẽ không có trong nhà Kelvin nếu không có Jenny về chỉnh sửa.

Kelvin mở cửa phòng bước vào. Trời ơi...Jenny đang làm trò gì mà mang ra lắm đồ vậy nè? Ừ cảnh tượng Kelvin nhìn thấy khi vào phòng là Jenny đang lựa đồ trong tủ, trên giường còn một đống đồ nữa. Chưa bao giờ Kelvin thấy Jenny vứt đồ ra giường bừa bộn như thế này.

- Vợ làm gì thế?_Kelvin

- Chồng đi làm về rồi à? Em đang lựa đồ mà mãi không chọn được chồng ạ. Mệt quá._Jenny nói rồi ngồi xuống giường đưa tay lên quệt quệt vài giọt mồ hôi trên trán.

- Vợ chọn đồ đi đâu? Mà vợ mặc gì cũng đẹp hết, chọn đại 1 cái là được rồi._Kelvin ngồi xuống cạnh Jenny, tay vớt vài lọn tóc xoã trước mặt Jenny ra sau.

- À xí quên nói với chồng. Hôm nay Emily với anh Henry về, mời vợ chồng mình qua ăn tối. Lần này Emily về ở dài dài đấy. Emily bảo muốn sinh con ở Việt Nam, với cả ở bên Mĩ bạn bè ít nên hơi chán._Jenny. Sau đám cưới, Jenny ở lại Việt Nam với Kelvin nên Henry và Emily qua Mĩ cùng ba mẹ. Dù qua Mĩ những Henry và Emily vẫn làm việc trong tập đoàn của nhóm Kelvin. Emily cũng bầu bí rồi, còn 1 tuần nữa là bước vào tháng thứ 9. Chắc cũng khoảng 1 tháng nữa ba mẹ Henry về Việt Nam ở hẳn luôn, hai người già rồi chỉ muốn về quê hương ở thôi. Với lại về còn chăm cháu nội cháu ngoại nữa chứ.

- Về cũng tốt mà. Thế anh tắm đây, nhanh không mọi người mất công chờ._Kelvin nó xong đứng dậy định đi vào nhà tắm. Kelvin chợt dừng chân vì có gì đó đang kéo kéo vạt áo Kelvin lại. Kelvin quay lại nhìn rồi cười. Người kéo vạt áo Kelvin không ai khác là Jenny, tay Jenny thì kéo vạt áo Kelvin, còn mặt cứ như một con mèo đang cầu xin chủ một chuyện gì đó.

- Có chuyện gì thế vợ?_Kelvin hỏi

- Giúp em chọn đồ nha._Jenny nói kèm theo hai mắt chớp chớp như thế này ai mà từ chối được.

Thế là Kelvin phải chọn đồ giúp Jenny rồi mới được đi tắm. Chuẩn bị xong hai vợ chồng Kelvin bắt đầu đi. Theo yêu cầu của Jenny, hai người đi taxi mà không đi xe riêng. Lát về Jenny muốn đi bộ, các cụ bảo phụ nữ sắp sinh đi bộ nhiều sẽ dễ đẻ mà.hihi

Tại nhà Henry

"Ting...Tinh...Tinh...." Đang ngồi trong nhà thì mọi người nghe thấy tiếng chuông cổng.

- Chắc Jenny với anh Kelvin đến rồi, để em ra mở cửa._Emily đứng dậy định đi mở cổng thì bị Henry ngăn lại.

- Ngồi yên ở đây đi, anh ra mở._Henry

- Để con ra mở._Là bé Su đó. Bé gần 3 tuổi, đi đứng chững chạc, nói rõ hơn rồi. Ai cũng phải công nhận là càng lớn bé càng xinh giống mẹ. Không khéo người ngoài không biết còn bảo đó không phải con của Ken nữa. Trời công bằng và Mary cũng chịu khó lắm, bé Su giống mẹ nhưng bé Bi lại giống bố, càng lớn càng giống(bé Bi là con thứ hai của Mary và Ken. Là một bé trai rất kháu khỉnh tên là Lý Hoàng Khánh Duy, tên ở nhà là Bi, bé mới được 6 thháng tuổi thôi. Có một điểm khác trong họ của bé Su và bé Bi là Su chỉ lấy họ ba, còn Bi lấy họ của cả ba và mẹ). Thế nên là từ lúc có bé Bi, Ken đỡ tủi thân hơn. Trước đó á, đi tiệc hay đi đâu gặp cả nhà ai cũng nói "con gái giống mẹ quá, chẳng giống bố bao nhiêu".

- Bé Su cùng chú ra mở nha._Henry cúi xuống bế bé Su lên rồi hai chú cháu ra mở cổng.

- Con chào chú Kelvin, cô Jenny, chào em bé trong bụng cô Jenny._Bé Su chào lúc ra tới cổng. Bé lúc nào cũng nói cười vui vẻ. Trẻ con mà, ngây thơ lắm, chúng có biết gì đâu. Mà thà là trẻ con không hiểu chuyện còn tốt hơn là hiểu rồi buồn phiền.

- Cô/chú chào con._Kelvin và Jenny cùng đáp lại

- Thôi vào nhà đi._Henry giờ mới lên tiếng.

Ở trong nhà Emily đã đứng đợi sẵn rồi. Khi Jenny và Kelvin bước vào, Emily bước tới muốn ôm trầm lấy Jenny. Đó cũng là ý muốn của Jenny, xa cách lâu ngày chỉ có cái ôm mới thể hiện được hết tình cảm thôi và một cái ôm sẽ khiến ta trở nên gần gũi hơn, mấy nỗi nhớ kia sẽ tan biến luôn. Nhưng rất tiếc cà hai muốn ôm nhau thôi cũng không được. Chỉ vì hai cái bụng bầu to vượt mặt, bụng thì chạm nhau rồi mà đầu hai người mỗi người một nơi, không thể đặt lên vai người khi được. Jenny và Emily nhìn nhau cười rồi sau đó có thêm cả tiếng cười của những người còn lại.

- Ây da...Khi nào mới được ăn vậy? Tui đói rồi._Ken xoa xoa bụng nói cắt đứt tràng cười hả hê củ mọi người.

- Bộ bị bỏ đói mấy ngày rồi hả?_Mary. Đúng là Ken và Mary mà, hai người vẫn vậy. Có 2 con rồi mà vẫn chí choé như ngày nào, chỉ là ít hơn 1 chút thôi. Bé Su cứ thấy ba mẹ như vậy là ôm bụng lăn ra cười. Đến lúc hai người bảo bé Su nói câu công bằng xem ba mẹ ai đúng ai sai. Thì lúc đó bé lại ngưng cười luôn, nín thing luôn, mắt long lanh nhìn ba rồi lại nhìn mẹ, mẹ tỏ vẻ vô tội, mà đã vô tội thì không bị chịu hình phạt khó khăn này được.

- Được rồi, chúng ta vào ăn đi._Emily luôn là người giải tán mấy chuyện linh tinh giữa Mary và Ken mà.

Sau câu nói của Emily, cả nhóm cùng vào phòng bếp ăn tối. Henry mua đồ ăn từ nhà hàng về. Nói thẳng ra Emily cũng chẳng thua kém gì Jenny đâu, lúc nào cũng như bị giam lỏng ý. Giờ Emily về rồi, Mary còn co nhỏ Ken cũng chưa cho đi làm, Jenny toàn ở nhà nhưng nếu muốn sang nhà Emily hay Mary thì không thành vấn đề. Vậy là bộ ba cô nàng lại có cơ hội ngồi tán chuyện rồi. Nhưng mà nhiều lúc chat với nhau qua zalo ba nàng tự hỏi "có khi nào chồng mình bắt mình ở nhà rồi ra ngoài bồ bịch không?" Đúng là cho ăn không ngồi dồi thì hay đa nghi mà. 3 chàng nhà mình ra ngoài làm việc vất vả nuôi vợ nuôi con mà ba nàng lại nghĩ như thế được. Đáng yêu hay đáng trách cho cái đa nghi này đây???