Cô Chu không chút hoang mang.
Cô liếc mắt nhìn Quý Mạt một cái, ra hiệu cậu ngồi xuống, không được ồn ào.
Sau đó liền bắt đầu giải thích.
Đây là kế hoạch mới của công ty, ban đầu là Nhược Thủy, Thư Tâm, Nora ba người, sau đó Hoàn Nhĩ, Lục Lộc, cùng Quý Mạt gia nhập.
Cứ như vậy, thành nhóm nam nữ hỗn hợp.
Là lúc trước vài nhóm công ty đều chưa từng có tiền lệ.
Nhưng cô Tống nói, này là hình thức tạm thời mà thôi.
Sáu người, phân hai nhóm, bốn nữ hai nam, album giống nhau, ca khúc giống nhau, tách ra hoạt động.
Ngẫu nhiên cũng sẽ cần có hoạt động cùng nhau, cho nên mới phải cùng nhau luyện tập.
Mà quay MV, cũng là quay cùng nhau.
Kế hoạch này của công ty, là mở đường, đồng thời, cũng là một lần mạo hiểm thật lớn.
Hoặc là nói, đánh cược.
Nếu hưởng ứng không sai, như vậy hình thức kia chính là thành công rất lớn, ngược lại, chính là thất bại.
Đầu tư cùng tâm huyết lúc trước, đều sẽ thành đồ bỏ thôi.
Bởi vì là nhóm nam nữ hỗn hợp, công ty ở phương diện ca khúc đầu tư rất lớn, phải cam đoan vừa thích hợp nhóm nam, vừa thích hợp với nhóm.
Không khoa trương chút nào, công ty bỏ ra rất nhiều tiền bạc cùng rất nhiều tâm tư.
Vì đem lúc này đây kế hoạch mới, thành công hay thất bại đều dựa vào mấy người trước mặt ——
Cùng với những trường hợp phát sinh sau này, đều phải tính toán kỹ.
Mà hết thảy sự bắt đầu này, đều đến từ lần công diễn trước.
Lần công diễn trước, Hoàn Nhĩ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lục Lộc cùng Quý Mạt lâm thời cứu nguy, chuyện này trên hotsearch, tạo nên một trận phong ba rất lớn.
Công ty mượn cơ hội, đem danh tiếng Lâm Hoàn Nhĩ đánh ra đi, khiến cho ngoại giới cùng truyền thông hứng thú thật lớn.
Đồng thời, lại đem tin tức của Quý Mạt cùng Lục Lộc nghiêm cẩn giữ bí mật.
Hai cực phân hoá một hành vi, vừa thỏa mãn lòng hiếu kỳ của công chúng, lại duy trì cảm giác thần bí.
Làm mọi người háo hức đến hôm nay.
“Vậy lần trước chỉ cho hai bọn họ kiểm tra là có ý gì?”
Dấu chấm hỏi Quý Mạt trong lòng lại bắt đầu rục rịch, thân mình dịch chuyển về phía trước.
Nếu nói công ty đã sớm lên kế hoạch tốt, sau muốn ba bọn họ cái gia nhập, vậy nên ba bọn họ cùng nhau kiểm tra mới đúng.
Dựa vào cái gì chỉ có hai bọn họ?
Này chẳng lẽ là phương thức kiểm tra mới?
“Này….” Cô Chu bị cậu vặn lại, sửng sốt một chút mới trả lời, nói: “Vậy đại khái là Lục đổng muốn xem bọn hai người bọn họ biểu diễn đi.”
Ngụ ý là, lần đó kiểm tra đó cũng không quan trọng.
Thật muốn lại nhắc đến, kỳ thực căn bản không có tính quyết định tác dụng gì.
Lục đổng muốn xem?
Quý Mạt lúc này đang nghĩ, cậu có lẽ bị kỳ thị rồi.
Quý Mạt nghĩ như thế, đang muốn đang nói cái gì.
Cô Chu nhìn về phía cậu, bình tĩnh sắc mặt, nói: ” Giữa mọi người, không ai khác biệt cả, vẫn cần phải nỗ lực luyện tập, không ai được chủ quan.”
Cô Chu nói chuyện, thật sự là một điểm đều không nể mặt Quý Mạt.
Bất quá dù sao Quý Mạt da mặt dày, nói cậu vài câu cũng không có gì, chính cậu đều không quan tâm.
Thực lực kém là thật, không ai nói sai cậu.
Quý Mạt xua tay, gật gật đầu ngồi xuống, không nói nữa.
Cậu thực lực kém, cậu không nói chuyện.
Mấy người sau khi rời khỏi đây, Hoàn Nhĩ ở trong phòng hội nghị, lại cùng Cô Chu nói nói mấy câu, lúc này mới đi ra.
Lục Lộc luôn ở bên ngoài chờ cô.
Hoàn Nhĩ trên mặt luôn luôn mang theo tươi cười.
Tuy rằng tươi cười này cùng thường ngày là không có sai biệt, khả rõ ràng có thể nhìn ra càng nhiều linh động cùng vui sướng.
Lục Lộc thấy cô cao hứng như thế, khóe môi đều nhịn không được hơi hơi cong lên.
Hoàn Nhĩ ngẩng đầu, nhìn cậu, lộ ra một nụ cười thật tươi, thập phần vui mừng nói: “Chúc mừng bạn học Lục Lộc, chúng ta cùng nhau xuất đạo.”
Lúc trước cô luôn luôn hi vọng, bản thân có thể đuổi theo bước chân Lục Lộc, cho nên cho tới nay, thật sự đều rất nỗ lực.
Nỗ lực luyện tập, nỗ lực làm cho thực lực của chính mình càng trở nên mạnh mẽ, nỗ lực, từng bước một đi về phía trước.
Cô nghĩ, nếu không thể đuổi theo bước chân của cậu, vậy đi theo sau cậu t, có thể nhìn bóng lưng của cậu, cũng có chỗ vui sướng.
Hiện tại tình huống như vậy, cũng là cô một chút đều không nghĩ tới.
Cùng nhau xuất đạo!
Đứng ở trên cùng một sân khấu, dắt tay nhau, cùng nhau phấn đấu.
Đây là giấc mộng của cô cho tới nay.
Mà hiện tại rốt cục thành thực hiện.
Đây thật là một sự kiện tốt.
Một sự kiện hạnh phúc lại tốt đẹp như vậy.
Lục Lộc nhìn cô, không khỏi cười một tiếng.
“Vui như vậy?”
“Rất vui.” Hoàn Nhĩ khẳng định gật đầu, cường điệu nói: “Mình quả thực rất rất vui.”
Lục Lộc nhịn không được nhéo nhéo mặt cô.
Hoàn Nhĩ cảm thấy cậu như là ở chà xát bánh trôi, lại chà xát hai cái liền muốn đem mặt cô chà xát sưng lên.
Vì thế Hoàn Nhĩ bắt được cổ tay cậu.
“Cậu đừng động —— “
Hoàn Nhĩ giống như không vui nhấp hạ miệng, đùa nói: “Mặt mình mua bảo hiểm đấy.”
Bằng không Lục Lộc cậu động một chút là thích nhéo một chút lại niết một chút … Tiếp tục như vậy thì.
Cô vừa dứt lời, Lục Lộc liền xoa nhẹ hai cái.
“Vậy vừa vặn, có thể cho đền cậu nhiều tiền bảo hiểm.”
Lục Lộc cười đến c vui vẻ, thân mình đi về phía trước, đột nhiên kề sát lại, hai đôi mắt nhìn nhau, gần trong gang tấc.
Hoàn Nhĩ cười đẩy cậu: “Đây là ở công ty, cậu cách mình xa một chút.” ---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Lục Lộc đương nhiên sẽ không nghe lời của cô, tay còn đặt trên gương mặt cô, hơi chút dời xuống.
Nhìn bên má cô nộn hồng, có lông tơ thật nhỏ.
Thừa dịp cô không chú ý liền hôn một cái.
Lục Lộc nghĩ như thế, cũng liền tính toán làm như vậy.
Đúng lúc này, ánh mắt của cậu đảo qua phía sau, nhất thời thấy cái gì ——
Lục Lộc sắc mặt ngưng lại, động tác cũng có chút ngượng ngùng.
Hoàn Nhĩ nghi hoặc ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy yết hầu cậu di động, khóe môi vẫn giữ độ cong kia, ánh mắt hướng về phía sau cô, không động đậy.
Hoàn Nhĩ cũng quay đầu.
Thấy Lục Thành Tông đứng ở phía sau.
Hoàn Nhĩ tươi cười ngưng lại, khả cô lập tức động mình, cúi người chào, điềm nhiên hỏi: ” Chú Lục ạ.”
Lục Thành Tông mặt mày nghiêm túc, thấy Hoàn Nhĩ, liền gật đầu cười cười.
Ngẩng đầu lại nhìn Lục Lộc bên cạnh, nhất thời thu lại nụ cười, mở miệng, thanh âm nghiêm túc như trước.
“Theo cha ra đây chút.”
Nhìn thái độ này của ông, không biết, còn tưởng rằng Lâm Hoàn Nhĩ mới là con gái của Lục Thành Tông.
Đương nhiên Lục Thành Tông là từ trong đáy lòng thích cô.
Nhu thuận hiểu chuyện lại đáng yêu.
Địa vị này trong lòng ông so với con trai nhà mình——
Quả thực chính là một ở trên trời, một ở dưới đất.
Lục Lộc nhìn Hoàn Nhĩ gật gật đầu.
“Cậu đi trước luyện tập đi.”
Lục Thành Tông xoay người, đi về phía trước.
Lục Lộc ngay sau đó cũng theo đi lên.
Chỉ là mới vừa đi hai bước, ông đột nhiên liền dừng bước lại, xoay người lại, nhìn Hoàn Nhĩ cùng Lục Lộc.
Hai người đồng thời sửng sốt.
Lục Thành Tông ho nhẹ hai tiếng, mi mắt hơi hơi buông xuống, không quá tự nhiên nói: “Về sau ở công ty, các con vẫn nên chú ý một chút.”
Tuy rằng việc này, ông không ý kiến gì, nhưng mà đứa nhỏ nhà mình, vẫn nên nhắc nhở,quan tâm một chút.
Chú ý?
Ông thốt ra lời này, Hoàn Nhĩ lập tực phản ứng lại, mặt liền đỏ bừng.
Nghe được trưởng bối nói mấy lời này, chính là cảm thấy thẹn thùng xấu hổ.
Chỉ may mắn ông không có nhiều lời, nói xong lời này, liền xoay người tiếp tục đi rồi.
Hoàn Nhĩ đi về phía phòng luyện tập, thang máy bị chiếm, hơn nữa cũng không có mấy tầng, cô liền đi thang bộ.
Thời điểm rẽ ngoặt xuống lầu, có người đi lên, Hoàn Nhĩ vừa vặn gặp phải, hai người đối mặt, cũng chỉ cách nhau năm bước chân.
Là Vân Đóa.
Từ sau khi trở vể, phần lớn thời gian Hoàn Nhĩ ở công ty đều là đang luyện tập ở phòng luyện tập, rất ít khi thấy cô ta.
Suýt chút nữa đã quên đi người này.
Vân Đóa hiển nhiên không vui vẻ, cô ta biết chuyện Hoàn Nhĩ gần đây tham gia kế hoạch mới——
Tuy rằng lúc trước đã đoán được, nhưng ta cô thật sự không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
Hoàn Nhĩ đi phía trước đi mấy bước, vừa vặn đi ngang qua cô ta, thời điểm muốn đi xuống, Hoàn Nhĩ dừng chân.
“Còn chưa có cám ơn cậu đâu.”
Hoàn Nhĩ nói một câu, làm bước chân Vân Đóa cũng ngừng lại.
“Ngày đó nếu không phải là cậu, tôi chỉ sợ còn không chiếm được thời cơ tốt như vậy.”
Hoàn Nhĩ nói là sự tình trong hoạt động lần đó.
Cô biết là Vân Đóa làm, lấy cớ nói trang phục có vấn đề, thay đổi trang phục, sau đó động tay động chân ở bộ sau kia. ---Đọc full tại Truyenfull.vn---
Là trang phục cô mặc kia.
Bởi vì biến cố quần áo, thuận thế tạo ra hết thảy.
Vân Đóa cắn răng, ánh mắt hiện lên tia căm thù, nghiêng đầu qua nhìn Lâm Hoàn Nhĩ, hiển nhiên tức không nhẹ.
Cô ta lúc đó cũng không nghĩ nhiều, chỉ là muốn cho cô xấu mặt.
Nhưng nào lại biết, dẫn đến những sự việc sau này.
Không tạo thành nhiều ảnh hưởng lắm với Hoàn Nhĩ, cho nên cô kỳ thực không thèm để ý.
Muốn để ý thì sẽ không để đến tận bây giờ mới cùng cô ta nói chuyện này.
Vân Đóa cũng không có tính cách dịu ngoan gì, nghe Lâm Hoàn Nhĩ luôn luôn mềm mỏng nói như vậy, cô ta đương nhiên tức giận, há mồm đang muốn đáp trả, phía dưới liền truyền đến âm thanh của Nora.
“Hoàn Nhĩ sao em còn chưa đi?”
Hoàn Nhĩ lên tiếng, không tiếp tục để ý Vân Đóa, bước xuống.
Lời Vân Đóa bị ngăn ở trong cổ họng cũng chưa nói ra, người đã đi ra còn xa, cô ta tức giận dậm chân, cơn tức trong lòng tràn ra.
Dựa vào cái gì mà Lâm Hoàn Nhĩ dám vênh váo như vậy?
Cô ta cũng không tin, con đường sau của của Lâm Hoàn Nhĩ đều có thể được thông thuận, sớm hay muộn cũng có một ngày, cô ta đem Lâm Hoàn Nhĩ dẫm nát dưới lòng bàn chân.