Đừng Kỳ Thị Giống Loài

Chương 112




Phù Ly nhìn Trang Khanh lại nhìn trưởng lão phái Điền Viên, muốn nói với đối phương đây là hiểu lầm, nhưng sau khi nhìn thấy khóe môi hơi hướng lên trên của Trang Khanh, cậu ôm chặt hũ mứt quả trong lòng, im lặng không nói.

Trưởng lão phái Điền Viên thấy Phù Ly không nói gì, cho rằng da mặt cậu mỏng, cũng không nghĩ nhiều.

Suốt đoạn đường đi ra cổng lớn phái Điền Viên, Phù Ly nhận được không ít lời chúc mừng năm mới còn có rất nhiều tu chân giả vẻ mặt mờ ám nhìn cậu và Trang Khanh, biểu tình “không cần nói chúng tôi đều hiểu”.

Cuối cùng Phù Ly cũng hiểu, não bổ là tật xấu của con người, nhưng sau khi yêu tu có thể hóa thành hình người, cũng sẽ nhiễm tật xấu này.

Chưa đi ra khỏi phạm vi kết giới của phái Điền Viên, Trang Khanh thấy Phù Ly cúi đầu không nói, biết rằng cậu để ý những lời ban nãy, ngữ khí bình tĩnh nói: “Không cần quan tâm lời của bọn họ, thời gian qua rồi, bọn họ sẽ phát hiện đó chỉ là lời đồn.

Phù Ly ngước mắt nhìn Trang Khanh, Trang Khanh nhìn đôi mắt của cậu: “Bây giờ về phi cung luôn?”

“Ừ.” Phù Ly gật đầu, vuốt vuốt điện thoại trong túi, không biết bên trong phi cung có tín hiệu điện thoại hay không?

Biết hai tiểu bối muốn tới đây ở hai ngày, Khang Cốc và Phong Thụy Trọng đã chuẩn bị cẩn thận mọi thứ từ sớm. Không ngờ rằng Trang Khanh tới đây lại mang cho bọn họ cả một đống lớn quà tặng ở nhân gian, tuy rằng những thứ đồ đó không quý, nhưng tâm ý khó cầu, bọn họ càng thêm thích Trang Khanh.

“Phòng của hai đứa đều ở cung điện phía Đông, Tiểu Ly dẫn Tiểu Trang qua đó.” Phong Thụy Trọng còn đang luyện chế quần áo, nhất thời không thể đi ra ngoài, nói với Phù Ly, “Chơi vui vẻ, bên này nóng, đừng ở lâu.”

Ngọn lửa bình thường không có sự uy hiếp với những yêu tu có tu vi cao thâm, nhưng lửa điện Thần Hỏa lúc này là chân hỏa của Phượng Hoàng, tiểu bổi ở đây lâu sẽ không thoải mái.

“Vậy người và Cương Liệp đại vương cũng không cần quá vất vả.” Phù Ly cũng biết tác phong làm việc của hai người, không kiên trì ở lại giúp đỡ, dẫn Trang Khanh ra ngoài. Trên đường những cung nữ và thị vệ tuần tra nhìn thấy bọn họ đều lần lượt hành lễ, biểu tình của bọn họ sinh động, động tác cũng giống như người bình thường, nếu như không xem xét cẩn thận, gần như không thể phát hiện ra bọn họ chỉ là luyện khí không có linh hồn.

Có thể luyện khí giống như người sống, còn nhiều người như vậy, năng lực của các đại yêu thượng cổ này thực sự quá mạnh mẽ.

“Có lẽ là bên này.” Phù Ly chỉ hướng cung điện phía Đông, “Những trưởng bối ở đây đều thích sắp xếp cho tôi vị trí ở phương Đông.”

Phía Đông có một tòa cung điện độc lập, bên trên viết Điện Triều Dương, hướng theo ánh sáng mặt trời lên ở phương Đông, cái tên này rất thích hợp. Đi vào trong nội điện, bên trong vô cùng dồi dào linh khí, Trang Khanh phát hiện trên mặt đất và tường được khảm linh thạch, còn vẽ trận tụ linh, nếu như tu hành ở trong đây một ngày có thể bằng mười ngày ở bên ngoài.

“Phòng ở đều giống nhau.” Phù Ly mở ra hai gian phòng ngủ chính, nhìn vài lần, nói với Trang Khanh: “Tôi ngủ bên trái, anh ngủ bên phải.”

“Được.” Trang Khanh đi vào trong phòng, nghe thấy sát vách truyền tới tiếng đóng của, khóe miệng mới cong lên.

Phù Ly trốn ở trong phòng mở điện thoại ra, không ngờ rằng bên trong vẫn có hai vạch tín hiệu, nền móng của quốc gia này quả thực làm cho yêu quái cảm thấy khiếp sợ, con người thật vĩ đại.

Phù Ly tìm được trang web mà trước đây đã từng đăng nhập, cậu tìm bài post của mình, tiếp tục đặt câu hỏi.

Con thỏ uy vũ hùng tráng: Tôi lại tới rồi, cảm ơn sự giúp đỡ của những bạn phía trên. Tôi lại vừa mới phát hiện ra một vấn đề, hình như tất cả mọi người trong vòng xã giao của chúng tôi đều cảm thấy chúng tôi là một đôi, còn chúc phúc trước mặt chúng tôi, bạn tốt của tôi không giải thích, mà nói cảm ơn, điều này có thể hiện, anh ấy……thật sự ôm tình cảm nam nữ với tôi không?

Đóa đóa hoa: Rốt cuộc đợi được chủ thớt cập nhật rồi, cảm giác chủ thớt có một đám bạn rất tốt, khả năng tiếp thụ với việc hai người đồng tính rất cao, còn đặc biệt tới chúc phúc hai người, có thể nói là vô cùng đáng yêu.

Con thỏ uy vũ hùng tráng: Những điều này không phải là vấn đề, trong vòng xã giao của tôi có khả năng tiếp thụ rất cao với đủ kiểu yêu đương. Tôi không muốn hỏi chuyện đó, mà muốn mọi người giúp tôi đưa ra ý kiến, hành động kia của người bạn tôi là có ý gì?

Cua không ngon: Chỉ có tôi cảm thấy rằng, bạn chủ thớt là một kẻ tâm cơ sao? Làm cho tất cả những người bên cạnh lâu chủ thay đổi suy nghĩ, cảm thấy chủ thớt và anh ta là một đôi. Cứ như vậy, còn ai dám bày tỏ tâm ý với chủ thớt? Nhìn dáng vẻ của chủ thớt, cũng không giống như người đã từng trải chuyện tình cảm. Chủ thớt, tôi chân thành kiến nghị cậu, đừng vùng vẫy nữa, thuận theo anh ta đi.

Cái đuôi gấu trúc: Chủ thớt, có lẽ người bạn này đã yêu thầm cậu rất lâu rồi, chẳng qua cậu không biết mà thôi.

Phù Ly nhìn thấy câu trả lời này, có chút kinh ngạc, Trang Khanh yêu thầm cậu rất lâu rồi?

Không, không thể nào, thái độ bình thường của Trang Khanh với cậu, không giống như trong phim truyền hình hay chiếu. Trang Khanh không có bất kỳ biểu hiện nào như là đỏ mặt, lén lút viết thư tình, tặng quà, nói chuyện lắp ba lắp bắp.

Con thỏ uy vũ hùng tráng: Bạn của tôi là một người rất tài giỏi, không sợ gì cả, nếu như anh ấy có ý với tôi, sẽ không im lặng lâu như vậy.

Cái đuôi gấu mèo: Bởi vì người có dũng cảm thế nào đi nữa, đều nhút nhát trước mặt tình yêu. Càng quan tâm, lại càng cẩn thận, bởi vì trong ván cược tình yêu này, anh ấy không dám thua, không muốn thua, không thua được.

Phù Ly vuốt cằm nghĩ, thật sự là như vậy?

“Quả thực là một kẻ ngốc!” Chu Lộ ngồi khoanh chân trên giường, hai ngón tay gõ như bay trên màn hình, đã lâu lắm rồi hắn không gặp con người ngu ngốc thế này, ngay cả người bên cạnh có thích mình hay không còn không biết.

Cái đuôi gấu trúc: Cậu hãy suy nghĩ cẩn thận, tính cách của anh ta bình thường thế nào, đối xử với người khác ra sao, đã bao giờ tặng cho cậu một món quà đặc biệt đắt tiền chưa?

Con thỏ uy vũ hùng tráng: Không có gì đặc biệt quý cả, một khoảng thời gian trước anh ấy tặng tôi một căn biệt thự.

Đóa đóa hoa: Ha ha, chủ thớt đang cố ý đùa chúng tôi phải không?

Cua không ngon: Lại là post nhử mồi?

Cái đuôi gấu trúc: Một căn biệt thự? Tại sao cậu không chém gió rằng người thầm yêu cậu còn tặng cậu cả một đống vàng bạc châu báu.

Con thỏ uy vũ hùng tráng: Cái đó không có, những thứ đó là tôi tặng cho anh ấy.

“Tại sao đang nói chuyện tử tế lại đột nhiên mắng mình rồi?” Phù Ly nhìn thấy cư dân mạng trong bài post không hề trả lời câu hỏi của cậu, ngược lại còn nói cái mấy từ như “post bài câu view xóa tài khoản” “chém gió nghiện”, cậu thoát ra khỏi bài post, lắc đầu nói: “Con người quả thật là vui giận thất thường.”

Sau khi thoát bài post, trang đầu có một bài post có kí hiệu ngọn lửa nhỏ, tiêu đề là, “Đôi ba chuyện về chủ tịch bá đạo và trợ lý của anh”, cậu thuận tay ấn vào xem. Sau đó liếc mắt một cái nhìn thấy ảnh chụp chung tối hôm cậu tham gia sự kiện từ thiện cùng với Trang Khanh.

Cậu nghiêng đầu nhìn một nơi nào đó, Trang Khanh quày đầu nhìn cậu.

Bên trong còn có rất nhiều ảnh chụp, ảnh cậu và Trang Khanh bán cá, ảnh chụp hai ngời đi dạo vườn bách thú đeo tai gấu trúc, ảnh ngồi trong xe, còn có cả ảnh chụp góc nghiêng khi đi dạo siêu thị.

Ngày mai là chủ nhật: Tôi và bạn đã chụp rất nhiều ảnh, nhưng đều là chụp lén, cho nên chỉ đành đăng hai tấm chụp góc nghiêng và bóng lưng thôi. Nhưng mà chủ tịch Trang thực sự là vô cùng cưng trợ lý nhỏ, trợ lý nhỏ vừa đi vừa nhảy, chủ tịch Trang ngoan ngoãn ở đằng sau đẩy xe. Sau đó khi trợ lý nhỏ đi mua đồ ăn vặt, xe đẩy đồ đầy rồi, chủ tịch Trang còn chạy đi đẩy một chiếc xe qua, cả đường càn quét hàng hóa, quả thực vừa đẹp trai lại vừa quan tâm.

Đậu Đậu không bị đánh: Thật ngưỡng mộ lầu trên có thể nhìn thấy hiện trường, chủ tịch Trang và trợ lý nhỏ có đẹp như trong ảnh chụp không?

Ngày mai là chủ nhật: Đẹp bùng nổ, còn đẹp hơn cả trên ảnh, chân dài, tôi và đồng bọn còn bị sự đẹp trai của hai người này làm cho không thể hô hấp. Nhưng mà nói cho mọi người một bí mật nhỏ, khi chủ tịch Trang đi thanh toán, còn lấy một hộp áo mưa nhỏ ở quầy thanh toán, sau đó tôi lén lút nhìn một cái, hộp đó là cỡ bự, xem ra cảm tình của chủ tịch Trang và trợ lý nhỏ thật sự vô~ cùng~ tốt~.

Nhìn thấy chủ đề thảo luận bên dưới đã chuyển sang cậu và Trang Khanh ai trên ai dưới, một đêm mấy lần, một lần bao lâu, Phù Ly âm thầm đóng trang đó lại, không ngờ rằng con người lại hứng thú với loại vận động hòa hợp sinh mệnh này như thế.

Trang Khanh chính là long tộc, sao có thể một đêm bảy lần, mỗi lần một phút, những con người này thật thiếu hiểu biết.

“Phù Ly.” Ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Phù Ly vội nhét điện thoại vào trong túi, phất tay mở cửa phòng, “Sao thế?”

“Không có gì.” Trang Khanh đi tới ngồi xuống bên bàn, “Một mình ngồi trong phòng chán quá.”

“Vậy tôi dẫn anh đi xung quanh dạo một vòng.” Phù Ly đứng dậy, nhớ tới một phút trước mình vẫn còn suy nghĩ về chuyện năng lực sinh sản của Trang Khanh, liền cảm thấy có chút ngại ngùng.

Nhận ra cậu có chút bất thường, Tran Khanh không vạch trần: “Có làm phiền cậu không?”

“Không đâu, không đâu.” Phù Ly dừng lại một chút, “Chúng ta là bạn mà.”

Trang Khanh khẽ cười: “Ừ, là người bạn quan trọng nhất, phải không?”

Phù Ly gật đầu: “Đúng!”

Cửa lớn điện Thần Hỏa, Khang Cốc ngồi xổm trên bậc thang, vẻ mặt mờ mịt nói với Phong Thụy Trọng: “Tiểu Ly và Tiểu Trang đều đạo ở trong viện ba bốn vòng rồi, ta có nên đi gọi hai đứa nó dừng lại ăn chút đồ không?”

Phong Thụy Trọng đóng cửa lò luyện khí lại, đi tới bên cạnh Khang Cốc, hai tay ôm lấy chân ngồi xổm xuống, nhìn một lát: “Ngươi có cảm thấy….Tiểu Ly nhà chúng ta có chút dính Tiểu Trang không, có phải là nó có ý đó với Tiểu Trang không?”

“Tiểu Ly đã bốn nghìn tuổi rồi, yêu thích yêu quái cũng rất bình thường. Tu vi của Tiểu Trang cao thâm, phẩm chất đoan chính, còn có công đức nhiều tới dọa yêu, nếu như Tiểu Ly có thể kết làm bạn đời với nó, cũng không tồi.” Khang Cốc tập trung tinh thần nhìn Trang Khanh một lát, đột nhiên hô hấp nặng nề, “Ngươi còn nhớ quẻ bói mà Bạch Trạch đã tính cho Phù Ly không?”

Phong Thụy Trọng có chút do dự: “Ngươi nói là quẻ ‘kim thủy hóa cát, thụy đức đông lai’ phải không?”

Khang Cốc gật đầu: “Tiểu Trang là Kim Long, bây giờ là Hoàng đế của thủy tộc, cung Kim Long cũng ở Đông Hải, chưa biết chừng nó chính là đường sống của Phù Ly.”

Hai đại thụy thú chạm mắt nhau, nhìn thấy sự mừng rỡ trong mắt đối phương.

Cho tới bây giờ Trục Nguyệt cũng không nguyện hiện thân, Phù Ly lại nói rằng gặp cô ở trên biển, Khang Cốc và Phong Thụy Trọng đã sớm nghi ngờ, Trục Nguyệt dựa theo tính toán của Bạch Trạch, tới biển tìm đường sống thuộc về Phù Ly. Bọn họ vẫn luôn cho rằng lời tiên đoán chỉ tới một vật hoặc là pháp khí nào đó, nhưng chưa từng nghĩ tới, có lẽ tám chữ này không phải là pháp khí, mà là người hoặc là yêu.

“Nếu như Bạch Trạch vẫn còn sống….” Khang Cốc hít một hơi thật sâu, khó khăn khống chế kích động trong lòng, “Nếu như hắn vẫn còn sống, nhất định có thể nhận ra, Tiểu Trang có phải là đường sống của Phù Ly hay không.”

Lúc ấy bọn họ chạy khắp nơi, cuối cùng lại bị trấn áp tại khắp phương trời đất, ai còn sống, ai đã chết, hoàn toàn không biết. Núi Vụ Ảnh nhiều yêu tu như thế, bây giờ có thể xác nhận tạm chỉ có bốn người họ còn sống mà thôi.

“Nếu như Tiểu Trang thật sự là đường sống trong lời tiên đoán, nhất định không thể để cho nó biết chuyện này.” Phong Thụy Trọng nói, “Lỡ như nó cho rằng chúng ta vì mệnh cách của nó mới muốn để nó ở bên Tiểu Ly thì phải làm sao?”

“Nhưng chúng ta vì mệnh cách của nó mới đặc biệt muốn nó và Tiểu Ly kết làm đạo lữ mà.” Khang Cốc gãi đầu nói, “Nếu như Tiểu Ly và Tiểu Trang kết thành đạo lữ, chính là đồng tâm hiệp lực, công đức trên người Trang Khanh nhất định có thể bảo vệ Phù Ly trước Thiên Đạo.”

“Cho nên ngươi nhớ im miệng.” Phong Thụy Trọng trừng mắt nhìn Khang Cốc, sợ đầu heo của hắn làm hỏng chuyện, “Ngươi không nhìn thấy trong tiểu thuyết những nam nam nữ nữ kia luôn vì hiểu lầm, cuối cùng làm cho chuyện trời long đất lở sao?”

Cái gì mà “Thì ra anh chỉ muốn lợi dụng tôi, tôi hận anh”.

Hay là “Thì ra cô không hề yêu tôi, cô chỉ yêu thân thể và tiền tài của tôi thôi, tôi hận cô”.

Còn có cái gì mà “Thì ra anh không yêu tôi, anh chỉ vì khuôn mặt này giống như khuôn mặt của ai đó, tôi hận anh.”

Những con người đó yêu rồi lại hận, chưa biết chừng cuối cùng còn có thể gương vỡ lại lành, một lần nữa ở bên nhau. Tiểu Ly nhà bọn họ lại không thể chịu đựng sự dày vò hận tới hận lui này, chỉ sợ trong lúc đang hận tới hận lui, Thiên Đạo lại nổi điên, vậy phải làm sao?

“Nhưng vấn đề quan trọng nhất bây giờ đó là, làm sao để Tiểu Trang cam tâm tình nguyện kết đạo lữ cùng với Tiểu Ly đây?” Khang Cốc mặt mày ủ rũ, “Chúng ta không thể ỷ vào tuổi tác lớn, tui vi cao, bắt buộc Trang Khanh và Tiểu Ly ở bên nhau được?”

Phong Thụy Trọng: “……..”

Hai người nhìn nhau, đồng loạt thở dài.

Thật sự là rầu chết yêu mà.

Tác giả có lời muốn nói:

Trưởng bối khổ não: Đe dọa dụ dỗ, cường thủ hào đoạt?

Trang Tiểu Long: Tùy ý, đều được cả.