Đừng Khóc! Đừng Ngốc Nữa Nhé!

Chương 8




sáng sớm,ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, đánh thức con mèo lười biếng nào đó đang ngủ

Mộc Trà đá chân,như một thói quen, cô với tay mờ sang ôm người bên cạnh, đáng tiếc cô bị hụt, vì ai đó đã thức dậy từ lâu. Cái mồm nhỏ kêu ầm Lên:

- Vũ!!! Di Vũ!!

Ai đó đứng sừng sững ngay đó giả vờ ko nghe, ai kia lại nhắm tịt mắt, gào thét:

- Di!! Di Dân!!! Vũ Di Dân đâu hả!!

- cậu bảo ai di dân hả con bún mộc trà chanh kia!

Di Vũ đập cái gối vào mặt Mộc Trà, cái mặt nhìn thấy ghét. Mộc Trà bị đánh kệ, vẫn kiên quyết chung thuỷ vs chiếc giường:

- Nửa đêm gà gáy gọi gọi cái mốC!!

- Nửa đêm gà gáy? CÓ MÀ NỬA NGÀY GÀ NGỦ TRƯA THÌ CÓ!! 12 GIỜ TRƯA RỒI CON Ạ!!!

- xí!! Hôm nay đc nghỉ hè mà!

Tiếp tục Đi vào giấc ngủ, Di Vũ dồn nén tức giận, sử dụng tuyệt chiêu cuối:

- NGỦ!! NGỦ NỮA ĐI!! TỚ SẼ ĐẬP NÁT CÁI TIVI CHO CẬU KHỎI NGẮM BTS, HAY EXO NHÀ CẬU NỮA!!!

"rầm"

"binh bốp"

Mộc Trà mặc kệ thản nhiên nói:

- cậu cứ thoải mái,tui có máy tính mà.

- à! Này thì máy tính!

"bốp"

- đừng lo...còn nhiều ảnh, tạp chí thần tượng lắm!

- à! Này thì tranh ảnh!

"xoẹt"

- ối giời! Lo gì tui còn điện thoại ngon ơ

- à! Này thì điện thoại!!

"rắc"

- ầy, tưởng?tớ còn.... Wtf!!!CẬU KHÙNG À!! OMG!! ĐIỆN THOẠI TUI!!!