Đầu dây bên kia hơi im lặng. Ngay sau đó, một tiếng nói nặng nề vang lên:
- thích chứ! Từ lâu lắm, nhiều lắm rồi! Em hiểu mà! Chị ra nước ngoài cũng vì muốn quên cậu ấy.. Nhưng, chị ko thể... Chị rất nhớ, nhớ nhiều lắm!!
Mộc Trà khép mi mắt, bàn tay run rẩy tắt máy tính của Vũ, cô se sẽ hỏi:
- Nếu Vũ thích người khác thì sao hả chị?
Giọng Mộc Linh thoáng sầu não:
- có thể nói thế này hơi ích kỉ. Em biết ko Vũ là chàng trai tốt,nếu cậu ấy yêu ai đó.... sẽ rất chung thuỷ. Nhưng chị tự hỏi liệu người cậu ấy yêu có đủ chân thành, có đủ hy sinh để yêu cậu ấy ko? Vũ nhìn thông minh nhưng rất ngốc,giả dụ cậu ấy yêu đơn phương một cô gái còn Ko biết đến tình cảm của cậu ấy... Chẳng phải sẽ rất khổ sở sao, chị ko muốn cậu ấy giống mình
Cô im lặng lắng nghe, sau cùng cô mỉm cười nhẹ nói với chị:
- có lẽ, trên đời này, chị là người thích hợp cho Vũ nhất... Vì hai người rất giống nhau..