Dung Hoa Tựa Cẩn

Chương 15: Thoải mái




Edit: nguyetduongv


Hứa Cẩn Du thấy sắc mặt hai người dần dần ngưng trọng, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.


Kỷ Trạch và Tiểu Ngưu thị có gian tình không thể cho ai biết, đuoeng nhiên đối với Tiểu Ngưu thị phá lệ tôn kính, đối với nhà mẹ đẻ liên quan cũng xem trọng vài phần. Bất quá, một tầng ẩn tình này Ngưu thị cùng Hứa Trưng không thể tưởng tượng ra được. Nàng bôi đen Kỷ Trạch mà nói dễ như trở bàn tay.


Chỉ cần Ngưu thị và Hứa Trưng duy trì vài phần cảnh giác, sau này tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng Kỷ Trạch.


“Muội muội nói rất đúng.”


Hứa Trưng dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc:


“Chúng ta mới đến, mọi việc đều phải cẩn thận. Không thể dễ dàng tin tưởng người khác.”


Hứa Cẩn Du liên tục gật đầu, tận lực tiếp tục bôi đen Kỷ Trạch:


“Đúng vậy đại ca, nói không chừng hắn cũng cảm thấy đại ca không phải vật trong ao, hiện tại cho chút ân huệ, tương lai cứ theo đó dễ dàng lợi dụng đại ca.”


Nói như vậy thật ra nửa điểm cũng chưa oan uổng Kỷ Trạch. Năm đó nếu không phải hắn muốn lợi dụng Hứa Trưng, Hứa Trưng cũng sẽ không tiến vào Tần Vương phủ, rơi vào kết cục thê lương như vậy.


“Càng nói càng khoa trương, thế tử hảo tâm hỗ trợ, lại bị con nói thành người xấu bụng dạ khó lường.”


Ngưu thị ngoài miệng oán trách, trong lòng cũng cảm thấy không yên ổn. Về sau cần phải để tâm một chút mới tốt.


Hứa Cẩn Du hiểu rõ tính tình Ngưu thị. Thấy bà phản ứng như vậy, liền biết người đã nghe vào tai. Cũng không cùng Ngưu thị cãi cọ, cười đối Hứa Trưng nói:


“Đại ca, Thế tử không phải nói ngày mai muốn mang huynh ra phủ bái kiến Quốc Tử Giám Tào đại nhân sao? Huynh đêm nay đừng thức đêm đọc sách, sớm nghỉ ngơi đi.”


Hứa Trưng chần chờ:


“Không phải muội vừa nói sao. Vạn nhất hắn không có hảo tâm...”


“Hắn tính toán gì là chuyện của hắn.”


Hứa Cẩn Du không cho là đúng nói:


“Huynh về sau đề phòng chút là được. Ngày mai cơ hội đi gặp Tào đại nhân kia không thể bỏ qua. Nhà chúng ta cố ý đến cậy nhờ dì, còn không phải là muốn tìm người dẫn huynh gặp gỡ đại nho nổi danh kinh thành sao?”


Hứa Trưng: “......”


Ngưu thị: “......”


Lời này nói, cũng quá trực tiếp! Rất có khí thế trước lợi dụng sau đá văng đi!


Hứa Cẩn Du chớp chớp mắt:


“Nương, đại ca, hai người có phải cảm thấy Cẩn Nhi nửa điểm ân tình đều không niệm, dùng loại hành vi giống bạch nhãn lang?”


Ngưu thị và Hứa Trưng cùng nhau dùng sức gật đầu.


Hứa Trưng nhịn không được nói:


“Cổ nhân vân, tích thủy chi ân, đương dũng tuyền tương báo! Hiện tại ở nhờ ở Hầu phủ, lại muốn mặt dày dựa thế thơm lây, làm sao có thể nói trở mặt không quen người là trở mặt được?”


Hứa Cẩn Du thản nhiên cười:


“Hai người da mặt mỏng, khó tránh khỏi cảm thấy ngượng ngùng. Không có gì, tương lai loại việc này cứ giao cho con.”


Hứa Trưng: “......”


Này vẫn là muội muội thiện lương ôn nhu của hắn sao?


Hứa Cẩn Du nhìn bộ dạng vặn vẹo khuôn mặt tuấn tú của Hứa Trưng, nhịn không được xì một tiếng nở nụ cười. Cười này, tựa như hoa tươi nở rộ, làm cho toàn bộ căn phòng sáng lên.


Hứa Trưng nhìn Hứa Cẩn Du như vậy, cũng nở nụ cười:


“Muội muội, mấy ngày nay cũng chưa thấy muội cười qua.”


Hứa Cẩn Du đã nhiều ngày trầm mặc khác thường, nhạy bén như Hứa Trưng đã sớm đã nhận ra, trong lòng vẫn luôn âm thầm lo lắng. Giờ phút này thấy Hứa Cẩn Du khôi phục tinh ranh của ngày xưa, mới thoáng thoải mái.


Nhìn thương tiếc trong mắt Hứa Trưng, Hứa Cẩn Du trong lòng ấm áp.
Sau khi trọng sinh, gặp phải kẻ thù hận thấu xương, mỗi ngày đều phải tận lực áp xuống hận ý. Ở trước mặt Ngưu thị và Hứa Trưng còn phải làm như không có việc gì. Nàng vẫn luôn cho rằng bản thân che dấu thực tốt, kỳ thật tối tăm trong lòng ngày càng trầm trọng, thân là huynh trưởng há có thể xem như không hề phát hiện?


“Muội mấy ngày trước tâm tình không tốt lắm, cho nên không muốn nói chuyện.”


Hứa Cẩn Du tươi cười sáng ngời, thanh âm nhẹ nhàng:


“Hiện tại muội đã nghĩ thông suốt. Huynh không cần vì muội lo lắng, muội sẽ hảo hảo chiếu cố chính mình.”


Trọng sinh một đời, nàng không chỉ muốn báo thù, còn muốn cho bản thân và gai đình đều được sống hạnh phúc yên vui. Chỉ có như thế, mới không uổng công ông trời ban ân tân sinh.


Hứa Trưng thấy nàng thần sắc nhẹ nhàng vui sướng, tâm tình cũng theo đó tốt lên, theo thói quen mà xoa đầu Hứa Cẩn Du:


“Nghĩ thông suốt thì tốt.”


Ngưu thị thấy huynh muội hai người thân mật vừa nói vừa cười, trong lòng thập phần vui mừng.


Sáng sớm hôm sau, Hứa Cẩn Du đi theo Hứa Trưng cùng tới Thiển Vân Cư.


Tâm thái biến hóa, lần này tái kiến Kỷ Trạch, tâm tình Hứa Cẩn Du rất bình tĩnh, hận ý thấu xương đã chôn thâth sâu dưới đáy lòng.


Hứa Cẩn Du mỉm cười thấy lễ:


“Biểu ca khó được dịp nghỉ về nhà, lại phải vì việc đại ca mà bôn ba, Cẩn Du trước cảm tạ biểu ca.”


Lời nói tự nhiên hào phóng, thập phần khéo léo.


Kỷ Trạch nhịn không được nhìn Hứa Cẩn Du nhiều thêm một cái, bên môi ngậm ý cười ôn hòa:


“Chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, không cần khách khí như thế.”


Hứa Trưng vẻ mặt cảm kích đáp:


“Đối với biểu ca là chuyện nhỏ không tốn sức, nhưng với đệ mà nói lại là trợ giúp lớn lao.”


Ngày hôm qua muội muội nói quả có đạo lý. Mặc kệ Kỷ Trạch tồn tại tâm tư gì, tóm lại, hiện tại không lợi dụng hay lợi dụng. Về sau nên như thế nào hồi báo... Đó là sự tình sau này, tạm thời không vội suy xét.


Hứa Cẩn Du tiếp lời huynh trưởng nói:


“Đúng vậy, biểu ca viện thủ chi ân, huynh muội chúng ta suốt đời khó quên.”


Hôm qua mới gặp, Hứa Cẩn Du vẫn luôn cúi đầu không nói, có vẻ nhu thuận an tĩnh. Hôm nay khóe môi mỉm cười, xinh xắn đứng đó, tựa như đóa hoa mới nở, giảo mỹ động lòng người. Làm người khác cơ hồ không rời mắt được.


Tiểu Ngưu thị vừa vặn đi tới cạnh cửa, thấy được một màn này không khỏi âm thầm cắn răng.


Hứa Cẩn Du này, quả nhiên trời sinh tâm địa lả lướt. Ngày hôm qua không dao động hóa ra đều là giả vờ, hôm nay sáng sớm liền vội vàng chạy tới Thiển Vân Cư. Hừ!


Hứa Cẩn Du ngước mắt, nhìn thấy âm trầm chợt lóe rồi biến mất trong mắt Tiểu Ngưu thị, trong lòng sẩn nhiên cười lạnh.


Tâm tư ghen ghét độc chiếm của Tiểu Ngưu thị rất nặng, ngay cả nhi tức đứng đắn đều dung không nổi. Ỷ vào thân phận bà bà, vẫn luôn tìm mọi cách gây khó dễ cho Cố thị. Hơn một năm trước Cố thị “ngoài ý muốn” đẻ non, cũng cùng Tiểu Ngưu thị thoát không được quan hệ. Cố thị bệnh, có hơn phân nửa đều do Tiểu Ngưu thị bức ra. Mắt thấy Cố thị nhịn không được bao lâu nữa, Tiểu Ngưu thị liền trước tiên âm mưu giúp Kỷ Trạch tái hôn. Tốt nhất là cưới một kẻ tính cách nhu thuận không có nhà mẹ đẻ đắc lực, không dám hé răng nửa lời...... Tựa như nàng ở kiếp trước.


Bất quá, một đời này hoàn toàn không giống nhau. Tiểu Ngưu thị nếu nhất định muốn đem chủ ý động đến trên người nàng, thì thời điểm bà ta hối hận cũng không xa.


“Có biểu ca dẫn đại ca ra phủ, dì còn có cái gì không yên tâm, còn muốn đích thân chạy tới Thiển Vân Cư một chuyến.”


Hứa Cẩn Du thân thiết đón nhận tiến đến, nâng cánh tay Tiểu Ngưu thị lên.


Tiểu Ngưu thị tươi cười hơi dừng, làm như không có việc gì cười nói:


“Ta không yên lòng, cho nên lại đây nhìn xem.”


Tiểu Ngưu thị tự mình tới Thiển Vân Cư, đương nhiên không phải vì Hứa Trưng. Hứa Cẩn Du trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia trào phúng, trên mặt lại tươi cười không giảm, thân mật nâng Tiểu Ngưu thị vào phòng.


Đối với Hứa Cẩn Du thình lình nhảy ra thân thiết, Tiểu Ngưu thị trong lòng cảm thấy nghi ngờ không quá thoải mái. Bất quá, lúc này cũng không nghĩ lại.


Kỷ Trạch cười cấp Tiểu Ngưu thị vấn an:


“Còn chưa kịp đi Đinh Lan Viện thỉnh an mẫu thân, không nghĩ tới mẫu thân đã tới rồi.”


Tiểu Ngưu thị tùy ý cười nói:


“Người một nhà chú ý nghi thức xã giao làm gì. Ta cũng muốn đến xem Cố thị, mới thuận tiện lại đây.”


Giấu đầu lòi đuôi!


Hứa Cẩn Du trong lòng cười lạnh không thôi, trong miệng lại cười nói:


“Dì muốn đi xem biểu tẩu sao? Vừa lúc con cũng muốn đi, để Cẩn Nhi bồi dì.”


Tiểu Ngưu thị bị nghẹn một chút, trong lòng âm thầm bực bội. Cố tình không có biện pháp chỉ trích.


Ai bảo bà lấy lí do thăm Cố thị để ngụy trang? Hứa Cẩn Du nói theo lời của bà, một bộ lấy lòng. Làm khí thế đầy mình chỉ có thể nuốt trở về.


“Được, chúng ta cùng đi thăm biểu tẩu của con.”


Tiểu Ngưu thị tươi cười đều ngừng lại, trước khi đi nhịn không được liếc mắt nhìn Kỷ Trạch một cái.


Kỷ Trạch nhìn không ra nửa điểm khác thường, cười tiếp đón Hứa Trưng:


“Thời gian không còn sớm, chúng ta hiện tại ra phủ thôi.”


Cố thị sắc mặt heo hút, hôm nay không bằng hôm qua. Dựa vào Bích La chống đỡ, mới miễn cưỡng ngồi dậy, liên tục ho khan vài tiếng.


Ngay cả người không biết y lí, cũng có thể nghe ra được tiếng ho của Cố thị không thích hợp.


Phảng phất sức lực toàn thân đều mất đi, lệnh nhân tâm kinh!


Tiểu Ngưu thị mắt lạnh nhìn, trong lòng thập phần khoái ý, trên mặt giả mù sa mưa hỏi một câu:


“Sao lại ho lợi hại như vậy?”


Bích La chần chừ, không dám nói thật:


“Thế tử phi đại khái là đêm qua bị cảm lạnh một chút.”


Cố thị bị Cố Thải Bình làm cho sinh khí phun ra một búng máu, lúc sau vẫn luôn đứt quãng mà ho khan.


Tiểu Ngưu thị cũng không phải dạng dễ lừa gạt, nghe vậy trong lòng cười lạnh không thôi, trong miệng ra vẻ quan tâm mà nói:


“Thế cũng không nói sớm một tiếng, mau kêu người đi thỉnh đại phu tới đây.”


Vừa dứt lời, một tiểu nha hoàn liền vội vàng chạy tới bẩm báo:


“Khởi bẩm Thế tử phi, tứ tiểu thư không cẩn thận bị trẹo chân, đau dến mức rớt nước mắt.”


#21/3/2020