Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 46: chồng trước






Hắn dùng ánh mắt dò xét từ đầu đến chân Lục Ly, dưới sự khai trí của Phạm Tư Dư, hắn đối với việc bình phẩm quần áo cũng có thêm rất nhiều hiểu biết, bộ y phục của người đàn ông đang mặc dù là kiểu dáng quý trước, nhưng vẫn là hàng nổi tiếng, có giá trị không nhỏ!

Nhìn khí chất của người đàn ông này cũng không phải là người bình thường, hắn thật sự rất tò mò Diệp Tiểu Yêu đi đâu mà kiếm được người đàn ông đẹp trai như vậy.

"Bản lĩnh của tôi làm sao có thể hơn anh được?" Diệp Tiểu Yêu cười ha ha, mới nói: "Ly, giới thiệu một chút, vị này là tổng tài tiếng tăm lừng lẫy Quan Quý Sâm tiên sinh, chồng trước đại nhân của tôi!"


Cô nhìn thấy ánh mắt tò mò của Quan Quý Sâm, liền hứng thú không muốn giới thiệu thân phận của Lục Ly.

"A, thì ra là Quan Quý Sâm tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu!" Lục Ly khoé môi hiện lên nụ cười trào phúng, hào phóng đưa tay ra.

Quan Quý Sâm ngẩn người, chỉ theo bản năng đưa tay ra, chỉ là nắm chặt tay của đối phương, hắn liền hối hận, mới hiểu được vẻ lạnh lẽo xét qua trong ánh mắt đối phương là gì.

Tay hắn giống như bị sắt kẹp, khớp xương trong nháy mắt bị bóp chặt, đau nhức khó chịu, mồ hôi lạnh của hắn liền chảy ra...

Người đàn ông này tại sao lại có địch ý sâu với mình như vậy? Quan Quý Sâm cố nén đau đớn phản kích, nhưng chút lực của mình trong tay đối phương không gây ra chút uy hiếp nào, ngược lại dùng sức quá mạnh, làm cho mình càng thêm đau đớn.

Đang giằng co, Phạm Tư Dư mặc lễ phục ở tiệm đối diện chạy đến, thấy cảnh như vậy liền kinh ngạc kêu lên: "Sâm, các người đang làm gì vậy?"

Lục Ly thừa dịp Quan Quý Sâm quay đầu liền buông tay ra trong nháy mắt, Quan Quý Sâm mất trọng tâm lui về sau mấy bước, ngã xuống đất.


Lục Ly khoanh tay cười chế nhạo nói: "Quan tổng chưa ăn cơm sao? Sao lại bắt tay cũng bị té thế này, haha, không phải là do miệt mài quá độ nên thận hư chứ! Nên đi đến bệnh viện kiểm tra một chút, có bệnh nên sớm chữa!"

"Anh..." Quan Quý Sâm tức giận đứng dậy, cúi đầu nhìn thấy trên mu bàn tay của mình đều là vết xanh tím, hắn có chút kích động muốn giết người, đảo mắt thấy Diệp Tiểu Yêu vờ như không thấy đang chọn y phục, hắn càng tức giận đến đỏ cả mắt.

Diệp Tiểu Yêu, cô vậy mà cùng một người ngoài khi dễ mình, cô có phải chán sống rồi không.

"À, thì ra Diệp tiểu thư ở đây! Vị này là ai?" Ánh mắt Phạm Tư Dư nhìn lướt qua Lục Ly và Diệp Tiểu Yêu, có chút mong chờ có người giới thiệu giúp mình anh đẹp trai này là ai.

Diệp Tiểu Yêu lại vờ như không nghe được lời của cô, nhét quần áo mới lựa được vào lòng Lục Ly, kêu lên: "Nhanh đi thử đi, buổi chiều anh còn có việc đấy!"

Lục Ly vừa ôm quần áo, vừa kéo tay Diệp Tiểu Yêu tới trước cà vạt, làm nũng nói: "Còn cà vạt đâu, em cùng chọn đi, tôi tin tưởng vào ánh mắt của em!"


Diệp Tiểu Yêu cho hắn một cái liếc mắt, mới vừa rồi còn ghét bỏ ánh mắt mình chọn đồ không tốt, giờ sao lại thay đổi 180 độ rồi?

Cô thuận tay chọn mấy cái cà vạt nhét vào trong ngực hắn, Lục Ly tâm tình liền tốt lên, nở nụ cười.

Phạm Tư Dư nhìn thấy vị soái ca kia từ đầu đến cuối chưa từng liếc nhìn mình, trong lòn có cảm giác rất khó chịu, nhìn người đàn ông kia mặc đồ của quý trước, nhịn không được liền giễu cợt nói: "Chọn nhiều vậy làm gì? Mua nổi sao?"

Cô thấy Diệp Tiểu Yêu chọn đồ, cho rằng lựa đồ cho người đàn ông này là vì muốn ăn bám, ánh mắt khinh bỉ từ trên người hai người đảo qua, xông về phía trước cướp lấy cà vạt trong tay Lục Ly cười nói: "Sâm, những cà vạt này thật hợp với anh, anh thích thì chúng ta mua hết đi!"