Đụng Độ Mỹ Nam

Chương 3: Trở về




Chuyến bay 835 bay từ Paris về Việt Nam vừa hạ cánh xuống đường bay.Từ cửa một cô đeo kính râm bước ra và đeo trên người những phụ kiện độc-lạ.Mái tóc dài xoã ngang lưng,mái lưa thưa,thân hình chuẩn,diện váy đen,áo croptop,giày converse,làm cho cô gái ấy nổi bật nhất sân bay.Không ai khác chính là nó.

-Băng Nhi à!-giọng nói của một cô gái

-A!Trân Trân yêu dấu của tớ!-nó chạy lại ôm cô gái ấy vào lòng

-Bồ thôi đi!Màu mè quá

-Hihi,sao zậy,3 năm chưa gặp rồi mà

-Ờ!

-Chị Mandy-giọng của thằng nhóc nào đó

-Oh,Bob của chị!Nhớ nhóc quá chừng luôn!-nó cuối xuống ẵm Bob lên hôn tới tấp

-Đau em!-Bob khó chịu khi bị như vậy

-Hehe,ai biểu em dễ thương quá chị.Mà anh 2 đâu rồi?Sao không đến đón chị

-Đi học rồi

-Ha...ổng mà học cái gì!

-Ảnh học giỏi lắm đó chị

-Cứ cho là zậy đi

-Thôi,về nhà mấy chế ơi-Sandy kéo tay tụi nó leo lên taxi về nhà

Tại một ngôi biệt thự xinh đẹp,3 tầng,có hồ bơi và sân golf mini,xung quanh trồng toàn hoa hồng xanh mà nó rất thích.

-WOW,cứ như 10 năm rồi mới trở về nhà đó-nó hít thở không khí và nói

-Vào thôi!

Vào nhà...đã cất hành lí xong,Bob thì đi chơi với bạn chỉ còn hai tụi nó

-Ngày mai,mày sẽ đến học ở trường Chung Seong.Ok?

-Uk,học chung với mày tao mới học-nó nói

-Biết rồi,tao xin hiệu trưởng cho mày học cùng lớp với tao rồi

-Yêu mày nhất-nó chạy tới ôm cổ Sandy

-Dẹp đi má.Thấy ghê!

-Ủa,mà trường Chung Seong là do người Hàn mở hả.

-Ờ,là người hàn nhưng gốc việt.Là trường nổi tiếng nhất đó.Đặc biệt anh Kid học ở trường đó và 3 anh chàng hào hoa khác nữa.Toàn là công tử,tiểu thư nhà giàu,ăn chơi nhưng vì chỉ số IQ cao nên đâu ai dám làm gì

-À,hiểu rồi!Đi chơi thôi

-Tao cũng có ý đó

Thế là hai vị tiểu thư đã có mặt tại trung tâm thương mại LION của Sandy.Shopping,chơi,ăn uống đã xong bây giờ cả hai đang ở trong rạp chiếu phim.

-Tại sao mày lại chọn xem phim này zậy?Tao nghe nói phim này đâu có hay-Sandy thắc mắc hỏi

-Vì poster của nó đẹp-nó dửng dưng đáp không quan tâm người bên cạnh hả hốc mồm nhìn nó

Chiếu phim bắt đầu thì hai đôi bạn trẻ ngồi phía dưới nó rất ồn ào.Bạn nữ liên tục hỏi mấy câu hỏi vớ vẩn đại loại như là:

-Anh ơi,nhỏ đó bị sao vậy?Tại sao không chạy đi?

Bạn nam thì rất trả lời nhiệt tình.Những câu hỏi tại sao cứ tuôn ra và luôn luôn có câu trả lời.Đến câu hỏi"Tại sao''lần thứ 10 thì nó hết chịu nổi nữa rồi,thì nó khẽ nghiến răng mà nói

-Muốn biết tại sao thì im lặng coi hết phim đi rồi biết!

Cặp đôi bên dưới quay lại phía sau nhìn nó.Đập vào mắt nó là anh chàng có mái tóc nâu,mắt to,mũi cao,gương mặt đẹp không tả nỗi.Chính là Black của chúng ta

-Sao?Bạn tôi nói không đúng hay sao mà còn nhìn-Sandy cáu gắt nói

-Nếu các cô thấy phiền thì đừng xem nữa-Black tả lời

-Tiền tôi bỏ ra mua vé xem phim,anh có quyền gì mà bắt tôi không xem nữa!-nó gân cổ lên cãi

-SUỴT!IM LẶNG CHO NGƯỜI TA XEM PHIM VỚI CHỨ!-hàng trăm con mát tập trung về phí bọn nó

Cặp đôi kia sau khi bị nhắc khéo thì im lặng được vài giây thì bạn nữ kia hình như không phục vẫ tiệp tục hỏi

-Mà tại sao em xem mà vẫn không hiểu?

-Thế thì ngủ đi,chờ tới lúc ra khỏi rạp,về nhà đọc review là hiểu-nó tức thật rồi

Lần này anh chỉ im lặng,lúc phim chiếu xong,anh chạy đi tìm nó nhưng nó đã leo lên taxi về mất đất rồi.

Trên taxi....

-Mày hay thật đó!-Sandy khâm phục nó

-Bình thường thôi mà.-nó cười khoái chí

"Trường Chung Seong sao?Ngày mai sẽ có chuyện vui rồi đây''-nó suy nghĩ và dựa đầu vào thành kính nở một nụ cười nham hiểm.