Cứ ngồi im trên ghế không nhúc nhích, Triệu Tân đang đợi Hiên Viên Hàn. Chờ đáp án mà hắn muốn biết.
Nhìn đồng hồ, đã nửa tiếng rồi, sờ sờ bụng, Triệu Tân cười nói: “Cục cưng, lão ba ngươi đi thâu tinh , xem ra sau này hai người chúng ta phải sống nương tựa lẫn nhau a.”
Nguyên lai nam nhân thật là có thể loạn tín, không ngờ một khắc trước còn quan tâm đến mình, không ngừng nói yêu ngữ. Ngay sau đó, lại có thể nói với người khác y như vậy, nghĩ đến một năm nay sống chung với Hiên Viên Hàn, không ngờ diễn xuất của Hiên Viên Hàn đã đạt tới cảnh giới cao thâm đến vậy, giả mà như thật. Tháo nhẫn trên tay bỏ vào túi, xem ra là muốn chấm dứt mọi chuyện rồi.
Sau một lúc suy nghĩ, Triệu Tân quyết định làm rõ mọi chuyện với Hiên Viên Hàn, dù sao đây cũng không còn là chuyện riêng của hai người nữa rồi.
Nhưng nhìn đến Hiên Viên Hàn cùng nữ nhân cùng một chỗ bộ dạng thân mật, vẫn ngừng cước bộ. Cách hai người không xa liền ngừng lại.
Loáng thoáng nghe được thanh âm Hiên Viên Hàn đang nói cái gì đó, do lúc này là giờ cơm trưa nên xe đỗ ven đường rất nhiều, nấp sau một chiếc xe gần hay người nhất, Triệu Tân cuối cùng cũng nghe được toàn bộ lời nói Hiên Viên Hàn.
“. . . Tìm hắn sinh đứa nhỏ là do thân thể hắn đủ cường tráng, như vậy đứa nhỏ sinh ra mới có thể hảo. . . Ta làm sao có thể thương hắn a, tâm của ta từ đầu đến cuối đều hường về một người mà thôi. . . Chờ sau khi đứa nhỏ sinh ra, chuyện này sẽ kết thúc. . .”
Nghe vậy là đủ rồi, ngay cả chính hắn cũng không muốn chết tâm, lúc nãy sự tín nhiệm của bản thân hắn đối Hiên Viên Hàn vẫn còn tồn tại, nhưng bây giờ sau khi chính tai nghe được lời Hiên Viên Hàn nói ra, Triệu Tân vẫn là cảm thấy đau lòng, xem ra còn không hoàn toàn hết hy vọng a, phải thật là hết hy vọng chứ, vì sao lại đau đớn đến vậy? Có phải chết lặng sẽ không đau nữa?
Chậm rãi cử động chân bị co rút, Triệu Tân ôm lấy món đồ chơi mới mua lúc nãy hướng trước mặt Hiên Viên Hàn mà đi.
“Này, cho ngươi. Chúng ta ly hôn. Chúc các ngươi hạnh phúc.” Dùng hết ngữ khí nói xong, Triệu Tân xoay người bỏ chạy.
“Tân Tân ──” Tiêu hóa xong lời Triệu Tân nói, Hiên Viên Hàn lúc này mới hiểu ra là Triệu Tân đang hiểu lầm hắn, đợi tới lúc hắn phản ứng lại, Triệu Tân đã chạy rất xa rồi.
Tuy biết rằng bản thân đang là dựng phu, không thích hợp với việc vận động kịch liệt, nhưng tưởng tượng đến việc Hiên Viên Hàn phản bội hắn, nghĩ đến cái giá phải trả cho tình cảm của bản thân, trong lòng vẫn rất thống khổ. Chỉ có thể dùng phương thức như vậy để phát tiết.
Như muốn đem khí lực toàn thân dùng đến cạn đi, Triệu Tân càng chạy nhanh hơn, mà người đi đường cũng tự giác tạo thành đường cho hắn chạy.
“Tân Tân, ngươi chạy chậm một chút a, ngươi bây giờ đang dựng, chạy nhanh như thế sẽ ảnh hưởng tới cơ thể đó, đứa nhỏ trong bụng cũng sẽ đã bị tổn thương, Tân Tân ngoan a, ngươi mau dừng lại đi, ngươi hãy nghe ta nói ta cùng nữ nhân kia thật sự không có gì hết, đều là do nàng tình nguyện, chẳng lẽ ngươi còn không biết tình cảm của ta đối với ngươi như thế nào sao?” Hiên Viên Hàn nổi nóng, không ngờ Triệu Tân lại làm điều xằng bậy như thế, nhỡ khi tổn thương đến bản thân thì sao. Thực là hối hận a, vì sao mới nãy không cùng Triệu Tân chào hỏi, tưởng rằng Triệu Tân đã hoàn toàn tín nhiệm hắn nhưng xem ra ý nghĩ của hắn quá ngây thơ rồi.
Đuổi theo sát Triệu Tân, Hiên Viên Hàn không ngờ hắn lại chạy mau như thế, không rõ vì sao Triệu Tân lại bị đả kích lớn như thế. Sợ Triệu Tân sẽ tiếp tục chạy như thế, Hiên Viên Hàn trong khó ló cái khôn liền hô lớn: “Triệu Tân, ngươi nếu ở không dừng lại ta sẽ lao ra đường cho xe đâm chết ngay trước mặt ngươi đó.”
Thấy Triệu Tân dừng lại, Hiên Viên Hàn lúc này mới ổn định khẩu khí lại, tiến về phía trước ôm lấy Triệu Tân. Lúc này mới an tâm được, cuối cùng Triệu Tân cũng đã trở lại cạnh hắn.
Xì poi cháp tới: *ha ha ha ha* Cuối cùng cũng đã tới rồi. Triệu Tân chap sau sẽ lên bàn mổ a. Hảo chờ mong a. *á á* các nàng đừng ném đá ta mà tội ta a. Cái nj ta chỉ là thích thui mà tại lần nào các pé thụ sinh, các a công cũng PƯ ngô ngố hết á. (tất nhiên là ko phải loại bên ngược luyến hoặc là những thể loại khác đâu á)