Đừng Chạy, Mẹ Nó Ơi

Chương 19




Triệu Tân gần đây rất phiền, không phải công việc cũng không phải vì phụ mẫu, mà là vì Hiên Viên Hàn.

Không biết vì sao, từ ngày việc đó diễn ra với hai người khi đang say rượu, Triệu Tân mỗi lần thấy Hiên Viên Hàn sẽ có một loại xung động khó tả, giống như hắn đang tiến vào thời kì động dục, trong đầu toàn nghĩ đến việc làm tình, chuyện này làm cho Triệu Tân có chút thất kinh, không có cách nào để giải tỏa tâm sự trong lòng nên chỉ trong vài ngày cơ thể gầy hẳn đi.

“Tân Tân, ngươi có đúng hay không có chuyện không vui? Nói cho ta nghe có được không?” Ăn cơm tối xong, nhìn Triệu Tân ngồi đờ ra ở sô pha, Hiên Viên Hàn nhịn không được hỏi.

“Ta không sao, chỉ là gần đây không có việc gì, có điểm buồn chán mà thôi.” Không muốn để cho người khác biết chuyện của mình, Triệu Tân chỉ có thể nói dối để qua mắt Hiên Viên Hàn.

“Thật vậy chăng? Nếu như ngươi thực buồn chán, ngày mai ta nghỉ, ngươi có muốn cùng ta đi ra ngoài chơi không?” Nhìn Triệu Tân rầu rĩ không vui, Hiên Viên Hàn thực xót.

“Cũng được.” Tâm tư Triệu Tân từ lâu đã chạy đi đâu đâu rồi chỉ nghe nam nhân nói nói, mà thuận miệng trả lời.

“Ân, cũng không còn sớm nữa, ngươi cũng nên đi ngủ sớm một chút đi ba. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát sớm.” Rất vui khi Triệu Tân đồng ý cùng y đi ra ngoài, Hiên Viên Hàn hạnh phúc đến nỗi như đang phiêu trên thiên đường.

“Ân, ngủ ngon.” Chỉ nghe Hiên Viên Hàn nói nên đi nghỉ ngơi, Triệu Tân đáp lại.

Cứ như thế ban đêm Hiên Viên Hàn căn bản là không sao ngủ được, nghĩ đến việc ngày mai sẽ cùng với Triệu Tân ra ngoài, Hiên Viên vô cùng hưng phấn. Trong đầu cứ nghĩ cách làm sao để ngày mai thật hoàn hảo, nhượng Triệu Tân vui.

Mải suy nghĩ đến ngày mai, Hiên Viên Hàn đột nhiên nhớ đến chuyện mà lần trước bác sĩ Lương nói, thế nhưng sau khi chuyện kia xảy ra mấy ngày nay biểu hiện của Triệu Tân vẫn rất bình thường, thậm chí còn có thể dùng từ lãnh đạm để biểu thị nữa, cho nên những phản ứng mà bác sĩ Lương nói kia căn bản đều khi ngược lại hết cả, xem ra lời bác sĩ nói cũng chưa chắc là tuyệt đối đúng a.

Khí trời thanh trong, đối với một người thích khí trời như Hiên Viên Hàn mà nói, quả thực là dệt hoa trên gấm, hắn đã thức dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng cho hai người thực tốt, nhìn đồng hồ điểm tám giờ, thấy có chút kỳ quái, bình thường vào giờ này Triệu Tân đã thức dậy từ lâu, nhưng hôm nay nhưng một điểm thanh âm cũng không có. Đợi thêm nửa giờ nữa, vẫn như cũ không hề có động tĩnh, Hiên Viên Hàn có chút lo lắng, đi tới phòng Triệu Tân gọi cửa, đáp lại hắn chỉ là tiếng gõ cửa vang vọng.

Một cước đá văng cửa phòng, thấy Triệu Tân sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường, trên mặt còn có vết máu bị lau đi đã khô, nhiệt độ trên người cao đến dọa người, “Tân Tân, ngươi có nghe ta nói không? Tỉnh tỉnh a.” Thấy Triệu Tân như vậy, Hiên Viên Hàn đã sớm loạn thành một đoàn, quên luôn chuyện chính hắn cũng là bác sĩ.

Cuống quít nắm điện thoại đầu giường, Hiên Viên Hàn tay run run, “Uy, bác sĩ Lương , ta là Hiên Viên Hàn, Tân Tân té xỉu rồi, vì sao lại xảy ra tình huống này, ngươi mau mau đánh xe tới nhà ta đi, địa chỉ là… . .”

Dần dần khôi phục lại lý trí, nhìn Triệu Tân sốt cao, lúc này Hiên Viên Hàn mới nghĩ ra là nên tắm rửa cho hắn một chút, rất nhanh liền cởi đồ trên người Triệu Tân, cởi đến phía dưới Hiên Viên Hàn vô cùng sửng sốt khi thấy phía trước underwear có di tinh, không nghĩ nhiều, nam nhân ôm lấy Triệu Tân rất nhanh liền lau người, thay đồ ngủ, đợi Lương Khải Hoa tới.

Tính. . . Tong. . .

“Bác sĩ Lương , ngươi đến rồi a. Nhanh lên một chút giúp ta khám xem rốt cuộc là vì sao Tân Tân lại như vậy, có nguy hiểm hay không” Khẩn cấp dẫn người đến phòng ngủ, Hiên Viên Hàn nôn nóng muốn biết hiện trạng của Triệu Tân.

“Cái này, bác sĩ Hiên Viên, ngươi có thể ra ngoài một chút được không? Ngươi ở chỗ này, ta không thể kiểm tra được.”

“Được rồi, nhưng ngươi nhớ kiểm tra kĩ một chút, ta ở ngay ngoài cửa, có chuyện gì cứ gọi ta.” Biết rõ cách khám bệnh của Lương Khải Hoa, Hiên Viên Hàn chỉ có thể ra ngoài cửa đứng chờ kết quả.