Vì làm chuyện đó tiêu hao rất nhiều thể lực nên cả hai người ngủ thẳng đến trưa hôm sau vẫn chưa dậy, cho đến khi tiếng chuông điện thoại của Hiên Viên Hàn vang lên.
“Hiên Viên Hàn, ai đó?” Giấc ngủ bị quấy rối, khẩu khí nam nhân rất khó chịu.
“Bác sĩ Hiên Viên, ta là Lương Khải Hoa, bây giờ ngươi có rảnh không? Tôi muốn trao đổi một chút về tử cung nhân tạo trong người thái thái nhà ngươi.”
“Tôi đang rảnh, chẳng lẽ là có vấn đề gì sao?” Nhăn mặt, Hiên Viên Hàn có chút lo lắng hỏi, trong đầu nhớ lại những biểu hiện bất thường của Triệu Tân, khoảng cách giữa hai hàng lông mày càng thu hẹp lại.
“Không phải, kỳ thực thì cũng không phải là vấn đề gì lớn lao cho lắm. Do tử cung nhân tạo được câý vào cơ thể thái thái nhà ngươi đã được một tháng rồi, hồi ở bệnh viện ta đã kiểm tra rất kỹ mọi thứ đều ổn cả. Thế nhưng loại tử cung kiểu mới này sau khi cấy vào cơ thể một tháng thì sẽ bắt đầu hấp thu t*ng trùng sau đó sẽ tiến vào thời kì thụ thai. Cho nên trong khoảng thời gian này phải đảm bảo cung cấp đủ t*ng trùng để tử cung có thể thụ thai, bằng không. . .”
“Bằng không sẽ thế nào? Ngươi nói nếu không cung cấp đủ t*ng trùng, thì sẽ có biểu hiện như thế nào?” Rất sợ tình huống xấu xảy ra, Hiên Viên Hàn vội hỏi.
“Nếu như không cung cấp đủ tinh tử cho thái thái nhà ngươi thụ thai, như vậy cơ thể hắn sẽ có nguy hiểm và bị rong huyết. (hãn, cái này là tưởng tượng ra đó, thân môn tựu biểu tưởng như vậy hơn. =.=|||) Việc cung cấp t*ng trùng cũng rất là đơn giản, chỉ cần hai người năng vận động hơn là được rồi, với lại thái thái nhà ngươi giờ đã tiến vào thời kì hấp thu t*ng trùng rồi cho nên trong khoảng thời gian này cơ thể sẽ trở nên rất mẫn cảm, nên ngươi cần phải chú ý hết sức, nhất nhất phải theo ý hắn chỉ cần chờ tới bốn tháng sau khi tới thời kỳ ổn định sẽ không thành vấn đề nữa.”
“Ân, ta biết rồi. Cảm tạ ngươi, bác sĩ Lương . Ta sẽ chú ý.” Tắt máy, nghĩ đến khi Triệu Tân biết hắn đang mang thai, Hiên Viên Hàn đau hết cả đầu, bởi chính bản thân hắn cũng không biết chắc rằng việc này có làm cho tình cảm giữa hắn với Triệu Tân tiến triển tốt hơn không.
“Đã mười hai giờ hơn rồi. Ai, thôi trước tiên đi chuẩn bị nước tắm đã, ngày hôm qua quên mất không tắm cho Tân Tân.” Tạm thời vứt mọi chuyện qua một bên, Hiên Viên Hàn nhẹ nhàng xoay người xuống giường đi vào phòng tắm.
“Đau quá, con mẹ nó. Lẽ nào mình gặp phải quỷ rồi ư? Sao lại đau đến thế a. Kỳ quái, tại sao mình lại ở đây, sao một chút ấn tượng cũng không có a .” Nguyên bản Triệu Tân đang ngủ rất say sưa, nhưng bị tiếng thả nước trong phòng tắm đánh thức bị phòng tắm phóng thủy đích thanh âm đánh thức, nhìn xung quanh, trong lúc nhất thời không rõ vì sao thân thể của chính mình lại đau nhức như thế, đối với chuyện say rượu lại càng không nhớ.
“Tân Tân, ngươi tỉnh rồi a. Ta thả nước rồi, ngươi muốn tắm chưa?”
“Ta vì sao phải đi tắm?” Không rõ ý Hiên Viên Hàn muốn nói gì, Triệu Tân khẩu khí bất hảo hỏi, nếu không có chuyên thì nam nhân cũng sẽ không thả nước, hắn cũng sẽ không bị đánh thức.
“Cái kia, ta sợ ngươi tỉnh lại, thân thể khó chịu, cho nên mới chuẩn bị nước nóng cho ngươi tắm để ngươi thoải mái một chút.”
“Ngươi vì sao biết ta sẽ khó chịu? Giá. . . Đây là cái gì a? Hiên Viên Hàn, ngươi đồ Vương bát đản, ngươi lại làm chuyện này với ta, thực sự là. . .” Thấy người mình đầy ấn ký, Triệu Tân tức giận đến run, nói không ra lời.
“Tân Tân, ngươi nói oan cho ta rồi, ngày hôm qua là do ngươi say rượu nên mới không có chút ấn tượng nào. Thôi được rồi, trước tiên để ta giúp ngươi đi tắm đã, hôm qua sau khi làm xong, ta quên không thanh tẩy cho ngươi na.”
“Lão tử có thể tự đi, không cần ngươi giúp.” Không biết là sinh khí với chính mình hay với Hiên Viên Tĩnh, Triệu Tân khẩu khí càng ngày càng bất hảo.
“Không nên khách khí với ta a, Tân Tân.” Nhìn Triệu Tân té lăn trên đất, Hiên Viên Hàn ôm lấy cơ thể Triệu Tân một cách dễ dàng, tựa hồ như với hắn như thể trọng như thế chỉ là chuyện nhỏ.
“Uy, Hiên Viên Hàn. Chuyện ngày hôm qua, là do say rượu nên mới như thế, ngươi không nên loạn tưởng, đừng tưởng rằng. . . Đừng cho là ta có cảm tình với ngươi nên mới như vậy.” Ngâm mình trong bồn nước nóng, hồi ức đêm quan chậm rãi hiện lên trong đầu. Tiếp thu sự phục vụ của Hiên Viên Hàn, Triệu Tân nói mà không biết mặt mình đã hồng thành một mảnh.
“Ân, ta biết rồi. Yên tâm đi, ta sẽ không suy nghĩ nhiều đâu.” Nam nhân tuy ngoài miệng là nói vậy thế nhưng trong lòng sớm đã thành nhạc khai hoa, xem ra cuối cùng Triệu Tân cũng đã có tình cảm với hắn rồi.