Đan Hiểu nghe vậy khuôn mặt có chút lo lắng.- Trưởng lão…không lẽ người định….Liễu Thanh gật đầu..- Dù sao đi nữa, chuyện chúng ta bại lộ hành tung chỉ là sớm hay muộn.
Việc này chỉ khiến chúng ta hành động sớm hơn một chút mà thôi.Nghe vậy, Đan Hiểu chợt hỏi.- Còn tỷ muội ở Vô Không Am ?Khuôn mặt Liễu Thanh đăm chiêu.- Không ngoại trừ khả năng Vô Không Am cũng đã bại lộ.Bà liếc sang.- Đan Hiểu, ngươi trở về báo tin với đám chưởng quản Vô Không Am, mau chóng sắp xếp, trong vòng 1 tháng nữa phải xong xuôi tất cả.Ánh mắt Đan Hiểu phức tạp.- Trưởng lão, nếu đã bại lộ, phương Bắc này chúng ta biết đi đâu…?Nghe vậy, Liễu Thanh nhìn sang Đan Hiểu thâm ý.- Ta cũng không có nói chúng ta sẽ ở phương Bắc này a…Dứt lời bà ta nhìn sang Tuyết Nhi mỉm cười.Tuyết Nhi thấy ánh mắt bà ta bất ngờ giật thót.
Vẻ mặt khó xử…- Này…này…sao lại nhìn sang ta a….....Thời gian thấm thoát thoi đưa.Cũng đã gần ba tuần kể từ ngày Lý Quý bắt giam phu phụ Hạo Phi, Hồng Nhược Lan.Mọi việc vẫn chẳng có gì thay đổi.Hắn ban ngày dùng Dục Thi Quyết hấp thu linh lực của Hạo Phi, sau đó thì lại chuyển sang hành hạ Hồng Nhược Lan.Lúc này có thể thấy cả Hồng Nhược Lan lẫn Hạo Phi cơ thể đều gầy yếu một vòng, nhưng linh lực bên trong đan điền vẫn còn sung túc không có tán loạn.Đây là do về đêm Lý Quý buông tha bọn hắn, để Hạo Phi lẫn Hồng Nhược Lan hấp thu âm khí chi địa bên dưới mỏ linh thạch này uẩn dưỡng cơ thể.Còn cố kị Thi Tông lẫn Hồng Cự, Huyết Sa.Lý Quý tất nhiên sẽ không ra tay hạ sát bọn hắn…Nếu không có âm khí nơi đây, đoán chừng phu phụ Hạo Phi, Hồng Nhược Lan lúc này cũng chỉ còn da bọc xương, hẳn là không chết nhưng cũng chẳng khác chết là mấy.Ngược lại, Lý Quý chỉ qua 3 tuần nhưng vòng xoáy thứ 7 bên trong đan điền đã lớn bằng 6 vòng xoáy còn lại.Khoảng cách đến Nhân Ma tầng 8 chỉ cách một đường tơ kẽ tóc nữa thôi.Mấy ngày qua, mâu thuẫn của Hạo Phi, Hồng Nhược Lan càng lúc càng lớn.Thậm chí mấy ngày qua, Hồng Nhược Lan cũng chẳng còn cố kị, khiến Lý Quý vô cùng bất ngờ.Tỷ như lúc này....“Phạch ….
Phạch ….
Phạch….”...“Ư….ư… mạnh … mạnh nữa….”...“Phạch … phạch ….
“...“Ơ … ơ…ư….sướng….
nữa….
cho ta nữa ….”...Những tiếng rên rỉ của Hồng Nhược Lan vô cùng kích thích Lý Quý, nhưng hắn ngược lại vô cùng khó hiểu.Mấy lần trước thì không nói, nhưng lần này.Hai ngón tay của hắn đâm sâu vào huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh ở giữa cổ và vai của Hồng Nhược Lan, hấp thu linh lực.Cho dù đang giao hoan, nhưng hẳn là vô cùng đau đớn, nhưng nhìn biểu hiện của nàng ta, lại hoàn toàn ngược lại.Ánh mắt Lý Quý chợt loé.“ Ả ta… dường như ….”Hắn nhìn sang phía đối diện, dù Hạo Phi cơ thể suy yếu, nhưng ánh mắt sắc lẹm vẫn đang nhìn về phía này, xương hàm nhô cao lên, hẳn là cắn răng vô cùng tức tối.Lúc này hắn dường như hiểu ra….“Thì ra…”“Ả Hồng Nhược Lan cũng thật là điên a…”“Nữ nhân thay lòng đổi dạ cũng thật là đáng sợ….”“ Rõ ràng ….
ả ta nén đau đớn để…….dày vò tên kia ….”Lý Quý cũng không ngờ cục diện thay đổi thế này, nhưng nhìn biểu hiện của Hồng Nhược Lan, hắn cũng không thấy dễ chịu chút nào, mà ngược lại.“Ta muốn dày vò cả đôi phu thê này, Hạo Phi thì không nói, nhưng biểu hiện của ả ta cũng không khỏi…có chút hài lòng đi…”Không biết Lý Quý nghĩ gì, ánh mắt ánh lên vẻ độc ác.“Được … nhẫn nhịn khá lắm … để xem…… yêu nữ ngươi nhịn được đến khi nào ….”Bất ngờ không chút báo trước, Lý Quý hắn rút dương vật bên dưới ra.Hồng Nhược Lan khuôn mặt đang đê mê chợt giật mình, chưa kịp định thần đã thấy phía sau cúc hoa đang có vật cứng thô bạo tiến vào.Sắc mặt nàng ta chấn kinh, quay ra sau trợn mắt....“Phập”...Hắn cảm thấy Hồng Nhược Lan đang bóp chặt ngăn cản, nhưng mao côn đang ướt át bởi hạ thuỷ của Hồng Nhược Lan, tiến vào huyệt đạo chật chội kia không chút khó khăn.Vừa tiến vào bên trong, Lý Quý mặt khẽ nhăn, cảm thấy vô cùng chật chội, xen kẽ với khoái cảm mãnh liệt.Ngược lại, Hồng Nhược Lan ánh mắt trợn ngược, khuôn mặt nhăn nhó, mồ hôi chảy xuống từng dòng, hẳn là vô cùng đau đớn.Nhưng nhìn về phía Hạo Phi, ánh mắt nàng ta chợt loé, cũng cắn răng không hé miệng rên rỉ nửa lời.Hạo Phi ở phía đối diện nên cũng không thấy tràng cảnh phía sau của Hồng Nhược Lan, hiển nhiên cũng không nhận ra khác biệt gì.Chỉ thấy khuôn mặt hắn đang cúi gằm, thỉnh thoảng nghe tiếng rên rỉ của Hồng Nhược Lan mới gượng lên liếc sang oán độc.Lý Quý lúc này khoái cảm mãnh liệt, bắt đầu nhấp vào phía sau từ từ, nhưng ngoại trừ tiếng thở nặng nề của Hồng Nhược Lan, cũng không nghe gì.
Khuôn mặt tò mò.“Hạ thân ta cũng cảm thấy đau nhói, huống hồ gì là yêu nữ này….….nhưng ả ta…lại không hé miệng nửa lời….….có chút kì lạ a…”Từng nhịp nhấp từng nhịp nhấp đến mạnh dần, cảm giác nóng ran bên dưới hạ thân càng kích thích Lý Quý hắn hơn....“Phạch … phạch … phạch….”...“Ư…ư…..ư…..”...“Phạch phạch phạch … phạch…”...“um….ư…”...Hồng Nhược Lan dù phía sau đau đến xé thịt, nhưng vẫn cắn răng không than nửa lời, chỉ nghe tiếng rên rỉ khe khẽ.Lý Quý càng lúc càng tò mò hơn, hạ thân càng lúc càng dày xéo mạnh bạo hơn….....Không biết qua bao lâu.“Phạch….phạch…”..“A….a….A…..”...“Phạch….
Phạch …..phạch…”...“Á….
Á….
Sướng …..
nữa đi ….
Mạnh nữa đi …..”...“Phạch… phạch ….”...“Ư….á….
nữa ….
Cho ta nữa ….”...Hạ thân vẫn không chút đình chỉ, nhưng lúc này Lý Quý đã không thể kiềm chế được tò mò nữa.“ Vô lý ….
Phía sau cúc hoa vốn đau đớn.
Ngay cả Tuyết Nhi là dục tu đi nữa còn đau chịu không được….…ả ta…….làm sao mà ….”Bất chợt, Lý Quý nhìn sang Hạo Phi đối diện, thấy hắn đang trân trân nhìn về phía này, nghiến răng nghiến lợi…Nhất thời hiểu ra tất cả...“Ta thật ngu ngốc….
sao lại không hiểu ra a….”..“….Thì ra….
nhịn đau…..cũng….
lại là vì…...….để giày vò tên kia….”...“Nhưng không thể không nể phục ….nữ nhân này.........!yêu quá hoá hận….
sức chịu đựng cũng thật là …..”...Lý Quý hiểu ra cũng khẽ cười, hạ thân bỗng dưng nhẹ nhàng trở lại, hai tay rút ra khỏi huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh trên cổ Hồng Nhược Lan.Hai bàn tay rút lại, luồn tới, xoa bóp nhũ phong đang vễnh lên phía trước.
Hắn kề sát đầu vào cổ nàng ta.Thì thầm vào tai.- Ngươi chịu đựng biết bao nhiêu đau đớn như vậy, cũng chỉ để giày vò tên kia…?Hồng Nhược Lan đang ngước mặt lên trời nhăn nhó, thấy hai tay hắn đã rút ra khỏi cổ, hạ thân cũng bớt thô bạo, cảm giác đau đớn đã giảm đi nhiều.Đang có chút khó hiểu thì lại nghe tiếng thì thầm của hắn từ phía sau, khiến Hồng Nhược Lan vô cùng bất ngờ.Nhưng nàng ta cũng nhanh chóng định thần, chẳng biết nghĩ gì, đang định nhếch mép quay đầu về phía sau....“Chụt….”...Mặt Lý Quý đang kề sát vào tai nàng ta, Hồng Nhược Lan lại bất ngờ quay lại, vô tình….… hai bờ môi….
chạm vào nhau.Trong mấy cái nháy mắt, cả Lý Quý lẫn Hồng Nhược Lan đều trừng mắt nhìn đối phương.Cả hai ….
đều không mong muốn tình huống này.Lý Quý vẫn chưa định thần, còn Hồng Nhược Lan ánh mắt liếc về phía Hạo Phi đang cúi gằmTình huống kia chỉ là vô tình, nhưng nếu Hạo Phi có ngước lên….Sẽ thấy Hồng Nhược Lan dường như là người chủ động hôn lấy nhân ảnh phía sau….Chẳng biết nghĩ gì, Hồng Nhược Lan ánh mắt chợt loé lên, cười lạnh.Dù cả người loã lồ đang bị cột chặt nhưng Hồng Nhược Lan vẫn nhanh như chớp vươn tới dính chặt vào môi của Lý Quý.Thấy nàng ta chủ động hôn mình, Lý Quý giật thót….Nhanh chóng rút đầu lui ra sau….
trợn mắt khó hiểu, đầy đề phòng...Chẳng trách Lý Quý cẩn thận…Nữ tử phàm nhân thì không nói, nhưng với nữ tu sĩ tà phái, tỷ như Thi Tông này.Chẳng biết được nàng ta có hậu chước nguy hiểm gì, tỷ như trong miệng phun ra âm khí hay ám khí, hay cái gì gì đại loại như vậy…Nhìn khuôn mặt đầy đề phòng của Lý Quý, Hồng Nhược Lan trố mắt, không biết nghĩ gì.Chỉ thấy nàng ta nhướng mày thâm ý, đầu gật gật mấy cái, biểu thị muốn Lý Quý tiến sát tới.Sau một lúc không thấy có gì bất thường, Lý Quý mới từ từ đưa mặt tới, nhưng ánh mắt vẫn đầy đề phòng.Bất ngờ, Hồng Nhược Lan cũng không cưỡng hôn hắn, mà lại thì thầm vào tai Lý Quý.- Ngươi dùng sưu hồn thuật cũng biết… thủ phạm hạ sát Vĩnh Lạc Thôn chính là hắn.Nói xong, ánh mắt nàng ta liếc về phía Hạo Phi.- Ta vốn chỉ đứng bên cạnh quan sát cảnh giới thôi a…Lý Quý nghe vậy liền trừng mắt, thì thầm.- Ngươi nói hay lắm….
ngươi cũng không tránh khỏi liên can, Đường gia ở kinh thành chẳng phải do chính tay yêu nữ ngươi….Hồng Nhược Lan nheo mắt.- Đường gia không liên can gì đến gia đình ngươi ở Vĩnh Lạc Thôn a.Lý Quý lắc lắc đầu mấy cái.- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì …?Nghe vậy, Hồng Nhược Lan ánh mắt khẽ rung động, liếc sang Hạo Phi đang cúi gằm.......nhìn thật sâu, sau đó quay sang.- Phối hợp cùng ta......Ta…..….
muốn dày vò tên bạc bẽo kia….Lý Quý ánh mắt thâm ý...- Vì sao ta phải phối hợp với yêu nữ ngươi ?..…Ta nắm quyền chủ động, chứ không phải ngươi...Hai các ngươi đều một ruột….Ngươi nên nhớ…..nếu không cố kị Hồng Cự, Huyết Sa….…..
thì ta đã lấy mạng chó của hai ngươi rồi...Nghe vậy, ánh mắt Hồng Nhược Lan có chút phức tạp…Lý Quý hắn nói không sai, nàng ta chẳng có tư cách gì yêu cầu hắn phối hợp cả.
Nhất thời ánh mắt Hồng Nhược Lan cụp xuống, thì thầm.- Ngươi dày vò ta thế nào cũng được….
nhưng … ta muốn tên khốn bạc bẽo kia ….Bất chợt ánh mắt nàng ta đầy oán độc, nhìn về phía Hạo Phi...….
phải …....…..đau…..khổ dày vò…...Nói xong, hô hấp Hồng Nhược Lan dồn dập, ánh mắt vẫn dán chặt vào Hạo Phi đầy oán hận.Lý Quý nghe vậy liền bất ngờ.Hắn vốn biết Hồng Nhược Lan đã tuyệt tình trở mặt, nhưng bất chấp tất cả để dày vò Hạo Phi như thế này cũng có chút ngoài dự đoán...“Đúng là lòng dạ đàn bà … thật nhỏ nhen đáng sợ….”..Dù nghĩ vậy, Lý Quý cũng không có liền chối từ, dù sao đi nữa, nếu như phối hợp với ả ta, không chừng còn có nhiều điều thú vị hơn.Hồng Nhược Lan đang nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạo Phi, bất ngờ đã thấy Lý Quý khoá chặt môi mình.Ánh mắt nàng ta thoáng bất ngờ, sau đó là tiếu ý khó dấu.Tất nhiên cũng phối hợp với Lý Quý, đầu lưỡi từ từ tiến vào miệng đối phương.Hạ thân Lý Quý cũng không đình chỉ, nhè nhàng nhấp tới.Hồng Nhược Lan đau đớn nhăn mặt, miệng đang dán chặt vào môi Lý Quý nhưng lại phát ra tiếng rên khe khẽ, chẳng biết là đau hay sung sướng.Tất nhiên trong mắt Hạo Phi, tiếng rên rỉ kia là sung sướng.Mấy ngày qua, Hạo Phi cũng đã dần quen với tràng cảnh kia.Cũng không còn quá chấn động như lần đầu.Hắn đang cúi gằm mặt, bất ngờ nghe tiếng động."Phạch....phạch...!Á ....!á...!"...- Ai…ư...sướng….mạnh nữa......."Phạch...phạch...phạch......ư...."...- Ummm…miệng lưỡi của ngươi, hạ thân của ngươi….điêu luyện hơn tên khốn kia gấp trăm lần a…...."Nữa đi....nữa...."..."Phạch....phạch....phạch phạch...."...Nghe vậy, Hạo Phi nhất thời ngước lên…Hắn thấy Hồng Nhược Lan bộ dạng vô cùng thoải mái, môi ả ta đang khoá chặt miệng của nhân ảnh tóc trắng kia thì trợn tròn.Trán giật giật mấy cái, hiển nhiên vô cùng bất ngờ khó tin.Dù có căm ghét Hồng Nhược Lan đi nữa, nhưng ả ta thay lòng đổi dạ quá nhanh cũng khiến Hạo Phi phải nổi cơn thịnh nộ.Chẳng có ai bị cưỡng bức mà lại chủ động như Hồng Nhược Lan thế kia....hiển nhiên những lời giải thích của nàng ta trước đây đều là giả dối.Hắn ánh mắt đỏ ngầu, tức giận đến bật cười...- Tốt….tốt…......tiện nhân….ngươi….ngươi........