Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 38: Yêu Thú Cục Súc




Vô Danh thân hình dần trở nên mờ ảo, hắn ẩn thân từ từ đi tới gần chỗ ba con Trư Phong thú đang nằm kia. Khi Khoảng cách đã chỉ còn là vài mét, Vô Danh mới dừng lại, hắn lấy ra Nguyệt Đao, linh lực bắt đầu khỏi động. Từng đao khí lần lượt hiện ra, Vô Danh chém ra một đao, chính là đấu kỹ huyễn cấp Nhị Thập Tứ đao.

- Xoẹt...xoẹt....

Vô Danh chém tổng cộng ra hai đao liên tiếp, mỗi đao gồm ba đao khí, tổng cộng có tất khả sáu đao khí được phóng ra, từng tia đao quang bay thật nhanh về phía hai con Trư Phong thú bên phải.

- Éc...éc...

Mà lúc Vô Danh vừa mới động đao thì cũng đã đánh thức mấy con trư phong thú kia, chúng kêu lên mấy tiếng éc éc.

- Phốc, phốc...

Lần lượt hai tiếng xuyên thủng vang lên, hai con Trư Phong thú bên phải còn chưa kịp làm gì thì đã bị Vô Danh dừng đao mổ lợn chém cho thủng đầu, máu từ đầu của hai con Trư Phong thú bắn ra tung tóe.

- Éccccc...

Con Trư Phong thú thứ ba thấy đồng bạn của mình đã bị Vô Danh chém chết thì liền kêu lên một tiếng thật lớn và dài. Sau đó là một phong nhận bắn ra từ miệng của nó. Hướng đi của phong nhận này chính là về phía Vô Danh.

Trư Phong thú là một loại yêu thú công kích bằng cách bắn ra những đao gió từ trong miệng của mình để tấn công đối thủ, không những thế mà da của chúng cũng rất dày và cứng, có thể nói là khả năng phòng thủ của chúng cũng khá tốt.

Thấy con Trư Phong thú thứ ba bắn ra một cái phong nhận về phía mình thì Vô Danh cũng chỉ cười nhạt một tiếng, cái phong nhận này cũng quá cùi bắp đi, chẳng đủ cho hắn gãi ngứa nữa kìa. Vô Danh cảm giác hắn đánh giá mấy con Trư Phong thú này cũng quá cao, hắn chỉ cần bóp nhẹ thì mấy con yêu thú này cũng đã chết rồi, vậy mà vừa này hắn còn đánh ra hai đao kỹ liên tiếp, thật là hao phí linh lực

Mặc dù cái phong nhận này không thể uy hiếp được hắn, nhưng hắn cũng không muốn đỡ cái phong nhận này, như vậy sẽ làm cho áo của hắn bị rách, dù sao chất liệu áo của hắn cũng không được tốt lắm.

Vô Danh né nhẹ một cái đã dễ dàng tránh đi cái phong nhận kia, sau đó thân hình của hắn động nhẹ một chút đã tới ngay bên cạnh con Trư Phong thú vừa bắn ra đao nhận kia, Vô Danh nhẹ nhàng chém ra một đao, Nguyệt Đao dễ dàng chém đứt cái đầu của con Trư Phong thú này.

Giải quyết xong ba con Trư Phong thú này rồi, Vô Danh từ từ đi tới bên khóm Tử Diệp Hoa kia. Vô Danh quan sát thấy một khóm hoa này có năm gốc cây, cũng giống như trong giới thiệu của nhiệm vụ, mà vừa vặn hắn cũng có năm chiếc bình ngọc dùng để đựng Tử Diệp Hoa.

Vô Danh cẩn thân đào năm gốc Tử Diệp Hoa lên, sau đó cất vào trong bình ngọc để bào toàn dược tính của Tử Diệp Hoa.

( Truyện ra sớm nhất tại: http://truyenfull.vn/dua-con-cua-tao-hoa/)

Sau khi cẩn thận cất năm chiếc bình ngọc đựng Tử Diệp Hoa vào bên trong rồi, Vô Danh mới tới xem xác của mấy con Trư Phong thú kia. Vô Danh thấy mấy con Trư Phong thú này chắc là vẫn còn nhỏ, vẫn chưa trưởng thành, cho nên chúng mới yếu như vậy, nhưng mà nhìn hình dáng bên ngoài của chúng cũng đã lớn gấp đôi mấy con lợn ở địa cầu rồi.

Vô Danh xách cái đầu của Trư Phong vừa mới bị chém đứt lên, hắn gật đầu nói:

- Không tệ, cái sủ lợn này dùng để tối nay ăn vậy, chỉ tiếc là không biết mùi vị như thế nào.

Vô Danh xoay xoay nhìn đầu con Trư Phong thú này một lúc sau đó liền vứt vào bên trong túi trữ vật. Sau đó hắn lại sờ xuống thân của con Trư Phong thú không đầu:

- Da mấy con lợn này cũng dày và cứng quá đi, nếu lột ra làm một cái áo giáp mỏng chắc cũng không tệ.

Vô Danh cầm lấy Nguyệt Đao, định lột da của mấy con Trư Phong thú này.

- ÉCCCCCCCC......

Đột nhiên một tiếng lợn kêu to khủng bố vang lên làm cho Vô Danh giật mình, hắn nhìn sang nơi tiếng lợn rống phát ra...

- Trời địu....

Vô Danh gần như không cần phải nghĩ ngợi gì hết, hắn lập tức vứt Nguyệt Đao vào bên trong túi trữ vật sau đó co giò mà chạy. Bởi vì thứ hắn thấy chính là một con Trư Phong thú to khủng bố đang chạy về phía hắn. Con Trư Phong thú này phải to bằng cái giường mất thôi, tính ra chiều cao cũng phải tới ba mét, mà bề ngang thì cũng là hai mét, còn chiều dài của nó thì cũng là bốn mét đi. Tốc độ của con Trư Phong thú này lại cũng không hề chậm, không giống với vẻ bề ngoài của nó chút nào, cái tốc độ này còn chạy nhanh hơn cả hắn ấy chứ.

Vô Danh đoán đây là một con Trư Phong thú mẹ, từ cặp vú xệ lủng lẳng lúc đang chạy kia là hắn liền biết rồi, mà điều này cũng không phải điều quan trọng, mà là con Trư Phong thú này mạnh hơn hắn. Cho nên Vô Danh không có nghĩ nhiều mà liền sử dụng một trong ba mươi sáu kế " chạy " là thượng sách.

- Thật xui xẻo...

Vô Danh thầm mắng một câu, hắn lại quá chủ quan rồi, một nhiệm vụ cấp B thì sao lại có thể đơn giản như vậy được cơ chứ, làm gì mà có chuyện chỉ có mấy con Trư Phong thú nhỏ như vậy canh giữ bên cạnh Tử Diệp Hoa. Vô Danh đoán con Trư Phong thú khổng lồ kia chính là mẹ của mấy con Trư Phong thú vừa nãy mà hắn giết, chắc là con mẹ đang ra ngoài kiếm ăn, cảm nhận được con mình gặp nguy hiểm cho nên liền chạy về, mà không phải chạy về với tốc độ bình thường mà chính là tốc độ bàn thờ. Nếu như hắn không chạy thoát được thì lên bàn thờ nằm là cái chắc rồi.

Vô Danh vừa chạy vừa thả thần thức ra xung quanh, di chuyển một cách hợp lí nhất để tránh những địa hình xấu mà không làm giảm tốc độ của bản thân, Vô Danh vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại phía sau:

- Má nó, sao chạy nhanh dữ vậy, gắn tên lửa vào đít cũng không có chạy nhanh như vậy a...

- ÉCCCC

Vô Danh lần này thì hoảng rồi, con Trư Phong thú này cũng chạy quá là nhanh đi, với tốc độ này thì sớm muộn hắn cũng bị con Trư Phong thú này đuổi kíp mất thôi.

( Truyện ra sớm nhất tại: http://truyenfull.vn/dua-con-cua-tao-hoa/)

Con Trư Phong thú thấy thủ phạm giết chết con của mình chạy như vậy thì liền kêu lớn một tiếng, bộ dáng giống như hung thần ác sát đuổi theo Vô Danh. Cái răng nanh nhọn dài chừng một mét chìa ra phía trước, như chỉ chờ đối thủ vào tầm là sẽ húc ngay một đòn chí mạng.

Vô Danh nhìn cái cặp răng nanh dài ngoằng kia mà cảm thấy lạnh hết cả người, cái cặp răng nanh kia mà cắm vào chỗ đó thì....

- Hít...

Vô Danh hít mạnh một hơi, toàn thân da gà nổi lên, sau đó liền bưng đít mà chạy, chạy không nhanh thì lỗ nhị cũng không giữ được chứ đừng nói là mạng, tới lúc đó thì một phát xuyên tới họng.

Tốc độ của con Trư Phong thú kia quá nhanh, Vô Danh đã bộc phát hết tất cả sức lực rồi mà vẫn bị nó rút gần khoảng cách.

- Vèo...vèo...

Con Trư Phong thú kia thấy khoảng cách giữa Vô Danh và nó không xa nữa cho nên liền phóng liên tiếp ra ba cái phong nhận.

Thần thức của Vô Danh đã quét được đòn tấn công của con Trư Phong thú cho nên hắn liền tránh né.

- Ầm...ầm..ầm...

Ba cái phong nhận sau khi đánh hụt Vô Danh thì liền va vào tảng đá phía trước, khiến cho tảng đá này vỡ tan tành ra.

- ÉCCCC

Sau khi thấy bản thân tấn công thất bại, con Trư Phong thú lại rống lên một tiếng, theo đó lại là liên tiếp ba cái phong nhận phóng ra. Nhưng tất cả đều bị Vô Danh nhẹ nhàng tránh né.

( Truyện ra sớm nhất tại: http://truyenfull.vn/dua-con-cua-tao-hoa/)

Vô Danh ngoảnh đầu ra phía sau nhìn lại, hắn thấy bây giờ khoảng cách giữa hắn và con yêu thú kia đã càng ngày càng gần, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn hắn sẽ bị con yêu thú này áp sát mất thôi.

- Mẹ kiếp ngươi, nếu đã muốn đánh vậy gia gia ngươi chơi cùng với ngươi.

Vô Danh tức tối gầm một tiếng, bây giờ hắn chạy cũng không được nữa rồi, xung quanh đây chẳng có chỗ nào để mà chốn được cả, cho nên hắn quyết định dừng lại đánh một trận trước rồi mới tính sau.

Vô Danh nghĩ đến cả một tên như Tô Khai hắn còn ăn được thì con lợn rừng này là cái quái gì, bây giờ hắn đâu phải Vô Danh của ngày trước nữa, hắn đã có trong tay Nguyệt Đao cùng với Huyền giai sơ cấp đấu kỹ Nhị Thập Tứ đao rồi, chẳng lẽ lại không thể đánh cùng con yêu thú này một trận.

Dù sao con yêu thú này cũng chỉ mạnh hơn hắn một chút mà thôi, Vô Danh nghĩ lại cảm thấy thật mất mặt, vừa mới nhìn thấy đã bị cái con yêu thú này dọa sợ, vậy hắn làm sao mà trở thành cường giả được đây, hắn vẫn còn một Nguyệt Nhi xinh đẹp chờ hắn tới hốt a. Nếu như hắn cứ sợ sệt như thế này thì chưa nói đến việc có mỹ nhân ôm vào lòng thì hắn cũng đã chết queo rồi.

- Nếm của ta một đao cái con súc vật kia.

Vô Danh gầm lên một tiếng, sau đó là một đao chém ra, năm luồng đao khí được hình thành, sau đó dưới sự không chế của Vô Danh mà lao với tốc độ cực nhanh chém về phía Trư Phong thú.

- Vù...vù...

Năm luồng đao quang nhanh như gió chém thẳng về phía đầu của Trư Phong thú. Con Trư Phong thú thấy vậy liền rống lên một tiếng sau đó liền quay người tránh đi.

Vì Vô Danh chém ra một đao rất nhanh mà mới tốc độ kia của con Trư Phong thú thì cũng không thể nào mà tránh kịp được, nó chỉ có thể quay đầu về phía sau lấy thân hình của mình ra đỡ mà thôi.

- Bịch...bịch...bịch...

Năm luồng đao khí va chạm vào thân con Trư Phong thú, nơi va chạm vang lên những tiếng bịch bịch....

- Cái gì...

Vô Danh nhìn vào chỗ va chạm giữa đao khí và da của con Trư Phong thú, hắn hoàn toàn không gây bất kỳ tổn thương nào cho con trư phong thú kia mà chỉ để lại một vài vết xước nhỏ mà thôi.

- ÉCCCC

Bị đánh trúng một đòn, con Trư phong thú rống lên một tiếng tức giận, sau đó lại tiếp tục cắm đầu về phía Vô Danh, đồng thời nó cũng phóng ra hai cái phong nhận.

Vô Danh tránh đi hai cái phong nhận, hắn không sao hiểu nổi, mặc dù đòn vừa nãy không phải là toàn lực của hắn, nhưng cũng không tới nỗi mà không thể gây được một chút sát thương nào chứ. Con lợn kia cũng quá lợi hại rồi.

Vô Danh lại tiếp tục chém ra thêm một đao nữa, vẫn như vừa nãy, năm luồng đao khí tấn công vào trên cơ thể của con Trư Phong thú kia mà vẫn không gây ra bất kì tổn thương gì.

Vô Danh không biết bây giờ hắn phải làm như thế nào mới dứt điểm được cái con Trư Phong thú này, đánh như vậy thì cũng chỉ câu thêm được một chút thời gian mà thôi, nếu như hắn không thể dứt điểm được thì lúc đó khó mà chạy thoát.

Tác đang từ từ xây dựng hình tượng cho main, từ một người không hiểu gì về thế giới tu luyện từng từng bước từng bước một gặt hái được chính kinh nghiệm cho bản thân...cho nên các đạo hữu đừng ý kiến gì về vấn đề não của main nhé hihi....con người sinh ra không có ai là giỏi luôn được đâu cho nên phải từ từ học hỏi...main truyện này không có vừa sinh ra đã khôn như mấy truyện khác đâu hihi.