Vô Danh sau khi hoàn toàn hấp thu đan dược này, hắn mới lại thở ra một hơi. Vẻn vẹn một viên đan dược vậy mà để cho tu vi của hắn lại tiến lên một chút, nhưng vấn đề quan trong hơn không phải tu vi của hắn tiến lên được một chút mà là chân nguyên của hắn dưới tác dụng của đan dược này lại có thể cô đọng thêm rất nhiều.
Vô Danh nhìn năm viên đan dược còn lại ở trong bình ngọc, mặc dù hắn rất muốn sử dụng nhưng hắn lại áp chế đi loại dục vọng này, mấy viên đan dược này hắn sẽ để lại nghiên cứu sau. Vô Danh thần niệm liền quét qua cuộn da bên cạnh, ngay khi thần niệm của hắn vừa mới quét tới hàng chữ đầu tiên trên cuộn da thì hắn lại một lần nữa kích động:
- Cô Nguyên Đan đan phương.
Vô Danh trong lòng bây giờ cảm thấy cực độ vui sướng, hắn không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả tâm trạng của bản thân bây giờ. Nhẫn trữ vật của Liên Hồng Phong mặc dù không có linh thảo cùng với tài liệu nhưng cũng để cho hắn đi từ cái kinh hỉ này tới kinh hỉ khác.
Trước đó là thật nhiều linh thạch, sau đó lại là Liên Hoa Đao Trận, và bây giờ là Cô Nguyên Đan cùng Cô Nguyên Đan đan phương. Vô Danh trong lòng chỉ có mấy chữ gào thét ra đó chính là hắn phát tài lớn rồi.
Vô Danh tay có chút run run cầm lấy Cô Nguyên Đan đan phương, thần niệm hắn lướt qua trên đan phương này, trong đan phương này có ghi lại tỉ mỉ cách luyện chế Cô Nguyên Đan cùng với dược liệu dùng để luyện chế Cô Nguyên Đan, trong đó có một loại linh thảo cực kỳ quan trọng đó chính là Cô Nguyên Thảo, đây là linh thảo trọng yếu khi luyện chế Cô Nguyên Đan.
Vô Danh ghi nhớ lại toàn bộ những gì ghi chép trên cuộn da này, sau này hắn nhất định phải tìm tới Cô Nguyên Thảo, sau đó luyện chế ra Cô Nguyên Đan. Vô Danh kìm chế lại tâm tình kích động, mấy sự việc này hắn cần để dẹp sang một bên, bây giờ hắn muốn chỉnh lý lại một chút thông tin sau khi lấy được Thiên Đạo Băng Trang.
Vô Danh ngưng thần nhìn vào trong Thiên Đạo Băng Trang, hắn vừa mới đưa thần niệm nhìn vào trong Thiên Đạo Băng Trang thì liền cảm giác giống như bản thân rơi vào một cái thế giới băng hàn, đâu đâu cũng là băng tuyết đồng dạng. Loại cảm giác này để cho hắn cảm thấy thật khó nói, hắn như là đang ở một cái vũ trụ toàn là băng vậy, bên trong tất cả đồ vật đều là băng hoặc cũng là có mang theo băng thuộc tính.
Vô Danh thời điểm quét tới dòng đầu tiên của Thiên Đạo Băng Trang liền nhìn thấy trên đó viết:
- Vũ Trụ được cấu thành bởi vô vàn pháp tắc, vạn vật trong vũ trụ cũng là từ vô vàn pháp tắc cấu thành lên. Bởi vì vạn vật đều được cấu thành từ pháp tắc cho nên vạn vật đều là tồn tại vật chất, dẫu là vô hình cũng là tồn tại vật chất. Không có thứ gì là pháp tắc không bao hàm, không có gì bị bỏ sót.
Vô Danh đọc tới dòng giới thiệu này thì cũng là minh ngộ ra một vấn đề, vạt vật trong vũ trũ đều là tồn tại vật chất, cho dù không khí cũng là một dạng tồn tại vật chất, dù là thứ vô hình đến đâu thì cũng là tồn tại vật chất. Chẳng qua chúng ta không thể nhìn thấy được là do ánh mắt quá kém mà thôi, chỉ cần ánh mắt có thể nâng cao lên thì có thể đột phá không gian mà nhìn thấy được chân tướng của sự vật. Nhận ra được vấn đề này để cho hắn có một cái minh xác phương hướng tiến lên.
Vô Danh rất nhanh liền chìm trong đại lượng thông tin của Thiên Đạo Băng Trang, trong này có tên của rất nhiều loại tài liệu cùng linh thảo có thuộc tính băng. Nhưng Vô Danh đột nhiên nhận ra hắn thời gian không có nhiều, hắn không thể chìm đắm trong lượng thông tin này quá lâu.
Vô Danh dứt khoát ngừng theo dõi Thiên Đạo Băng Trang, sự tình quan trọng hơn bây giờ là hắn muốn nghiên cứu một chút Liên Hoa Đao Trận, còn về phần tàng thư các bên trong có cái gì đồ tốt thì cũng lại để sau vậy.
Vô Danh trong khoảng thời gian ba tháng bên trong chiến trường cổ đều là chìm đắm trong học tập Liên Hoa Đao Trận. Đối với hắn Liên Hoa Đao Trận này chắc chắn là một cái thủ đoạn cực kỳ cường hãn mỗi khi đối địch, dẫu nhiều kẻ địch cũng có thể đối phó.
Muốn học tập Liên Hoa Đao Trận này quan trọng nhất phải là có thật nhiều thanh đao để luyện tập, mà thanh đao này cấp bậc đương nhiên phải là giống nhau, nếu không một khi thi triển thì sẽ lộ ngay ra điểm sơ hở, dẫn tới đao trận có vấn đề.
Mà Vô Danh cảm thấy may mắn đó chính là trong nhẫn trữ vật của hắn bây giờ có tới sáu ngàn thanh đao cấp bậc Linh Khí trung phẩm, mỗi một thanh nếu như đem ra bán cũng đều có giá trị nhất định, Linh khí trung phẩm không phải ai muốn luyện chế cũng có thể luyện ra tới.
May mắn sư phụ Liên Hồng Phong luyện chế sáu ngàn thanh đao trước đó đều tại trong nhẫn trữ vật này, hắn không phải tốn thời gian đi luyện chế thêm thanh đao mới làm gì, mà muốn luyện chế thì hắn cũng phải hiểu Luyện Khí, mà học tập Luyện Khí cũng không phải là dễ dàng như vậy.
Bởi vì trên người Vô Danh bây giờ đều đã đầy đủ dụng cụ, hắn tội gì mà không lập tức lao vào luyện tập Liên Hoa Đao Trận ngay bây giờ. Vô Danh lập tức dựa vào phương thức ghi ở trên cuốn Liên Hoa Đao Trận lập ra một cái liên kết thần niệm giữa mấy ngàn thanh đao lại với nhau, muốn học Liên Hoa Đao Trận vậy thì quan trọng nhất cũng là bước này.
Vô Danh trình độ trận đạo của hắn bây giờ đã là trận pháp đại sư cấp năm, vậy hắn tự nhiên là có thể học tới tầng thứ năm của Liên Hoa Đao Trận. Liên Hoa Đao Trận tầng năm yêu cầu ba ngàn sáu trăm bốn mươi năm thanh đao để xếp thành trận. Chính vì thế mà Vô Danh cần liên kết thần niệm giữa hơn ba ngàn thanh đao này lại với nhau.
Thần niệm của Vô Danh cũng rất là cô đọng, theo như phương thức ở trên giấy ghi lại thì hắn rất nhanh liền có thể khống chế được hơn ba ngàn thanh đao này lại với nhau, dẫu nhiều hơn nữa hắn cũng có thể khống chế được. Nhưng trước tiên muốn liên kết thần thức với hơn ba ngàn thanh đao này vậy thì hắn cũng phải trước tiên luyện hóa chúng. Luyện hóa toàn bộ hơn ba ngàn thanh đao trong thời gian năm tháng là điều không thể, cho nên hắn chỉ có thể luyện hóa một phần mà thôi, làm sao để cho hắn có thể đủ khống chế tạo thành đao trận là được.
Vô Danh sau khi đã hoàn thành những bước cần thiết thì hắn liền bắt đầu tập luyện. Thời điểm ban đầu là còn có chút khó khăn khi điều khiển hơn ba ngàn thanh đao tạo thành trận pháp hoàn chỉnh, nhưng càng về sau hắn khống chế càng là mượt mà hơn rất nhiều.
Vô Danh đảo mắt đã thấy năm tháng thời gian ở trong thế giới hỗn độn đã đi qua, Liên Hoa Đao Trận của hắn cũng là luyện tới tầng năm đao trận, lúc này hắn thi triển ra cũng rất là mượt mà, không nửa điểm động tác thừa. Lúc này Vô Danh cũng là đình chỉ luyện tập Liên Hoa Đao Trận.
Thời gian trong này so với bên ngoài cũng là chậm đi rất nhiều, lãng phí một ngày thôi cũng đủ khiến cho hắn cảm thấy mình bị thụt lại phía sau, hắn nào có thời gian để cho nó trôi qua một cách lãng phí như vậy.
Ba năm trong chiến trường cổ là một quãng thời gian quý giá, không thể toàn bộ đều đem đi tu luyện được, quan trọng nhất chính là đi thu thập tài nguyên. Chỉ cần thu thập được đại lượng tài nguyên tu luyện thì sau khi đi ra ngoài chiến trường cổ có thể tha hồ dành thời gian đi tu luyện. Tuy nhiên có những thời điểm cũng không thể không dành cho tu luyện, chỉ là vấn đề cân nhắc thời gian sao cho hợp lý mà thôi.
Vô Danh thay đổi một bộ y phục xong thì liền đi ra bên ngoài. Năm tháng thời gian ở bên trong thế giới hỗn độn cũng chính là nửa tháng bên ngoài, lúc Vô Danh đi ra thì hắn liền nhìn thấy Vũ Thủy Yên vẫn đang ở một bên tu luyện. Vô Danh đi ra bên ngoài trận pháp sau đó liền thu lại trận kỳ.
Vũ Thủy Yên mặc dù vẫn đang tu luyện thế nhưng nàng không có chìm sâu vào trong việc tu luyện, cho nên khi Vô Danh vừa mới đi ra ngoài thì nàng cũng là dừng tu luyện. Vũ Thủy Yên chào một tiếng đi qua:
- Vô Danh đại ca, huynh xuất quan rồi.
- Ừm, chúng ta đi thôi. Thời gian trong này rất quý giá, không thể mỗi ngày đều dùng để tu luyện, chúng ta ra ngoài tìm bảo vật, đến lúc đó tu luyện cũng không muộn.
Vô Danh gật đầu đáp lại một câu sau đó liền đi về phía cửa hang động. Hắn trước đó đi vào có bố trí trận pháp cùng với một khối cự thạch chặn lại thạch động cho nên bây giờ đi ra cũng liền phải gỡ bỏ trận pháp cùng với cự thạch.
Vô Danh vừa mới gỡ ra cự thạch phía trước thạch động, từng tia nắng sớm liền xuyên qua khe hở chui vào bên trong xóa tan đi cái cảm giác tĩnh mịch khi tu luyện trong thạch động. Vô Danh rất nhiều lần nghĩ rằng, chỉ cần được nhìn thấy ngày mai cũng là một điều vô cùng quý giá. Đối với nhiều người có thể nhìn thấy được ngày mai cũng là một điều vô cùng xa xỉ.