Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 216: Thiên đạo băng trang




Một chiêu đi qua, Vô Danh cũng không có chiếm được một chút tiện nghi nào. Một đại thủ ấn vừa rồi vậy mà vỗ ra một đao của hắn, phải biết rằng một đao của hắn đã gần tiếp cận đại thành đao đạo, thế nhưng ở trước đại thủ ấn của người này cũng không chiếm được nửa điểm tiện nghi.

Vô Danh sau khi tiếp một chiêu của trung niên nam tử ngồi ở trong kia, thân hình hắn liền bị dư chấn đẩy lùi ra phía sau mười bước. Đồng dạng trung niên nam tử ngồi trong kia cũng lùi về phía sau vẻn vẹn nửa bước. Hiển nhiên thực lực của Vô Danh cũng không có bằng trung niên nam tử kia.

Sau một chiêu, tàng thư các cửa chính liền bị đánh văng ra không còn một mảnh, ở phía trên kiến trúc còn bám lấy một tầng băng mỏng màu lam, còn một số chỗ thì có biểu hiện giống như khô héo mục nát không còn sức sống. Rất may mắn là một chiêu vừa rồi cả hai cũng không có dùng quá nhiều sức lực, nếu không thì những giá sách phía sau còn muốn bị hủy đi.

Trung niên nam tử sau khi lùi lại phía sau nửa bước, ánh mắt của hắn lóe lên nhìn về phía Vô Danh. Hiển nhiên suy đoán của hắn là không sai chút nào, với thực lực đang bị cấm phong bởi Cấm Phong trận bây giờ của hắn thì cũng không thể nào bắt được tiểu tử kia, nếu như ngược lại mà hắn gượng ép bắt tiểu tử kia tới tay thì bản thân rất có thể sẽ bị ăn một cái thua thiệt.

Trung niên nam tử suy nghĩ, hắn hiện tại đang bị Cấm Phong trận giam giữ, cũng chỉ có thể phát huy ra được chưa tới một phần công lực. Hắn bây giờ cũng không có đi ra được bên ngoài, bắt được tiểu tử kia thì lại càng không có khả năng, một đại thủ ấn vừa rồi của hắn đánh ra cũng coi như là đánh với, hiện tại khoảng cách để hắn không cách nào chộp tiểu tử kia vào tay.

Nếu đã không thể giết chết được tiểu tử đó thu lấy nguyên anh thì cũng thôi đi, điều hắn cần nhất bây giờ chính là khôi phục lại thực lực của mình, đợi hắn thoát ra được cái Cấm Phong trận này, vậy chộp tiểu tử kia vào tay cũng không có vấn đề gì. Nghĩ tới đây, trung niên nam tử liền ngồi xuống tiếp tục hấp thu năng lượng bên trong năm viên kim đan kia, mặc dù số lượng quá ít nhưng vẫn phải dùng tạm. Hắn vừa rồi phơi bày ra thực lực, cũng không tin tiểu tử kia còn dám tìm hắn kiếm chuyện. Nhưng cuối cùng hắn vẫn là không tin tưởng lắm, liền nói ra một câu:

- Bản tông chủ vừa rồi còn không có dùng tới một thành thực lực, nhưng xem xét ngươi tuổi còn trẻ đã gần chạm tới đại thành đao đạo nên cho ngươi một cái cơ hội. Nếu còn ở đây làm phiền ta tu luyện, vậy cũng đừng trách ta không biết quý trọng nhân tài.

Vô Danh sau khi nghe xong câu này thì hắn rốt cục cũng minh bạch, hắn rốt cục biết mình là dạng gì ngu ngốc. Quả thực đúng như trung niên nam tử kia nói, hắn chính mình ngu ngốc lại đi nói người khác ngu ngốc, chính mình bị người khác nắm trong tay đùa bỡn mà không biết chút gì.

Vô Danh trước giờ cũng là giả ngốc đi lừa người khác thành kẻ ngốc, nhưng bây giờ chính hắn lại bị người khác dùng thủ đoạn tương tự lừa được bản thân. Hắn còn tưởng trung niên nam tử kia nói lời nhảm, nhưng chính ra hắn mới là cái nói nhảm, ba lần liền bị nắm trong tay mà không biết gì.

Sai lầm thứ nhất là dưới câu hỏi tưởng chừng như ngu ngốc của đối phương thì hắn lại hỏi ngược lại có phải bị đoạt xá hay không. Đây là cái sai lầm đầu tiên dẫn tới sai lầm thứ hai của hắn. Trung niên nam tử kia trước khi bị người đoạt xá hiển nhiên cũng là một cái đỉnh cấp cường giả của tu chân giới, vậy gia hỏa đoạt xá kia liền có bao nhiêu lợi hại. Vậy nên nếu như hắn là một cái cường giả có thể nhìn ra đối phương bị đoạt xá thì cũng sẽ không có nói nhảm nhiều như vậy, không hợp liền đánh.

Bởi vì nhận ra đối phương bị đoạt xá, nhưng lại không biết là mình vừa bị đối phương nắm ở trong tay, dẫn tới hắn cái sai lầm thứ hai, lại bị đối phương dò xét được. Hắn sai lầm thứ hai chính là kinh ngạc trước thủ đoạn xóa dấu vết ngay trước mặt của hắn. Hắn vậy mà cũng lại nói nhảm một câu, một câu này liền để hắn lộ nguyên hình.

Trung niên nam tử kia câu thứ hai cùng hành động cũng là lại để dò xét hắn một dạng, hắn lại bị đối phương lừa không biết chút gì. Nếu như là một cái cường giả tới nói, vậy thì cũng sẽ nhìn ra thủ đoạn xóa dấu vết của trung niên nam tử kia, nơi nào còn như thế nói nhảm. Vậy là sau lượt thứ hai hắn liền cho đối phương biết mình thực lực không bằng, không có nhận ra thủ đoạn của đối phương.

Bởi vì bản thân đã lộ nguyên hình, cho nên lượt thứ ba đối phương liền vỗ qua hắn một chưởng, một chưởng này cũng có thể là lại tiếp tục dò xét hắn, hoặc thực sự là muốn vồ chết hắn. Nhưng may mắn, sau một chưởng này hắn cũng đã nhận ra sai lầm của mình cũng như hạn chế của đối phương.

Dù một chưởng kia là để dò xét hắn hay là muốn trực tiếp vồ chết hắn, vậy cũng chỉ có thể nói coi như là đối phương cẩn thận nhưng vẫn để lộ ra sai lầm. Một chưởng đó liền giúp hắn biết được trung niên nam tử kia thực lực hiện tại không thể nào bóp chết hắn.

Sơ hở thứ nhất của đối phương chính là không có nhìn thấu được tu vi của hắn cho nên sinh ra e ngại hắn. Bởi vì chỉ có thực lực cao hơn mới khiến đối phương không thể nhìn thấy tu vi, nhưng hắn là tu luyện Vô Cực Quyết lại hình thành vũ trụ mạch lạc dẫn tới người khác muốn nhìn thấy hắn tu vi là điều không thể nào. Ngược lại hắn có thể nhìn rõ thực lực của đối phương, nhưng hiện tại hắn là nhìn không rõ trung niên nam tử kia thực lực ra sao, cái này chính hắn cũng không biết là như thế nào.

Lúc hắn vừa mới tới cũng đã nhìn rõ ràng ba tên tu vi Kim Đan kia chết ở trước mắt mình là chết như thế nào, làm gì có chuyện bị thủ đoạn của đối phương khiến bản thân lầm tưởng rằng mình bị hoa mắt. Nếu như không phải đối phương còn e ngại thực lực của hắn mà nói thì có lẽ ngay khi hắn vừa mới bước tới phía trước cửa tàng thư các thì đã bị đối phương một chụp bóp chết. Cũng chính vì thế mà đối phương mới muốn dò xét thực lực của hắn.

Vô Danh thầm than, may mắn hắn lúc đó đi vào cũng không có hiển lộ thực lực chân chính mà để cho vũ trụ mạch lạc che đậy, nếu không vừa tiến tới thì có lẽ hắn liền bị vỗ ngay tức khắc.

Thế nhưng mà lý do nào để cho đối phương e ngại hắn đâu này. Trung niên nam tử kia là tông chủ của Liên Đao tông, vậy cũng nói thực lực phi thường cường hãn, tử yêu nhân kia đoạt xá được lại cũng có bao nhiêu lợi hại. Theo lý mà nói, một kẻ mới chỉ có mười bảy tuổi như hắn vừa mới bước vào thì đã bị một đại thủ ấn bay qua vồ chết, đối phương lý nào đi sợ một cái trẻ trâu tu sĩ. Đến ngay cả đứa con nít cũng biết ngần này tuổi làm sao có thể đạt tới cảnh giới khiến cho tử yêu nhân kia e ngại. Chính vì thế chắc chắn phải có lý do khiến cho đối phương e dè hắn.

- Oong…oong…oong!!!

Đột nhiên lúc này có một đợt sóng âm thanh truyền tới cắt đứt dòng suy nghĩ của Vô Danh. Vô Danh liền nhìn về phía phát ra âm thanh, ngay cả tử yêu nhân đoạt xá trung niên nam tử cũng là ngước mắt lên nhìn.

Ở phía vị trí chính giữa phía trên không trung của đại sảnh tàng thư các có một đợt gợn sóng hình tròn truyền tới. Vô Danh vừa nhìn liền biết một chiêu vừa rồi hai người đánh ra đã động tới thứ gì đó ở phía trên kia để nó lộ ra vị trí. Vô Danh nhìn về phía đó thấy ở trên không trung giống như là có một tấm màn chắn hình cầu đang bao phủ một thứ gì đó ở bên trong. Mỗi lần nó gợn sóng liền để lộ ra hình ảnh của đồ vật bên trong.

Vô Danh vừa mới nhìn thấy đồ vật bên trong tấm màn chắn hình cầu kia thì tim của hắn liền đập thình thịch, Hỗn Độn Thiên Mục cũng nhảy lên dữ dội, thôi thúc hắn mau bắt lấy đồ vật kia. Vô Danh tâm tình kích động, liền muốn nhảy lên vồ tới đồ vật kia.

Ánh mắt của hắn vừa mới chỉ đảo nhẹ qua liền nhận ra đó là một cái mắt trận, đồ vật bên trong hiển nhiên là dùng để làm mắt trận. Đúng lúc Vô Danh muốn nhảy lên thì hắn liền kiềm chế lại được tâm tình kích động của bản thân mình, nếu như nó đã nằm trong mắt trận vậy cũng nói hiển nhiên là trận pháp này dùng để che đây hoặc giam giữ hay là phòng ngự một thứ gì đó rất quan trọng, hắn không thể lỗ mãng được. Mặc dù là như thế nhưng Thiên Đạo Băng Trang này hắn không thể không lấy tới tay được. Đây là một trong Thiên Đạo Thập Trang dùng để hoàn thành thế giới hỗn độn, vật này đối với hắn quá mức trọng yếu.