Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 206: Trung niên nam tử




Ba ngày nữa lại trôi qua, Vô Danh từ từ bước chân lên bậc thang thứ bảy mươi tư. Lần này có rất nhiều điểm tinh quang xuất hiện xung quanh người của hắn, ước chừng có hơn trăm.

Hơn trăm điểm tinh quang này đồng thời lóe lên một cái sau đó kéo theo sau là những dải hồng mang xuyên thẳng vào trong đầu của Vô Danh. Ngay khi hơn một trăm thanh loan đao xuất hiện bên trong thức hải, Vô Danh đã chủ động tạo ra hơn một trăm bức tường phòng ngự kiên cố bằng thần niệm.

Những thanh loan đao này chém vào phía trên những bức tường phòng ngự liền vang lên những tiếng rầm rầm sau đó tất cả đều bị chặn lại ở phía ngoài. Mặc cho những thanh loan đao không ngừng công kích nhưng cũng không thể phá hủy được những bức tường phòng ngự dày đặc kia, cuối cùng những thanh loan đao đó đành chịu thua mà tan rã.

Sau một đợt tấn công đầu tiên thất bại thì đợt tấn công thứ hai đã đến, lần này ước chừng có khoảng năm trăm điểm tinh quang hiện lên rồi phóng đi với tốc độ cực nhanh giống như là sao băng vậy, chỉ vừa mới lóe lên đã ngay lập tức biến mất.

Sau khi năm trăm thanh loan đao xuất hiện ở bên trong thức hải của Vô Danh, nó không trực tiếp tấn công mà lại bay vòng vòng giống như là đang tìm điểm sơ hở của đối phương vậy. Một lúc sau năm trăm thanh loan đao này đột nhiên cùng bay về một chỗ, chúng giống như là bị hút lại với nhau vậy, hết thanh này dính vào thanh kia, chẳng mấy chốc đã tạo thành một thanh loan đao khổng lồ.

Thanh loan đao khổng lồ này sau khi được hình thành lập tức từ trong không trung vẽ ra một đường cong chém dọc xuống những bức tường phòng ngự kia của Vô Danh, một đao này vừa hạ xuống liền kéo theo một dải hồng mang nhàn nhạt xẹt qua, mơ hồ hình thành đao thế.

- Răng rắc…răng rắc…

Thanh loan đao khổng lồ này vừa mới chém xuống lập tức đánh vỡ tan từng bức tường phòng ngự của Vô Danh, những tiếng răng rắc cứ thế vang lên liên tiếp. Thế nhưng sau khi phá tan gần sáu mươi bức tường phòng ngự thì thanh loan đao này cũng không chịu nổi nữa mà tan biến. Sau đó phía bên ngoài Vô Danh lập tức xuất hiện hơn ngàn điểm tinh quang lóe lên rồi lại biến mất.

Ngay lập tức trong thức hải của hắn lại hình thành hai thanh loan đao khổng lồ kéo theo hồng mang nhàn nhàn chém xuống. Lần này bức tường phòng hộ của Vô Danh mới dựng lên cũng lại bị chém đứt, cuối cùng chỉ còn lại hơn hai mươi bức tường phòng hộ bằng thần niệm.

Đợt tấn công thứ ba lại đến, lần này là bốn thanh loan đao khổng lồ cùng lúc chém xuống. Những tiếng răng rắc lại vang lên, những bức tường phòng hộ kiên cố bằng thần niệm được Vô Danh tạo ra không ngừng tan vỡ, cuối cùng toàn bộ đều đã bị đánh nát.

- Phốc!!! Bịch!!

Vô Danh bị bốn thanh loan đao khổng lồ mờ nhạt chém vào liền không chịu nổi mà phun ra một ngụm máu, đồng thời thân thể của hắn cũng bị đánh lùi xuống dưới mấy bậc. Vô Danh không lập tức đi lên bậc thang thứ bảy mươi tư, hắn dừng lại ở bậc thang thứ bảy mươi cảm ngộ ý cảnh trong bốn đao vừa rồi chém xuống.

Không có gì quá mức rõ ràng, với vết thương vừa rồi chưa đủ để cho hắn cảm ngộ được gì ở bên trong đó. Vô Danh lại tiếp tục bước lên bậc thang thứ bảy mươi tư, lại tiếp tục chịu đòn.

Lần này là sáu thanh loan đao khổng lồ đồng thời chém xuống, không ngoài dự đoán, Vô Danh bị chém bay xuống sáu bậc thang, thế nhưng lần bị đánh rớt xuống này hắn đã có chút thu hoạch.

Hắn nhận ra rằng cứ phòng thủ những thanh loan đao này như vậy cũng không phải là cách hay nhất, với cách này hắn hoàn toàn bị động. Vô Danh nghĩ hắn phải chuyển sang thế chủ động tấn công, không thể cứ để những thanh loan đao này tấn công bản thân mãi như vậy được.

Vô Danh bước lên tới bậc thang thứ bảy mươi tư một lần nữa. Tám thanh loan đao đồng thời xuất hiện trong thức hải của hắn, nhưng lần này khác với mọi khi, Vô Danh không tiếp tục bị động phòng thủ nữa mà hắn chuyển sang vừa phòng thủ vừa tấn công.

Trong thức hải của Vô Danh lúc này bỗng chốc xuất hiện một thanh trường đao, thanh trường đao này mà đem so sánh với những thanh loan đao khổng lồ kia thì đúng là trẻ em đem so với người lớn. Thế nhưng thanh trường đao này là được ngưng tụ từ thần niệm cực kỳ cô đọng của Vô Danh, và đây cũng là chút thu hoạch được sau khi hắn cực khổ chịu mấy đao. Vô Danh đã biết được cách hóa thần niệm của mình thành một cây trường đao để tấn công lại những thanh loan đao kia.

Cây trường đao này của Vô Danh vừa mới được hắn ngưng tụ ra thì những bức tường phòng hộ ở phía sau cũng đã ít đi hơn một nửa rồi. Đúng lúc này tám thanh loan đao kia hung hăng chém xuống kéo theo tám dải hồng mang mờ nhạt, Vô Danh thấy vậy thì ý niệm lập tức truyền tới ra lệnh cho thanh trường đao kia tấn công.

Thanh trường đao với khí thế như sao băng hung hăng chém ngang về phía tám thanh loan đao, lập tức vẽ ra một dải hắc mang nhàn nhạt giữa không trung đụng vào tám dải hồng mang ở phía bên kia.

Trường đao của Vô Danh vừa mới chém ra lập tức đánh tan một thanh loan đao, đồng thời thanh trường đao cũng mờ nhạt đi một phần, sau đó lại là ba thanh loan đao nữa bị trường đao của hắn chém nát, đồng thời thanh trường đao này cũng không còn chịu nổi nữa mà bị bốn thanh loan đao khổng lồ còn lại xé tan ra thành từng mảnh.

Sau khi đánh tan thanh trường đao của Vô Danh, bốn thanh loan đao còn lại đồng thời công kích rơi vào trên những bức tường phòng hộ, những bức tường phòng hộ này bị những thanh loan đao khổng lồ kia chém qua thì cũng liên tục vỡ nát sau đó lại ngưng tụ. Cuối cùng bốn thanh loan đao cũng bị ngăn cản lại phía bên ngoài mà không thể tấn công được thức hải của Vô Danh.

Sau nhiều lần công kích như vậy, Vô Danh đã có thể ngưng tụ ra một thanh trường đao to hơn rất nhiều lần những thanh trường đao lúc trước, cuối cùng toàn bộ những thanh loan đao ở bậc thang bảy mươi tư cũng bị hắn chém cho không còn một mảnh. Sau đó Vô Danh lại tiếp tục bước lên những bậc thang tiếp theo.

Những bậc thang phía sau độ khó cũng lại tăng lên rất nhiều, Vô Danh chống đỡ càng lúc càng mệt mỏi, có lúc trong thức hải của Vô Danh còn xuất hiện một thanh loan đao dài vạn trượng bổ xuống khiến cho hắn phải huy động toàn bộ thần niệm ngưng tụ ra một cái thanh trường đao dài không kém để chống đỡ.

Sau một hồi hai thanh đao khổng lồ vật lộn với nhau, Vô Danh trở nên rất là mệt mỏi, một trận đó quả thực là rất vất vả, nhưng cuối cùng thì hắn cũng có thể cản trở lại được thanh loan đao đó.

Mất tới nửa tháng thì Vô Danh mới có thể bước tới được bậc thang thứ bảy mươi chín. Bậc thang thứ bảy mươi chín này Vô Danh vừa mới bước lên đã lập tức cảm thấy hít thở không thông, uy lực của nó chắc chắn rất là mạnh mẽ cho mà xem.

Đúng lúc Vô Danh vừa mới định lại được hai giây ở trên bậc thang thứ bảy mươi chín thì trong thức hải của hắn lập tức hiện lên đạo thân ảnh của một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên này tướng mạo tuấn tú, khí chất cực kỳ bất phàm, trên người tỏa ra một cổ khí thế to lớn, chính vì đạo thân ảnh này mà Vô Danh cảm thấy hít thở không thông.

Người đàn ông trung niên này vừa mới xuất hiện thì chỉ lạnh nhạt nhìn về phía nê hoàn cung của Vô Danh. Ở đó, trong thức hải của hắn cũng có một Vô Danh giống y hệt. Người đàn ông trung niên lạnh lùng liếc mắt nhìn qua Vô Danh sau đó tùy tiện cầm thanh thái đao trong tay chém ra một cái.

Nhìn người đàn ông trung niên này tùy tiện chém ra một đao hời hợt như thế, hai mắt của Vô Danh mở lớn, hắn không dám chậm chễ xuất ra một đao toàn lực của mình.

Người đàn ông trung niên kia vừa mới chỉ tùy tiện khua tay một cái thì không gian xung quanh lập tức nổi gió lớn cuồn cuộn bên trong thức hải của Vô Danh, sau đó là một dải đao mang màu đỏ chém ngang về phía hắn. Vô Danh cũng đồng thời vẽ ra một đao, một dải hắc mang theo đó phóng lên đụng thẳng vào đao mang màu đỏ của trung niên nam tử kia.

Hai đao này vừa mới va vào nhau thì lập tức kêu rầm một tiếng, khí lãng cuồn cuộn nổi lên sau đó xung kích ra xung quanh, thức hải của Vô Danh vì một chiêu này mà rung động kịch liệt.

Một tiếng “răng rắc” vang lên, dải hắc mang mà Vô Danh vừa mới chém ra sau khi đụng vào dải hồng mang kia lập tức vỡ ra thành từng mảnh rồi đánh lên trên thân thể của hắn. Vô Danh ôm ngực bay thẳng ra phía sau giống như diều đứt dây, vừa mới tiếp đất hắn lập tức phun ra một ngụm máu lớn. Sau khi chém ra một đao thì vị trung niên nam tử kia cũng lạnh lùng quay đi, giống như là không cần nhìn cũng đã biết trước được kết quả vậy.

Vô Danh trong nê hoàn cung vừa mới bị đánh bay thì Vô Danh thật cũng bị quét rớt xuống mấy bậc thang liền. Vô Danh xoa xoa đầu một cách nhăn nhó, một chiêu đó thực là mạnh mẽ, tùy tiện chém ra một đao cũng khiến cho thức hải của hắn phải ầm ầm rung động. Vô Danh rõ ràng nhận thấy đó không phải là một kích toàn lực của vị trung niên nam tử, nếu vị trung niên nam tử mà đánh ra một kích toàn lực thì có khi chỉ cần khí thế của một đao đó cũng đủ để chém chết hắn rồi.

Vô Danh vẻ mặt có chút không phục, hắn lại tiếp bước lên bậc thang thứ bảy mươi chín một lần nữa, cái vị trung niêm nam tử kia nhìn thật là ngứa mắt, hắn nhất định phải đánh bại ông ta, cho cái bộ dáng lạnh lùng kia không còn xuất hiện ở trên mặt của ông ta nữa.

.