Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 188: Pháp tướng, long thể, đại bằng, tộc văn




Ba người Thượng Diệp Phi nghe thấy lời này của Ma Cốt Ngột Lang mà trong lòng cũng thầm kinh ngạc, đây có phải là Ma Cốt Ngột Lang mà bọn chúng từng nghe nói không vậy. Cái này so với Ma Cốt Ngột Lang chỉ biết chạy trốn thì hoàn toàn khác xa a.

- Ồ, Thượng Diệp Phi ta có nghe nhầm không vậy, ngươi đây là đang thách thức chúng ta hay sao.

Thượng Diệp Phi ồ lên một tiếng rồi nói, khuân mặt tỏ ra vẻ khó tin. Ngay cả Dương Hạ Du ở bên cạnh nghe vậy cũng không khỏi nói vài câu châm chọc:

- Hắn có phải chạy trốn lâu quá rồi cho nên đầu óc có vấn đề hay không, chính mình sinh ra ảo giác??

Hoàng Kim Bằng ở bên cạnh cũng chỉ là cười khẩy một cái sau đó từ từ nói:

- Nếu hắn đã muốn chết vậy thì chúng ta thành toàn cho hắn.

- Nếu Hoàng huynh đã nói vậy thì chi bằng cả ba chúng ta cùng xông lên giết chết hắn, cho dù hắn có là Nguyên Anh tầng ba thì ta cũng không tin dưới sự hợp sức của chúng ta cũng không thắng nổi hắn.

Thượng Diệp Phi vừa nói vừa gật đầu. Cả ba người lúc này đồng thời đem pháp bảo của mình ra, Thượng Diệp Phi nhìn Ma Cốt Ngột Lang rồi nói với khuôn mặt dữ tợn:

- Ma Cốt Ngột Lang, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới gọi là thiên tài chân chính, một kẻ nhát gan chỉ biết chạy trốn như ngươi thật không xứng đáng với hai chữ thiên tài của Phù Ma tộc a.

Thượng Diệp Phi nói xong thì cả ba người cùng xông lên đánh về phía của Ma Cốt Ngột Lang. Thượng Diệp Phi là dùng một thanh Lưu Ly Kiếm, Dương Hạ Du ở bên cạnh cũng đồng dạng là sử dụng một thanh kiếm, còn vũ khí của Hoàng Kim Bằng thì lại khá là độc đáo, nhìn vào thấy rõ ràng đó là một cái lông chim màu đỏ dài chừng hai xích, lông chim màu đỏ này của Hoàng Kim Bằng được gọi là Hỏa Phụng Vũ, Hỏa Phụng Vũ này chính là được luyện chế lại từ lông của một con Phụng Hoàng cấp tám, nguyên liệu bực này quả thực quá trân quý, Hỏa Phụng Vũ này của Hoàng Kim Bằng nhìn sơ qua cũng là Linh Khí thượng phẩm. Đây có lẽ chính là món pháp bảo tốt nhất trong bốn người đang đứng ở đây.

Thượng Diệp Phi và Dương Hạ Du cả hai đồng thời đánh ra hai luồng kiếm khí hết sức mạnh mẽ tấn công về phía của Ma Cốt Ngột Lang, còn Hỏa Phụng Vũ trong tay của Hoàng Kim Bằng thì lại hoá thành vô số Hỏa Phụng Vũ khác, toàn thân đều là rực lên ánh lửa nóng rực. Hỏa Phụng Vũ trong tay của Hoàng Kim Bằng cũng không hề chậm chễ đánh về phía Ma Cốt Ngột Lang.

Ma Cốt Ngột Lang sau khi đã xoá tan đi bóng ma trong lòng thì cả người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, sức chiến đấu cũng là theo đó mà tăng lên. Thất Hồn Ngọc Tiêu trong tay cũng lập tức hình thành lên vô số đạo kiếm khí đánh về phía ba người kia.

- Ngày hôm nay ta sẽ cho các ngươi chứng kiến sức mạnh thật sự của Ngọc Tiêu Thất Hồn kiếm.

Ma Cốt Ngột Lang vừa mới nói xong thì vô số đường kiếm khí quanh người hắn đã bay thẳng về phía của ba người kia, trong lúc di chuyển còn mang theo âm thanh buồn bã tan nát cõi lòng.

- Một chiêu cũ rích, ngươi không còn chiêu gì mạnh hơn hay sao.

Dương Hạ Du khinh thường nói. Nhưng hắn vừa mới nói xong thì khuôn mặt nhất thời biến sắc, hắn lập tức cảm nhận được nê hoàn của hắn giống như bị thứ gì đó đánh vào.

- Không ổn, mọi người cẩn thận, đây là công kích thần niệm.

Hoàng Kim Bằng cũng là nhận ra sự nguy hiểm trong chiêu thức vừa rồi, không ngờ đây lại là thần niệm công kích.

Cả ba người sau khi đã nhận ra đây là thần niệm công kích thì nào còn ai dám lưu thủ nữa, tất cả đều toàn lực dùng thần niệm của mình chống đỡ đạo công kích này.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Lúc này thì chiêu thức mà cả bốn người đánh ra cũng đã va chạm vào nhau, lập tức trong không trung liền truyền ra tiếng chân nguyên nổ tung. Vô số đạo kiếm khí mà Ma Cốt Ngột Lang thi triển ra hiển nhiên cũng không thể cùng một lúc chống đỡ lại được cả ba người đồng thời đánh tới, chẳng mấy chốc hai đường kiếm khí của Thượng Diệp Phi và Dương Hạ Du đã xé rách vô số đạo kiếm khi đó, Hỏa Phụng Vũ của Hoàng Kim Bằng cũng là thiêu đốt toàn bộ kiếm khí hình thành từ Thất Hồn Ngọc Tiêu.

- Viu…viu…

Thế nhưng một chiêu kia của Ma Cốt Ngột Lang cũng lại không hề đơn giản như vậy, sau khi bị ba đòn tấn công kia xé mở thì toàn bộ những đạo kiếm khí kia lại lập tức biến thành công kích sóng âm đánh về phía ba người kia, đây cũng là thủ đoạn của công kích thần niệm.

Một chiêu này của Ma Cốt Ngột Lang cũng có thể nói là biến hóa khôn lường, từ đầu chính là công kích bằng chân nguyên và còn có một chút là công kích thần niệm, nhưng sau đó thì lại chuyển thành công kích thần niệm chân chính, khiến cho kẻ địch khó lòng phòng bị.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Ba người Thượng Diệp Phi, Hoàng Kim Bằng, Dương Hạ Du đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, đòn công kích bằng thần niệm vừa rồi hiển nhiên là đã làm tổn thương nê hoàn cung của bọn chúng, bởi vì không có thủ đoạn phòng thủ thần niệm công kích cho nên cả ba đều đã bị trúng chiêu, chỉ phóng thần niệm ra chống đỡ một cách thông thường như vậy thì tất nhiên không phải là đối thủ của thần niệm công kích chân chính.

Mà Ma Cốt Ngột Lang sau khi thấy một chiêu của mình đắc thủ thì lại tiếp tục đánh ra một chiêu nữa, nhưng lần này không phải là công kích bằng thần niệm mà chính là công kích bằng chân nguyên.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Một chiêu thứ hai của Ma Cốt Ngột Lang va chạm với ba chiêu lúc đầu của ba người kia thì liền hoàn toàn chặn lại toàn bộ sau đó cũng tiêu biến mất.

- Hừ, lần này là chúng ta coi thường ngươi, nhưng lần sau sẽ không có chuyện như vậy nữa đâu.

Thượng Diệp Phi tức giận nhìn về phía Ma Cốt Ngột Lang, đúng lúc này cả cơ thể của hắn đột nhiên biến đổi, quần áo bên ngoài cũng rách toạc ra. Thượng Diệp Phi lúc này toàn thân đều được bao bọc lại bởi một lớp vảy rồng màu xanh trơn loáng trông rất là cứng cáp, trên đầu của hắn cũng mọc ra hai cái sừng dài, phía sau thân của hắn chính là một chiếc đuôi nhọn dài gần một trượng.

Ma Cốt Ngột Lang thấy vậy thì ánh mắt cũng đã ngưng trọng hẳn lên, một khi Thượng Diệp Phi đã biến thành Long thể thì rất khó chơi đây. Long tộc mặc dù bên ngoài thì nhìn cũng giống tu sĩ bình thường, chiêu thức sử dụng cũng không khác gì so với những người khác, thế nhưng tộc nhân của Long tộc một khi đã sử dụng tới Long thể thì lại là một chuyện hoàn toàn khác biệt. Lúc này thì thân thể của bọn chúng được gia cường một lớp giáp cực kỳ chắc chắn bằng vảy rồng, nếu như so sánh về độ cứng cùng sắc bén thì không khác gì pháp bảo bình thường cả, lúc này chúng sẽ chiến đấu theo cách cận chiến rất là khó chịu. Mà đúng lúc này thi Ma Cốt Ngột Lang lại nhìn thấy Hoàng Kim Bằng phía sau xuất hiện bóng ảnh của một con Đại Bằng to lớn, mà Dương Hạ Du ở bên cạnh đồng thời trước trán cũng xuất hiện một ký hiệu hoa văn hết sức đẹp đẽ.

Ma Cốt Ngột Lang thấy cả ba người kia đều đã sử dụng tới hậu chiêu thì bản thân cũng không chậm trễ sử dụng tới hậu chiêu của mình. Lúc này thì trước trán của Ma Cốt Ngột Lang đột nhiên xuất hiện một tấm hắc phù mờ ảo bay ra sau đó từ từ biến lớn, to gấp mấy lần thân thể của hắn. Ma Cốt Ngột Lang lập tức phun ra một ngụm máu lên trên tấm hắc phù mờ ảo, lập tức hắc phù liền biến thành hình tượng Hắc Ma Thần một sừng bao phủ lại Ma Cốt Ngột Lang vào bên trong.

Hắc Ma Thần một sừng này của Ma Cốt Ngột Lang chính là bí pháp trong tộc của hắn, bí pháp này cũng giống như các tộc còn lại trong Bát Đại Cổ tộc. Hắc Ma Thần này là pháp tướng bản mệnh của Ma Cốt Ngột Lang, đa phần những tộc nhân của Phù Ma tộc mang huyết mạch họ Ma đều có loại pháp tướng hình tượng gần giống như vậy. Mỗi một pháp tướng đều có ngoại hình giống với chủ nhân, nhưng cũng mang uy lực mạnh mẽ vô cùng.

- Nếu các ngươi đã muốn chơi thì Ma Cốt Ngột Lang ta cũng không ngại. Các ngươi cũng lên hết đi.

Ma Cốt Ngột Lang nhìn về phía ba người lạnh lùng nói. Lời nói này của hắn không có chút nào phóng đại, hắn bây giờ tự tin bản thân có thể một lúc đánh với ba người kia. Trước đây bởi vì tư tưởng của hắn luôn trốn tránh và sợ hãi, mà điều này lại không hề phù hợp với bí pháp mà hắn tu luyện cho nên không thể triệu hồi ra được pháp tướng của mình. Bây giờ tư tưởng của hắn đã được đả thông, pháp tướng bản mệnh tự nhiên cũng được hắn thì triển ra một cách dễ dàng.

- Hừ, ngươi cũng đừng vội mạnh miệng, ta không tin lần này chúng ta cũng không thể giải quyết được ngươi.

Thượng Diệp Phi nói xong thì cả người cũng đã bay lên sau đó hắn lập tức đánh ra một quyền. Một quyền này của Thượng Diệp Phi vừa mới vung lên thì cánh tay của hắn liền xuất hiện hai con rồng màu xanh quấn ở xung quanh, khi một quyền này vừa mới đánh xuống thì hai con rồng xanh này cũng biến thành khổng lồ lao về phía Ma Cốt Ngột Lang.

- Song Long Hạ Hải.

Thượng Diệp Phi vừa đánh ra một quyền vừa hét lên một tiếng. Đồng thời ở bên cạnh hình bóng Đại Bằng phía sau Hoàng Kim Bằng cũng lập tức đánh ra hàng vạn chiếc lông vũ tấn công về phía pháp tướng cao hơn hai trượng của Ma Cốt Ngột Lang. Dương Hạ Du ở phía sau thực lực cũng bỗng nhiên tăng vọt mấy cái cấp độ sau đó lại một lần nữa chém ra một dải kiếm văn cuồn cuộn sóng lớn.

Ma Cốt Ngột Lang sau khi thấy kẻ địch đã tấn công thì bản thân cũng không hề chậm trễ, hắn lập tức đưa hai tay hợp thập lại với nhau sau đó không nhanh không chậm đánh ra một chưởng. Pháp tướng bảo vệ bên ngoài của Ma Cốt Ngột Lang cũng hành động giống hệt như hắn. Hắc Ma Thần vừa mới mở mắt ra thì lập tức một đại chưởng ấn màu đen lập tức được hắn đánh ra.

- Thập Ấn Chưởng.

Hắc Ma Thần vừa mới hạ xuống một chưởng thì lập tức hình thành một bàn tay khổng lồ màu đen, ở giữa lòng bàn tay màu đen này chính là một hình chữ thập đang không ngừng xoay chuyển. Thập Ấn Chưởng chớp mắt đã va chạm với song long, Đại Bằng và cả kiếm văn cuồn cuộn sóng lớn.

- Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Đúng lúc này trên bầu trời đột nhiên truyền ra một tiếng động lớn, âm thanh tiếng sấm rung động trời đất vang lên, theo đó là một chùm năm mươi tư đạo hắc lôi to bằng bắp đùi người lớn dành xuống.