Đứa Con Của Tạo Hóa

Chương 120: Hồng mông độ kiếp




Vô Danh nhìn một đao kia mà hắn bổ ra, hắn thấy mặc dù bên ngoài có vẻ giống như rất mạnh mẽ, nhưng nó vẫn còn thiếu sót một loại khí thế, mà loại khí thế đó cần phải rèn rũa thì mới có thể tích tụ được.

Vô Danh lại nhìn qua thân thể của hắn một chút, mặc dù lần này hắn không có thể thăng cấp tới luyện thể tầng năm “Anh cảnh” nhưng mà thân thể của hắn ít ra cũng có một bước tiến nhỏ, dù sao để có thể lên được tới luyện thể tầng bốn “Hư cảnh” cũng không phải là điều dễ dàng gì, đối với hắn đó là may mắn trong may mắn rồi.

Vô Danh thấy đợt lôi kiếp vừa nãy hắn phải độ có vẻ cũng không quá mạnh mẽ, mặc dù hắn bị gãy xương nhiều lắm đấy, nhưng như vậy cũng không thể nào giết chết hắn được. Cho dù lúc đó hắn chưa luyện thể tới tầng thứ tư “Hư Cảnh” mà vẫn còn ở tầng thứ ba “Nhân cảnh” thì cũng không bị lôi kiếp đó đánh chết. Nhưng Vô Danh biết rằng nếu như bản thân hắn không luyện thể thì chắc chắn phải chết từ lúc độ kiếp Trúc Cơ kỳ.

Vô Danh thấy cảm giác như “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” trong thức hải của hắn càng hấp thu được nhiều năng lượng thì lôi kiếp mà hắn phải chịu càng mạnh mẽ. Mặc dù hắn đã nhận ra được điều này nhưng hắn cũng không thể nào ngăn cản “mầm mồng Thiên Đạo lôi kiếp” kia hấp thu năng lượng từ sét được. Khi hắn ở bên trong lôi hồ luyện thể nó cũng đã hấp thu rất nhiều rồi. Vô Danh thấy ngoài lúc hắn luyện hóa dải “hồng mông đạo vận” kia ra thì chẳng có lúc nào là “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” kia có ích cả.

Lúc này Vô Danh lại đột nhiên muốn tìm hiểu thêm thông tin về “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” kia, ý niệm của hắn ngay lập tức truyền tới Hỗn Độn Thiên Mục, nhưng mà Hỗn Độn Thiên Mục cũng chẳng có phản ứng gì cả. Mà lúc này đột nhiên Vô Danh lại cảm thấy hình như dải “hồng mông đạo vận” kia lại truyền tới tin tức cho hắn. Một lúc sau Vô Danh liền biết thêm một chút thông tin về “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” kia rồi, nó hóa ra lại là một loại pháp tắc trong hàng tỉ vạn pháp tắc khởi nguyên.

Biết được thông tin này rồi Vô Danh cảm thấy rất nóng lòng, hắn không biết nếu như bản thân có thể cảm ngộ và luyện hóa được loại pháp tắc này thì sẽ như thế nào nhỉ. Chẳng lẽ hắn có thể điều khiển lôi kiếp xuống đánh người hay sao. Nghĩ tới đây đột nhiên Vô Danh ngửa mặt lên trời cười lớn, nếu như có thể điều khiển lôi kiếp đánh kẻ khác vậy thì chẳng phải rất sảng khoái hay sao.

-Rầm…rầm…rầm…

Đột nhiên không biết từ đâu tới, mười tám tia lôi kiếp thô to màu đen đánh trúng ngay đầu của Vô Danh. Vô Danh lạnh lùng mở đôi mắt đang híp lại vì cười ra…

-Rầm….rầm…rầm….

Ngay lập tức Vô Danh lại bị thêm ba mươi sáu tia lôi kiếp thô to nữa đánh vào trên người. Vô Danh khi vừa nhìn thấy một đám mây đen trên đầu thì liền nhíu mày, không phải vừa rồi hắn đã độ kiếp xong rồi hay sao, sao bây giờ lại vẫn còn lôi kiếp nữa vậy.

Mà lúc này Vô Danh mới đột nhiên phát hiện, không biết từ lúc nào Hồng Mông lại đang đứng ở bên cạnh hắn rồi, mà hình như trên người của cậu cũng có dấu vết bị lôi kiếp đánh trúng.

Vô Danh giống như ngay lập tức nhận ra được điều gì đó, hắn liền chạy nhanh ra khỏi khu vực này.

Vốn trên trời còn đang chuẩn bị hình thành thêm bảy mươi hai tia lôi kiếp nữa giáng xuống người Vô Danh thì hắn đã chạy đi rồi, cho nên lôi kiếp kia cũng tự động tiêu tán.

Vô Danh rốt cục cũng đã biết tại sao lại có lôi kiếp đánh vào người của hắn rồi. Khi nãy hắn nhìn thấy Hồng Mông thì hắn cũng đã thấy cậu nhóc đạt tới cảnh giới Trúc Cơ rồi. Có lẽ lôi kiếp vừa nãy tới là lôi kiếp Trúc Cơ của Hồng Mông, Vô Danh không ngờ rằng đến ngay cả Hồng Mông cũng phải độ kiếp khi tấn cấp Trúc Cơ.

Vô Danh đột nhiên cảm thấy khó hiểu, bởi vì hắn có “mầm mống Thiên Đạo lôi kiếp” ở trong người cho nên mới phải độ kiếp Trúc Cơ, còn Hồng Mông làm gì có thứ đó, vậy tại sao nhóc vẫn phải độ kiếp Trúc Cơ. Nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, Vô Danh thấy với lai lịch của nhóc thì có lẽ phải độ kiếp Trúc Cơ cũng là đúng rồi. Hồng Mông này vốn được sinh ra bởi ba loại khí tức bản nguyên là Huyền Hoàng khí, Hỗn Độn chi khí và Thái Nhất khí cùng với một dải “hồng mông đạo vận”, chính vì được sinh ra một cách kỳ lạ như vậy cho nên Hồng Mông mới phải độ kiếp Trúc Cơ. Mà như Vô Danh thấy thì Hồng Mông này có lẽ cũng giống như hắn, đều là những đứa con mà tạo hóa sinh ra.

Vô Danh biết được là Hồng Mông độ lôi kiếp tấn cấp Trúc Cơ kỳ, cho nên hắn cũng biết được tại sao vừa nãy lại có lôi kiếp đánh vào trên người của hắn. Bởi vì hắn đứng trong phạm vi mà Hồng Mông phải độ kiếp cho nên cũng bị coi là đùa giỡn với thiên uy của Thiên Đạo, chính vì như vậy mà hắn cũng phải chịu lôi kiếp đánh trên người.

Chỉ một lát sau, Hồng Mông đã độ xong lôi kiếp của nhóc rồi, Vô Danh thấy vậy thì liền chạy về phía Hồng Mông xem tình hình của cậu nhóc bây giờ ra sao rồi.

Khi vừa mới tới gần chỗ Hồng Mông thì Vô Danh đã thấy cậu nhóc đang hấp thu linh vũ để chữa trị thương thế trên cơ thể, vừa nãy khi Hồng Mông độ kiếp thì cậu nhóc liên tục biến đổi màu sắc của bản thân. Vô Danh không biết tại sao lại như vậy, nhưng mà hắn thấy mọi khi Hồng Mông cũng như vậy cho nên cũng không có quá mức để ý.

Vô Danh đứng ở một bên chờ Hồng Mông hấp thu linh vũ, hắn định đợi sau khi Hồng Mông hấp thu linh vũ xong thì liền đưa Hồng Mông vào bên trong thế giới hỗn độn, hắn thấy bản thân cũng cần phải vào bên trong đó một thời gian, bây giờ hắn muốn học tập luyện đan một chút.

Hồng Mông sau nửa canh giờ thì đã hấp thu xong linh vũ kia, nó rất vui vẻ nhìn thân thể của mình một vòng. Hồng Mông đột nhiên nhìn về phía Vô Danh nói:

-Xin lỗi lão đại, vừa nãy ta không kịp nhắc nhở huynh, để cho huynh phải chịu lôi kiếp oan uổng như vậy.

Vô Danh đột nhiên nhìn Hồng Mông với ánh mắt kinh dị, hắn ngạc nhiên nói:

-Ngươi lại có thể nói được sao??

-Đúng vậy lão đại, sau khi ta tấn cấp Trúc Cơ xong thì đã có thể nói được rồi.

Hồng Mông nói với giọng cực kỳ đắc ý.

-Trâu như vậy, ta còn nghĩ ngươi còn không biết nói tiếng người đây.

Vô Danh gật đầu, giọng nói có chút thưởng thức.

-Lão đại sao có thể nói như vậy được, đệ cũng đâu giống như mấy con yêu thú ngoài kia, đâu có thấp kém như vậy được.

Hồng Mông lập tức đáp.

Vô Danh nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu, một lúc sau mới nói:

-Ngươi bây giờ theo ta vào bên trong thế giới hỗn độn, ta cần vào trong đó học tập luyện đan một chút.

-Lão đại, huynh nói là học luyện đan sao, ta có thể học không??

Giọng nói của Hồng Mông có chút hiếu kỳ nhìn Vô Danh. Vô Danh nghe vậy thì hỏi:

-Ngươi có thể học sao??

-Chỉ cần lão đại chỉ điểm thì ta tin với chỉ số thông minh của mình thì rất nhanh cũng có thể học được.

Hồng Mông gật đầu đáp.

Vô Danh thấy Hồng Mông tự tin như vậy thì cũng chỉ biết gật đầu, nếu như Hồng Mông thực sự có thể học tập luyện đan mà nói thì cũng là một chuyện rất tốt. Hồng Mông có thể luyện đan được thì coi như hắn cũng có thể bỏ bớt đi một chút gánh nặng, hắn cũng có thể từ đó mà chuyên tâm vào học tập trận pháp. Vô Danh nhìn Hồng Mông nói:

-Ngươi bây giờ theo ta đi vào bên trong thế giới hỗn độn trước đã, thả lỏng tâm thần ra.

Hồng Mông nghe vậy thì liền gật đầu, sau đó cậu nhóc liền thả long tâm trí để Vô Danh có thể đưa nhóc vào bên trong thế giới hỗn độn.

Vô Danh vừa động ý niệm thì hắn đã ngay lập tức xuất hiện bên trong thế giới hỗn độn cùng với Hồng Mông rồi.

Vô Danh vừa vào bên trong thế giới hỗn độn thì hắn lập tức lấy chiếc lò luyện đan bên trong nhẫn trữ vật ra. Chiếc lò luyện đan này chính là lần trước hắn ở Tây Hải phường thị đấu giá được.

Từ lần đấu giá được chiếc lò luyện đan đó tới giờ thì Vô Danh cũng chưa từng động tới nó một lần nào, bây giờ hắn mới có dịp để mang chiếc lò luyện đan này ra.

Vô Danh nhìn Hồng Mông rồi nói:

-Ngươi thử triệu hồi chân hỏa của ngươi cho ta xem một chút.

-Được lão đại.

Hồng Mông nghe Vô Danh nói vậy thì liền gật đầu. Sau đó cậu nhóc liền triệu hồi Trúc Cơ chân hỏa của bản thân ra.

Hồng Mông há miệng thổi phù một cái, một ngỏn lửa màu đỏ đã xuất hiện trong lòng bàn tay của cậu nhóc.

Vô Danh nhìn ngọn lửa này của Hồng Mông thì cũng liền biết đây là Trúc Cơ chân hỏa của nhóc. Vô Danh không biết với chân hỏa Trúc Cơ này thì Hồng Mông có thể luyện được loại đan dược cấp bậc nào đây. Vô Danh nhìn Hồng Mông nói:

-Ta thấy với Trúc Cơ chân hỏa bây giờ của ngươi thì có lẽ cứ học tập luyện phàm đan trước đã, dù sao chân hỏa cũng không được mạnh mẽ lắm cho nên cũng có ảnh hưởng rất lớn tới quá trình luyện đan. Trước tiên thử luyện một số loại phàm đan để làm quen với cách khống chế ngọn lửa trước, rồi khi nào chắc tay hơn thì luyện những loại đan dược cao cấp hơn. Bây giờ ngươi hãy luyện hóa lò luyện đan kia trước đi.

Hồng Mông nghe Vô Danh nói như vậy thì cũng gật đầu, cậu nhóc liền nhìn Vô Danh hỏi:

-Lão đại, phẩm chất của ngọn lửa rất ảnh hưởng tới việc luyện đan sao, có phải là nếu như đệ có ngọn lửa tốt hơn thì có thể luyện được đan dược cao cấp đúng không.

Vô Danh nghe vậy thì liền gật đầu nói:

-Đúng vậy, nếu như đệ có thể kiếm được ngọn lửa cao cấp hơn thì luyện đan cũng dễ dàng hơn nhiều. Đây là một miếng ngọc giản nói về luyện đan, đệ tự xem qua một chút đi.

Vô Danh vừa nói vừa lấy ra một miếng ngọc giản bên trong nhẫn trữ vật rồi đưa cho Hồng Mông. Hồng Mông đưa tay ra rồi cầm lấy miếng ngọc giản kia. Vô Danh thấy Hồng Mông quả nhiên là một con rồng cực kỳ đặc biệt, cậu nhóc vậy mà cũng có những năm ngón tay, những loài rồng khác thì thường chỉ có ba ngón mà thôi.

Hồng Mông cầm miếng ngọc giản trong tay rồi lại nhìn Vô Danh nói:

-Lão đại, ta thực ra còn có một ngọn lửa khác, nó mạnh hơn Trúc Cơ chân hỏa vừa nãy rất nhiều, huynh xem một chút này.

Nói xong Hồng Mông lập tức há miệng phun ra một ngọn lửa. Vô Danh nghe vậy thì cũng liền chú ý tới ngọn lửa của Hồng Mông vừa phun ra.

Trên tay của Hồng Mông bây giờ là một ngọn lửa có ba màu đen, trắng và vàng. Ngọn lửa này được bao bọc bởi màu đen ở bên ngoài, tiếp đó là màu trắng ở bên trong và màu vàng ở vị trí trung tâm. Ngay khi Hồng Mông vừa triệu hồi ra ngọn lửa này thì rõ ràng nhiệt độ xung quanh đã tăng lên rất nhiều, đến ngay cả Vô Danh cũng phải toát mồ hôi.

Mọi người đi qua nhớ để lại một like ủng hộ tác với nhé. Đừng đọc lướt nha.