Dương Tư Thần ghét nhất kiểu từ chối dài dòng mĩ nghệ, riêng anh có thì nói có, không được thì nói không được.
Anh không thích những người loè loẹt, ăn mặc hở thịt ra như vậy, nghĩ đi nghĩ lại cô ta cũng không có điểm nào nổi bật khiến anh có thể thích thế mà sự thật vẫn là sự thật.
Hôm đó Chu Linh Linh thì đi về nhà bố mẹ đẻ, nói là nói vậy chứ thực ra là không có bố mẹ để nào ở đây cả, những người đó đều là giả, chỉ là một lớp giáp bảo vệ cho sự sự dối trá bên ngoài, người cô ta gặp hôm chính là bố thật cô ta, một người bí hiểm vẫn đang chưa rõ được thân phận thật sự.
Vài ngày sau, cũng đã đến ngày như lời Chu Linh Linh nói, đó là buổi tiệc mà chuẩn bị bởi ba mẹ giả cô ta.
Họ là một thương gia?...Không! Thực chất không phải, đó chỉ là những lời đồn mà chỉ có thể dùng tiền để mua lấy, còn mục đích thì tất nhiên là Chu Linh Linh rõ nhất.
Một đêm trăng với những ngôi sao nhẹ nhàng lấp lánh dần dần được giải giác trên bầu trời của thành phố, đô thị sầm uất chính nơi có thể để ý rõ nhất từ trên bầu trời xuống là căn biệt thự xa hoa của thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng là nhà của Dương Tư Thần.
Họ đã thuê xe và đang bắt đầu đi đến nơi buổi dạ tiệc, có những người mà thống đốc Dương Tiêu Hồng coi là thông gia kia đã hẹn trước.
Một bờ biển trải dài với những bãi cát được sao chiếu xuống như những kim cương thu nhỏ lấp lánh, mặt nước gợn sóng lên chiếu sáng như một khung cảnh huyền ảo khiến người ta nhìn vào cứ thế mơ tưởng đến những thứ xa xôi, những điều ham muốn nhất ở trong đáy lòng.
Đặc đặc biệt hơn nữa trên sông là một du thuyền lớn với những ánh đèn lấp lánh được chiếu hắt ra ngoài mặt hồ tạo nên một điểm nhấn.
Nhiều vị doanh nhân nổi tiếng, nhiều thương gia và nhiều người có quyền có thế cũng được mời đến nơi đây.
Ai ai cũng mặc trong mình những bộ đồ sang trọng và đặc biệt.
Nhưng trong đó đặc biệt hơn cả chả là Dương Tư Thần anh với khí thế lạnh lùng cao ngạo bước vào.
Khi mới đến đây mọi người ở đây còn cứ nghĩ anh mới là là trung tâm của bữa tiệc ngày hôm nay nữa, có thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng có mặt.
Khi bọn thống đốc Dương Tiêu Hồng, Dương Tư Thần bước vào đây bao nhiêu ánh mắt ngỡ ngàng đều đổ dồn vào.
Họ thán phục cho nhà họ Chu vì có thể làm được thông gia với vị thống đốc Dương Tiêu Hồng, một gia đình quyền thế mà họ nghĩ cả đời này cũng không có cửa để chạm đến dù chỉ muốn cái bắt tay.
Không khí xung quanh ồn ào, khung cảnh tráng lệ xa hoa.
Chu Linh Linh khuôn mặt đầy phấn mặc thêm bộ váy mỏng như ẩn như hiện khi người ta nhìn vào thân thế cô ta, ở đây có rất nhiều phục vụ đi qua đi lại mặt ai cũng có vẻ rất tươi bưng những đồ ăn thức uống lại bàn tiệc.
Hai người có danh nghĩa là ba mẹ của Chu Linh Linh kia cũng ăn mặc rất sang trọng bắt gặp được dáng người của thống đốc Dương Tiêu Hồng và Dương Tư Thần thì ra vẻ vui mừng đến để chào đón.
- "Thật ngại quá, thông gia ông đến lúc nào sao không báo trước cho chúng tôi một tiếng để có thể giao tiếp đãi cẩn thận hơn!"
Nói xong mẹ giả của Chu Linh Linh bà ta quay lại chỗ cô ra vẻ hơi trách mắng, khuôn mặt bà ta son môi đỏ đậm móng tay sơn đen cả bộ đồ trên người cũng đen, mũ hoa đen với màn lưới, ở trên vành của bông hoa xòe nữa phần bên trán của bà ta.
- "Chu Linh Linh.
Con đó! bố và chồng đến cũng không nói cho mẹ biết trước"
Chu Linh Linh lúc này cũng diễn theo.
Cô ta ra vẻ ra tội.
- "Mẹ"
Thống đốc Dương Tiêu Hồng nói "Không sao đâu, tôi biết thông gia cũng đang rất bận việc ở bữa tiệc nên cũng thông cảm được"
- "Dạạ vâng" bà ta cười với vẻ khách sáo.
Mọi người nơi đây ồn ào, tấp nập.
Buổi dự tiệc cũng đã bắt đầu diễn ra như bọn họ nghĩ, ai cũng thắc mắc cho gia đình này vì có vẻ trông vị con gái yêu quý Chu Linh Linh của gia đình Chu gia bọn họ cũng không có nét giống nhau mặc dù có quan hệ huyết thống.
Ai cũng lấy làm lạ nhưng cũng không ai dám mở ra để hỏi những lời thắc mắc trong lòng, vì họ sợ bản thân bị mất mặt trước đám đông.
Chu Linh Linh ra vẻ đi lại khoắc tay Dương Tư Thần nhưng đã rất nhanh anh liền có vẻ không ưa mà vung tay mình ra.
Thấy có người nhìn nên Chu Linh Linh cũng hơi cười.
Dương Tư Thần mày sắp chết đến nơi còn bày đặt làm cao, đến sau này cơ hội được nhìn mặt ta lần cuối cũng không có đâu.
Chu Linh Linh lòng tà ác suy nghĩ, cô ta trong lòng đang rất nôn nóng vì kế hoạch đã đề ra sẵn và chỉ chờ con mồi đó là Dương Tư Thần và ba anh sa vào cái bẫy mà chính cô ta đã âm mưu từ trước..