trời hãy mưa to thêm nữa để cuốn đi mọi thứ có được không, nước mắt hòa lẫn nước mưa giờ, sự căm ghét bản thân khiến cô không còn cảm giác thấy gì là lạnh nữa. Bây giờ TIÊU HÀN đang chạy tìm cô khắp nơi trong phủ, vì lúc nảy chàng bước ra phòng thì thấy khăn tay mình mà HIÊN nhi luôn cầm theo bên mình rơi ngay cửa, TIÊU HÀN cảm thấy có thể cô đã nghe việc giữa chàng và MẠNH TỨ nói chuyện. Trong lòng chàng bây giờ nóng như lửa đốt, trời đang mưa to thế này TỬ HIÊN đi đâu được chứ. Bỗng chàng nghĩ đến vườn hoa, liền nhanh chân chạy đến, quả thật xa xa đã thấy cô nằm ngất xỉu trên thảm cỏ giữa trời mưa xối xả, TIÊU HÀN nhanh chóng chạy đến bồng cô vào phủ, người làm trong phủ đều nhốn nháo cả lên. Đặt TỬ HÊN nằm xuống giường, nhờ má LAN thay đồ cho cô rồi TIÊU HÀN cũng qua phòng bên thay đồ vì đồ của chàng cũng đã ướt sũng cả rồi. Thay đồ xong nhanh chân qua bên phòng, đại phu cũng đã tới.Khám xong đại phủ bảo là lạnh quá nên ngất xỉu, giờ cũng bị nhiễm phong hàn nên chườm nước nóng cho tới khi cô tỉnh. Một lúc sau thuốc cũng sắc xong, nhưng mà TỬ HIÊN đã bất tỉnh không thể nào mở miệng cô để thuốc có thể vào trong được. TIÊU HÀN liền hớp một miếng thuốc vào miệng rồi mớm cho cho cô đến khi hết chén thuốc.