Không đợi Hạ Vân Phong mở miệng, Hình Liệt trực tiếp kéo Hạ Vân Phong đến bên bể.Lo lắng thắt lưng bị thương của Hạ Vân Phong nên động tác của hắn cũng nhẹ lại chút, hơn nữa hắn vẫn còn hơi choáng, động tác có vẻlực bất tòng tâm. Nửa giờ trước hắn muốn Hạ Vân Phong bồi hắn ngâm tắm, thứ nhất là để tiêu hao thời gian của Hạ Vân Phong, hai là không muốn để cho Hạ Vân Phong đi trông nom chuyện Bắc đường bị mất hàng sớm như vậy.
Lô hàng kia mất thì mất, dù sao cũng không phải thứ tốt gì, bị cục chính trị chộp được thì có muốn lấy lại cũng không thể dễ dàng như vậy, Hình Liệt để áo ngủ Hạ Vân Phong ở một bên.
“Muốn ta ôm ngươi hay không?” Hình Liệt hữu khí vô lực hỏi y, ngữ khí thực không sao cả, hắn đang đánh giá Hạ Vân Phong, ngồi vào trong bồn tắm lớn: “ Tự mình ngồi vào cũng được.” Hắn tựa vào trong bồn tắm lớn, hai tay khoát lên bên cạnh bồn, thưởng thức thân thể không hề che lấp của Hạ Vân Phong. Hắn híp hai mắt, ngón tay nhẹ nhàng mà gõ cạnh bồn tắm.
Hạ Vân Phong thong thả ngồi vào bồn tắm, y vốn cũng muốn vào tắm rửa mà cũng không ngại cùng Hình Liệt tắm. Ngược lại Hạ Vân Phong còn lười biếng bảo Hình Liệt thay y chà xát lưng.
“Muốn ta giúp ngươi?” Hình Liệt thực không nghĩ tới lão nam nhân Hạ Vân Phong này lại “Thú vị” như vậy, còn dám sai hắn giúp chà xát lưng. (người ta là lão đại =.,=)
“Ân.”
Hạ Vân Phong nhắm mắt lại gật đầu.
Hình Liệt đến gần y, ôm thắt lưng y, làm cho Hạ Vân Phong đối diện với hắn. Hắn cầm khăn mặt thay Hạ Vân Phong chà xát lưng. Hình Liệt lần đầu tiên làm loại chuyện này, hắn phát hiện bản thân hôm nay trở nên rất kiên nhẫn, hắn chưa bao giờ thay ai làm những việc thế này cả, Hạ Vân Phong xem như là một ngoại lệ. Hắn cảm thấy lão nam nhân này có đôi khi nhìn qua giống như đang cố ý câu dẫn hắn……
Nhưng Hạ Vân Phong cũng không hề để ý, nếu Hình Liệt không ở đây, y cũng sẽ gọi điện thoại tìm nhân viên mát xa tới chà lưngcho y. Y bị đau, hành động không tiện nên cũng không muốntự mình tắm rửa.
Hình Liệt vốn là muốn Hạ Vân Phong bồi hắn tắm rửa mà thôi, nhưng hiện tại lại biến thành hắn thay Hạ Vân Phong chà lưng. Hắn nắm thắt lưng Hạ Vân Phong, ôm Hạ Vân Phong lên trên đùi hắn.
Lưng Hạ Vân Phong dán ở trước người hắn, thân thể ấm áp của hai người dán vào nhau, Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn về phía Hình Liệt, trong đôi mắt không chút dao động kia của y mơ hồ lộ ra ám quang……
“Làm cái gì?” Hạ Vân Phong cử động, hơi thở phun ra từ trong môi, đảo qua chóp mũi Hình Liệt.
“Ngươi không phải không động đậy nữa sao, ta giúp ngươi tắm rửa, không thích?” Hình Liệt nghiêng đầu, nhìn Hạ Vân Phong. Giữa hai người vẫn duy trì một khoảng cách nhất định, ánh mắt ở trên mặt của nhau thong thả chạy loạn……
Hạ Vân Phong chỉ nhìn hắn, y dựa vào ở trên thân Hình Liệt, Hạ Vân Phong không muốn động nữa, có người vì y phục vụ nên y rất thích ý, lại còn là cảnh tư của Bắc khu, y cũng không có lý do cự tuyệt.
“Làn da ngươi thật mịn.” Hai tay Hình Liệt ở trên người y sờ mó. Hắn dán ở bên tai Hạ Vân Phong nói nhỏ: “So với bất kỳ một nữ nhân nào ta ôm qua, đều tuyệt hơn……” Hắn giống như đang tựa tiếu phi tiếu khích lệ Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong buồn ngủ, y duỗi tay lấy sữa tắm ở thành bể qua, đổ ra trên tay đưa cho Hình Liệt, mà Hình Liệt cũng rất phối hợp thoa sữa tắm lên trên tay. Chất lỏng trơn nhẵn vẽ loạn trên thân thể Hạ Vân Phong, trước ngực, bụng, trên đùi y……
Lúc này.
Cửa phòng tắm bị người đẩy ra……
Nghe thấy động tĩnh, hai người quay đầu, nhìn về phía cửa phòng tắm……
Chỉ thấy… Ngao Dương vẻ mặt mơ ngủ, mắt nhập nhèm đứng ở cửa, có chút mờ mịt nhìn hai người: “Ba……” Hắn nhỏ giọng gọi Hạ Vân Phong, trong tay của hắn còn ôm một cái gối, áo ngủ cũng rộng thùng thình, mái tóc mềm mại hơi rối, một bộ dáng vừa tỉnh ngủ “Mộng du” tới được đây……
Hình Liệt thấy Ngao Dương tới đây, đã biết không phải đến để chơi. Nhi tử ngốc này của Hạ Vân Phong khẳng định muốn tìm lão ba hắn đòi “Uống sữa” rồi. Hình Liệt đổ sữa tắm vào trên người mình thoa đều, biểu tình giống như xem kịch vui nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong và Ngao Dương.
Ngao Dương ôm gối đầu, ngón tay bất an nắm cái gối mềm mại, hắn nhỏ giọng nói: “Ba, ta muốn uống sữa……” Hắn bất an đứng ở tại chỗ, nhẹ nhàng xê dịch bước chân.
Ngao Dương mỗi sáng thức dậy đều muốn uống sữa……
Hình Liệt nhẹ nhàng nở nụ cười nói: “ Con trai của ngươi rất ý tứ.” Hắn ở trong bồn tắm ngồi một lát sau lập tức đứng dậy đi vào gian bên xả nước, hắn còn phải đi cảnh cục, không rảnh xen vào việc nhà của Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong bảo Ngao Dương lại đây nâng y dậy, Ngao Dương đi ra ngoài buông gối đầu rồi quay lại phòng tắm. Hạ Vân Phong đã xả sạch thân thể, Hạ Vân Phong bảo Ngao Dương lấy khăn tắm qua.
Ngao Dương vừa thay y quấn khăn tắm xong, Hình Liệt đã muốn tắm sạch, cũng mặc áo ngủ đi tới: “Để ta.” Hắn ngăn cái tay Ngao Dương vươn tới, đem Hạ Vân Phong đang muốn ra bồn tắm lớn bế đứng lên.
Hạ Vân Phong có chút ngoài ý muốn, nhưng y cũng chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn Hình Liệt một cái. Hình Liệt ôm y tới trên sô pha bên ngoài rồi đi mặc quần áo, hắn cũng không thèm nhìn Hạ Vân Phong, mặc quần áo thắt nịt xong, ngay cả chào cũng chưa nói đã đi rồi.
Hạ Vân Phong cũng không để ý Hình Liệt, y ngồi ở trên sô pha hỏi Ngao Dương: “Làm sao vậy, mất hứng?” Từ lúc nãy, Hạ Vân Phong đã phát hiện Ngao Dương không quá cao hứng.
“Ba, vì sao ngươi cùng hắn tắm……” Ngao Dương đứng tại chỗ, áo ngủ hoạt hình mặc trên người hơi loạn, cổ áo của hắn rộng mở lộ ra xương quai xanh tinh xảo, hắn thật cẩn thận nhìn Hạ Vân Phong……
“Bởi vì thắt lưng ta bị thương nên bảo hắn thay ta chà lưng.” Hạ Vân Phong cũng rất thẳng thắn nói chân tướng cho Ngao Dương. Y đúng là chỉ yêu cầu Hình Liệt thay y chà lưng mà thôi.
Ngao Dương có chút lo lắng nhìn Hạ Vân Phong, hắn ngồi vào bên cạnh Hạ Vân Phong, chậm rãi… rất cẩn thận…lấy tay xoa thắt lưng y: “Còn…… Còn đau không……” Hắn nhẹ nhàng thay Hạ Vân Phong xoa, hành động quan tâm ba ba như vậy của Ngao Dương làm cho Hạ Vân Phong rất cao hứng. Con y chỉ số thông minh tuy rằng không cao, nhưng ít nhất biết quan tâm y.
“Không đau nữa.” Hạ Vân Phong cười, rất nhạt……
Ngao Dương giống như quên chuyện vừa rồi Hình Liệt và Hạ Vân Phong cùng tắm, hắn đột nhiên trở nên cao hứng, còn nói cho Hạ Vân Phong tối hôm qua Hoằng Dạ dẫn hắn đi “chơi”, hắn “chơi” rất vui.
Hạ Vân Phong cũng biết cục chính trị có một vị nữ nghị viên rất năng lực, rất có hảo cảm với nhi tử này của y, nữ nhân kia gọi là Lạc Thanh Nghiên, lần trước Hạ Vân Phong đã gặp qua.
Hạ Vân Phong coi như vừa lòng với nữ nhân kia, rất xứng đôi với con của y. Có điều nhi tử này của y dường như cũng rất hảo cảm với Hạ Xa, y hỏi Ngao Dương thích ai.
Nhưng Ngao Dương lại nói: “Hai người cũng không tồi……” Tuy nói rất nhỏ, nhưng Hạ Vân Phong vẫn nghe thấy rành mạch. Y cảm thấy nhi tử này của y mặc dù có phương diện không bằng so với người khác, nhưng ánh mắt nhìn nữ nhân thật không tồi.
Hạ Xa gợi cảm như vậy còn Lạc Thanh Nghiên thành thục ổn trọng như vậy, nữ nhân mạnh mẽ khôn khéo giỏi giang đều rất không tồi. Nói không chừng nữ chính trị gia ưu tú du học nước ngoài trở về này ở trên giường còn có thể có một phen phong tìnhkhác.
Từ trong lời nói của Ngao Dương, Hạ Vân Phong đại khái đã biết tình huống tối qua, khẳng định nữ nhân Lạc Thanh Nghiên kia đã đến buổi tiệc từ thiện tối qua, gần đây nữ nhân kia đang lôi kéo phiếu bầu nghị viên.
“Lạc tiểu thư có đề cập qua công việc của nàng với ngươi hay không?” Hạ Vân Phong ngồi ở trong phòng khách, cùng Ngao Dương ăn bữa sáng. Trên cơ bản, cuộc sống của Hạ Vân Phong trải qua rất lười nhác.
“Không có.” Ngao Dương lắc đầu.
Cuộc sống của Hạ Vân Phong thực tự do, y không hạn chế thời gian, lúc nào muốn nghỉ thì nghỉ, lúc nào muốn rời giường cũng có thể, nhưng mỗi ngày y đều đã bồi Ngao Dương ăn bữa sáng.
Nếu không có việc gì, cả ngày y cũng sẽ ở nhà bồi Ngao Dương xem DVD, chẳng qua đa số thời gian là xem phim do Hạ Xa làm diễn viên chính. Ngao Dương rất thích phim của Hạ Xa, nhưng Hạ Vân Phong cảm thấy nữ nhân kia không có gì đặc biệt.
Có lẽ loại nữ nhân này y thấy quá nhiều rồi.
Dần dần cũng không có hứng thú gì nữa, bất quá Hạ Xa này rất hiểu chuyện nên Hạ Vân Phong mới giữ nàng lại. Vì tối hôm qua Hạ Vân Phong đã đánh mất một chuyến hàng nên đêm nay cấp dưới của y đã giúp y hẹn với nghị viên của Tây khu. Đêm nay y chuẩn bị tự mình đi nói chuyện lô hàng kia, bọn họ hẹn gặp mặt ở CLB cao cấp “Hoàng Thành” của Hạ Vân Phong.
Nhưng đối phương trực tiếp thất ước, điều này làm cho Hạ Vân Phong rất bất mãn. Nghị viên của Bắc khu đều kính y ba phần, nhưng vị nghị viên của Tây khu này cũng quá kiêu ngạo, kiên nhẫn của Hạ Vân Phong tuy tốt, nhưng cũng sẽ có giới hạn.
Hạ Vân Phong mới vừa đi ra khỏi gian phòng, liền bắt gặp một người quen, Hoằng Dạ cùng những nhân vật công tử nổi tiếng và thiên kim hào môn đang từ một đầu khác của hành lang đi tới, theo Hạ Vân Phong biết, Hoằng Dạ thường xuyên cùng những người này tới Hoàng Thành tiêu khiển.
Mỗi lần tới, cửa Hoàng Thành đều dừng một loạt xe hơi sang trọng với biển số xe rất hiếm, đơn giản mà nói đám người trẻ tuổi này là khách quen nơi này, có ngôi sao, có kiểm sát trưởng, có nhà thiết kế, đơn giản mà nói đều là hào môn nhị thế tổ ( con nhà giàu có đời thứ hai).
“Hạ lão bản(= ông chủ Hạ), thực trùng hợp.” Hoằng Dạ đi đến bên cạnh Hạ Vân Phong ngừng lại, hắn lễ phép chào hỏi Hạ Vân Phong, mấy bằng hữu của hắn đã vào phòng trước.
Hạ lão bản……
Có ý gì……
Hạ Vân Phong đang tự hỏi, ánh mắt y ở trên mặt Hoằng Dạ thong thả di động, y cảm thấy trước đó không lâu người thanh niên này mới thổ lộ với y qua. Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát, mới chậm rãi mở miệng: “Ta đi tuần tra, thuận đường xử lý chút việc.”
“Ta cùng bằng hữu đến tiêu khiển, ta đến mười lần mới gặp ngươi một lần, duyên phận chúng ta thật mỏng.” Hoằng Dạ cười lên, thái độ của hắn luôn luôn rất ôn hòa.
Có ý tứ gì……
Duyên phận mỏng……
Hạ Vân Phong lại tự hỏi lời của Hoằng Dạ, nhưng rất nhanh, y dường như mơ hồ hiểu ra gì đó, y cũng chưa nói gì, chỉ nhìn Hoằng Dạ trong chốc lát rồi y liền rời khỏi Hoàng Thành.
Y cảm thấy, y tựa hồ không cần phải cùng Hoằng Dạ nói nhiều nữa.
Y cảm thấy.
Dường như y bị Hoằng Dạ đem ra đùa giỡn…… (thúc bị tổn thương oy`)
——-