Hắn nâng mắt lên nhìn về phía Hạ Vân Phong, thấy Hạ Vân Phong khẽ nhếch môi, ánh mắt mệt mỏi theo dõi hắn, hắn tự dưng rất có cảm giác. Hắn thuận thế nhẹ nhàng rút ngón tay từ chỗ ẩm nóng kia của Hạ Vân Phong ra, theo chân Hạ Vân Phong ái muội xoa nhẹ hai cái. Hắn buông lỏng tay Hạ Vân Phong ra, cũng buông lỏng dây nịt đang trói bắp chân Hạ Vân Phong ra……
Hình Liệt nhìn Hạ Vân Phong lười biếng nằm ở ghế mát xa, thấy đôi chân dài mềm dẻo kia của Hạ Vân Phong, hắn duỗi tay nâng lên một chân của Hạ Vân Phong, làm càn nhu nhu Hạ Vân Phong hai cái.
Nhìn thấy trong con ngươi lười biếng của Hạ Vân Phong lộ ra vài phần bất mãn, hắn ngược lại nở nụ cười:“Ngươi thật sự rất mẫn cảm, ta mới ôm qua ngươi vài lần mà thôi, đã có cảm giác như vậy.” Hắn đè thấp giọng, dán ở bên tai Hạ Vân Phong ái muội nói nhỏ, thuận thế nhu nhu cái chân mềm dẻo của Hạ Vân Phong.
“Này với ngươi tựa hồ không quan hệ.” Hạ Vân Phong cũng rất trấn định, y miễn cưỡng liếc Hình Liệt một cái, chậm rãi xoay người mới đỡ thắt lưng ngồi dậy,“Ngươi có thể đi rồi.” Ánh mắt y lộ ra vài tia mệt mỏi.
Hình Liệt thấy Hạ Vân Phong dựng người dậy, hắn vươn tay đỡ Hạ Vân Phong đứng dậy. Hạ Vân Phong vừa đứng lên, chính hắn lại ngồi xuống ghế mát xa, căn bản không có ý muốn đi.
Hạ Vân Phong đứng tại chỗ nhìn hắn, Hình Liệt lại vỗ vỗ đùi mình:“Cho ngươi mượn tọa tọa (= ngồi, để za ta thấy thú hơn:D).” Hắn nhẹ nhàng nhu nhu đầu tóc ngắn hỗn độn kia, tựa hồ lộ ra vài phần mỏi mệt.
Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát, phát hiện trong mắt hắn vài tơ máu nhợt nhạt, tựa hồ vài ngày không ngủ rồi lập tức y hiểu ra, Hình Liệt vì chuyện lô hàng này đã mất không ít công phu.
Hạ Vân Phong cũng sẽ không để ý đến hắn nữa: “Ngươi muốn ngồi bao lâu thì tùy ngươi.” y thong thả đi về phía trước, mỗi bước đi đều rất chậm, đi nửa ngày mới được vài bước. (đệt =..=)
Hình Liệt nhìn y đi thật sự quá chậm, đột nhiên đứng lên, đem Hạ Vân Phong bế ngang ngực, ôm đến ngồi trên đùi hắn. Đương nhiên hắn coi như cẩn thận không có làm đau Hạ Vân Phong.
“Ta muốn ngươi cùng ngồi.” Hình Liệt chậm rãi nhu nhu thắt lưng Hạ Vân Phong, lại dán ở bên tai Hạ Vân Phong đắc ý cười: “Lão nam nhân, ngươi đi chậm như vậy, có phải cố ý muốn ta ôm ngươi hay không.”
Nguyên ý của Hạ Vân Phong bị Hình Liệt làm vặn vẹo, vì Hạ Vân Phong bình thường thích im lặng, vệ sĩ của y trên cơ bản không thể vào nội viện, cho nên Hình Liệt hiện tại mới có thể làm càn như thế. Hơn nữa hôm nay các nhi tử cũng không ở nhà nên trong nhà chỉ có một mình y, y muốn hảo hảo nghỉ ngơi nên bảo người hầu trong nhà không cần đến hầu hạ y.
Y cũng không nghĩ tới sẽ làm Hình Liệt lợi dụng sơ hở, hiện tại y chỉ có thể lười biếng tựa vào trên người Hình Liệt, bị lưu manh này giở trò,
Hạ Vân Phong bình tĩnh theo dõi hắn nhưng Hình Liệt cũng không có làm gì, chỉ ôm y nằm ở ghế mát xa rộng mà y mới ngủ ba giờ trước đây, dưới chấn động không ngừng của ghế mát xa Hạ Vân Phong cũng nằm nghỉ ngơi.
Nhìn Hình Liệt vài lần, phát hiện người này tựa hồ không tính đối y làm ra cái gì, liền nhắm mắt lại ngủ. Y xem tin tức trên ti vi trong chốc lát, thẳng đến buổi tối mười hai giờ, Hình Liệt bị chuông đồng hồ cổ lớn ở phòng khách đánh thức.
Lúc hắn tỉnh lại rất mất hứng, hắn uống mấy hớp trà nóng, cũng không thèm nhìn tới Hạ Vân Phong, mượn qua điều khiển từ xa trong tay Hạ Vân Phong tắt TV đi.
Hắn lại dựa vào Hạ Vân Phong híp mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, hai người tựa hồ đều đang đợi điện thoại…..
Lúc này.
Điện thoại vang lên.
Hình Liệt lấy di động ra mở loa ngoài, trong điện thoại lập tức truyền ra tiếng ồn ào:“Không lấy được hàng.” Nghe bốn chữ như thế, Hình Liệt trực tiếp cúp.
“Cho ngươi một chuyến tay không rồi.” Hạ Vân Phong tựa vào ghế mát xa, dưới thân lót một cái gối. Y đã mặc áo ngủ vào, lười biếng dựa ngồi vào chỗ kia, hơi híp hai mắt nghỉ ngơi.
Căn bản là không nhìn Hình Liệt, nhưng Hình Liệt lại biết, Hạ Vân Phong đang nói với hắn.
“Không có đi tay không.” Hình Liệt thả điện thoại di động vào lại trong túi, hắn tựa vào ghế mát xa, hắn đem độ mát xa mở đến tối đa. Hạ Vân Phong không quá thư thái, hắn bảo Hạ Vân Phong dựa vào hắn, trực tiếp cởi bỏ đai lưng Hạ Vân Phong, vén vạt áo y lên, vén áo ngủ của y tới hông, vì Hạ Vân Phong hành động không tiện nên hắn liền càng thêm tùy tiện.
Hắn ôm Hạ Vân Phong giở trò với y, Hạ Vân Phong trừ bỏ đáy mắt có chút bất mãn, họng lại không phát ra một tiếng.
Lúc này.
Cửa ra vào truyền tới tiếng mở cửa cùng vặn chốt, Hình Liệt lập tức liền tắt đèn, tắt ghế mát xa đi. Ngay trong nháy mắt cửa mở ra, Hình Liệt nắm cằm Hạ Vân Phong, làm cho nam nhân lười biếng nghiêng đầu, hắn trực tiếp hôn lên đôi môi Hạ Vân Phong.
Bốn phía một mảnh tối đen.
Hạ Vân Phong chỉ nghe thấy có người vào nhà.