Hạ Vân Phong ngồi trên sofa, không có trả lời, y cảm thấy không tất yếu phải trả lời câu hỏi của Hình Liệt, Hình Liệt chẳng qua chỉ là vệ sĩ của y mà thôi, không đủ tư cách hỏi y nhiều như vậy.
Hình Liệt không vui nhíu mày, hắn nhìn Hạ Vân Phong trong chốc lát, cổ quái cười hai tiếng: “Lại có tình mới rồi sao?” Giọng điệu của hắn như là hỏi, hoặc như là chất vấn.
Cái gì gọi là ‘lại có tình mới’?
Lời nói của Hình Liệt, làm cho Hạ Vân Phong có điểm bất mãn, y khẽ nhíu mày.
“Chuyên giao tạo hình do ta vừa mời đến cho Ngao Dương, cũng không tệ lắm.” Hạ Vân Phong không có nhìn Hình Liệt, y chỉ cần nhẹ ngàng ngoắc tay, mấy cô nàng PR vẫn ngồi chờ ở bên cạnh, lập tức lại đây phục vụ y. Cô nàng PR giúp y châm thuốc.
Y bắt chéo hai chân ngồi dựa vào ghế, đầu ngón tay mang theo xì gà cao cấp, y nhẹ rút một hơi, khói thuốc mờ nhạt chậm rãi tràn ra từ khoé miệng, ánh mắt của y dõi theo đôi môi đang hàm chứa rượu vang của Hình Liệt từng chút một, rồi từ từ dời về phía đôi mắt Hình Liệt, còn Hình Liệt chỉ ý vị thâm trường nhìn lại y.
“Ngươi uống quá chén.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn, đáy mắt của y có chút khiến người khác khó đoán,“Vừa rồi nếu không phải Thanh Dương không truy cứu, thì ngươi đã gặp phiền phức lớn rồi.”
“Sao cũng được.” Hình Liệt không quân tâm. Hạ Vân Phong cảm thấy Hình Liệt thật sự là dám nghĩ dám làm, loại người này, ở cục cảnh sát càng ngày càng ít đi, Hạ Vân Phong đối với sự vô lễ của Hình Liệt cũng không đánh giá gì thêm nữa, dù sao Hình Liệt hỏi y những điều có liên quan đến chuyện giao hàng, y cũng không sẽ tiết lộ.
Một lát sau.
Rất nhiều ông chủ đều lại đây chào hỏi Hạ Vân Phong, nhưng lại lo lắng sẽ quấy nhiễu đến Hạ Vân Phong, bởi vì thường thì Hạ Vân Phong không hay đến loại tụ hội này, nên bọn họ cũng không có cơ hội móc nối quan hệ.
Hạ Vân Phong nhíu mày.
Hình Liệt thân là bảo vệ, lúc này nói với những người đó, ông chủ của hắn không thích bị quấy rầy, những người đó sẽ không còn dám tới gần, nhiều nhất chính là đứng từ xa gật gật đầu với Hạ Vân Phong.
Thật ra Hình Liệt làm vậy ngược lại khiến Hạ Vân Phong cảm thấy vừa lòng.
Hình Liệt chán đến chết dựa vào trên sofa, gương mặt thay đổi một loại biểu tình khác, cười ha ha nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong: “Ta vẫn thích ngươi mặc loại quần áo thường ngày.”
Hạ Vân Phong cũng thích mặc loại quần áo vẫn thường hay mặc……
Hình Liệt nhấp một ngụm rượu vang, hắn tiến đến trước mặt Hạ Vân Phong, hắn nhìn ra nghi hoặc của Hạ Vân Phong, hào phóng thừa nhận: “Bởi vì sờ lên có vẻ đã tay, cũng có vẻ dễ cởi.”
“……”
Hình Liệt đưa tay sờ phía phần eo của Hạ Vân Phong, hắn ngồi bên cạnh Hạ Vân Phong, muốn làm gì Hạ Vân Phong là chuyện rất dễ dàng, nhưng bận tâm đến danh dự của Hạ Vân Phong, nên động tác trên tay hắn chỉ tiến hành một cách bí mật.
Người ngoài căn bản nhìn không thấy tay của Hình Liệt, đang trượt vào trong lễ phục của nam nhân, tay hắn đang bắt đầu sờ soạng từ bên hông Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong thật không ngờ Hình Liệt lại lớn gan như vậy.
Ở chỗ như thế này, Hình Liệt cũng dám sờ loạn y.
Hạ Vân Phong mặt không đổi sắc tiếp tục hút thuốc, làn khói mê mắt kia làm cho cảm xúc nơi đáy mắt y trở nên mong lung khó hiểu, Hạ Vân Phong bất mãn với động tác của Hình Liệt, y lại không muốn động thủ hất tay Hình Liệt ra, y chỉ khẽ động môi, bảo Hình Liệt lấy tay ra.
Nhưng mà.
Hình Liệt làm sao chịu.
Hạ Vân Phong lấy xì gà dịu vào trong ly rượu của Hình Liệt, Hình Liệt theo dõi động tác của y: “Sao thế? Chuẩn bị hôn ta?” Hắn vươn tay đưa ly rượu cho người phục vụ đến thu ly.