Hoằng Dạ ngủ được có chút mơ mơ màng màng, ôm lấy Hạ Vân Phong không cho y rời đi, rồi lại đè lên người Hạ Vân Phong tiếp tục ngủ trong chốc lát, Hạ Vân Phong bình tĩnh nhìn Hoằng Dạ liếc mắt một cái, miễn cưỡng vỗ vỗ mặt hắn, thế này Hoằng Dạ mới chịu tỉnh táo.
Hoằng Dạ không quên đêm nay Hạ Vân Phong còn phải tham dự buổi dạ tiệc ở nam khu, hắn từ trên giường ngồi dậy, nhu nhu huyệt Thái Dương, hắn dùng tay chống giường, ở trên giường ngồi trong chốc lát.
“Đêm nay cho ngươi trở thành tiêu điểm của toàn trường.” Hoằng Dạ nói xong, liền tiến sát lại hôn một cái lên môi Hạ Vân Phong.
Trong đôi mắt lười biếng của Hạ Vân Phong lộ ra vài phần thâm ý, người thanh niên gọi Hoằng Dạ này, hình như một chút cũng không sợ hãi “Uy tín” của y, cũng không để ý thân phận địa vị của y, động tác lớn mật như vậy cũng dám dùng trên người y……
Bất quá. Hạ Vân Phong cũng không để ý.
Style mà Hoằng Dạ làm cho y là độc nhất vô nhị, đơn giản, trưởng thành, chững chạc, hơn nữa cũng không phải quân áo mang phong cách y vẫn mặc thường ngày, cũng đã nhiều năm rồi Hạ Vân Phong không mặc âu phục, đêm nay lại bởi vì Hoằng Dạ mà mặc một lần.
Hạ Vân Phong mặc một bộ vest hàng hiệu trông đơn giản và chín chắn lại không mất đi vẻ lịch lãm, bộ vest này là tác phẩm mới nhất của vị stylist hàng đầu thế giới cũng tức là anh chàng Hoằng Dạ này đây, mức giá khởi điểm của bộ lễ phục này vào tuần trước vượt qua ngưỡng ‘triệu’ USD, Hạ Vân Phong không quá chú ý đến những chuyện trong giới Model, cũng không biết bộ lễ phục mặc vào hôm nay còn chưa ra mắt công chúng lần nào.
Mái tóc của nam nhân được chải rất chỉnh tề, không phải kiểu tóc đang thịnh hành trong giới trẻ, mà là kiểu tóc dành cho giới mày râu trung niên chững chạc chính chắn, nhìn qua không già, lại toát ra sức hấp dẫn đầy nam tính, những sợi tóc mãnh mai thường ngày hay bướng bỉnh không chịu nằm yên, dưới bàn tay điêu luyện của Hoằng Dạ, trở nên dễ bảo, ngoan ngoãn nằm ngay ngắn…… Hạ Vân Phong lười biếng lại thành ổn……
Y mặc lễ phục gọn gàng sạch sẽ, có chút không quen, có nói thế nào đi nữa tính chất của lễ phục cũng không có được sự mềm mại của vải tơ tằm thượng hạng, Hạ Vân Phong vốn không muốn ăn mặc như vậy, nhưng dường như hiệu quả mang đến quả thật không tồi, y cũng không cự tuyệt làm gì.
Hoằng Dạ không đi cùng Hạ Vân Phong, sau khi giúp Hạ Vân Phong làm xong tạo hình, hắn nhận một cuộc điện thoại liền rời đi trước, Hạ Vân Phong dẫn theo Ngao Dương ngồi xe riêng đi dự tiệc.
Party lần này mang tính chất tụ hội của giới danh lưu, loại tụ hội tư nhân này bình thường không cho phép giới truyền thông có mặt, cho nên phần lớn người của giới truyền thông đều chỉ có thể ở ngoài cửa chính ngồi chờ.
Xe chậm rãi đỗ lại trước thảm đỏ, khi Hạ Vân Phong mang theo Ngao Dương xuất hiện, ngoại trừ những tiếng kinh hô và nghị luận kích động, những người thuộc giới truyền thông có mặt tại đây đều không dám chụp ảnh.
Bởi vì thân phận của Hạ Vân Phong không phải bình thường.
Ai cũng không dám đắc tội lão đại của Bắc Đường, về phần Ngao Dương còn lại là con cưng của giới truyền thông, từ mấy ngày trước, thân thế của Ngao Dương đã bị truyền thông bàn luận trên diện rộng, nhưng vì bận tâm đến thân phận của Ngao Dương nên cũng không dám chụp ảnh, về chuyện này Hạ Vân Phong vốn cũng không để ý.
“Ba, thật nhiều người……” Ngao Dương nhỏ giọng nói thầm với Hạ Vân Phong một câu, đôi mắt vô tà nọ nhìn chằm chằm vào Hạ Vân Phong,“Hôm nay ba mặc lễ phục, nhìn đẹp lắm.”
Hạ Vân Phong lười biếng vươn tay, sủng nịch xoa nhẹ sau gáy của hắn: “Đêm nay có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp, nhìn trúng ai thì nói với ta.” Giọng nói của y rất từ tốn, tiếng cười cũng mang theo vài phần buồn ngủ cố hữu……
—————————
Nội lưu đầy mặt……
Hạ thúc……