Edit: Đa Mộng
Beta: Trangki
“Công việc của ngươi thuận lợi không?” Hạ Vân Phong thong thả giương mắt nhìn chăm chú vào hắn, ánh mặt trời có chút đẹp mắt, hoa tai kim cương Hoằng Dạ đeo phá lệ lóng lánh mê người……
“Coi như thuận lợi, có điều nơi này hoàn cảnh bình thường, cũng không có nơi nào có thể tiêu khiển, một người đứng ở trong xe thực nhàm chán.” Hoằng Dạ chặn tầm mắt lái xe, nhẹ nhàng mà ôm một chút thắt lưng Hạ Vân Phong, dán tại bên tai Hạ Vân Phong sung sướng thổ lộ: “Bất quá ngươi đã đến rồi, ta sẽ không nhàm chán nữa.”
“ Ngươi hôm nay ăn cơm trưa chưa? ”
“Còn chưa.”
“Ta cũng còn chưa có ăn.” Hạ Vân Phong đã đói bụng rồi, y sáng nay xuất môn ngay cả bữa sáng đều chưa có ăn, y tùy ý Hoằng Dạ nắm tay y, hai người chậm rì rì đi vào rừng cây.
“Phía trước có một nhà hàng rất nổi tiếng, đồ ăn thực duy mĩ, phòng cũng thực cổ xưa, muốn hay không theo ta đi thử?” Hoằng Dạ vừa đi vừa vì Hạ Vân Phong giới thiệu tình huống bên này, còn mời Hạ Vân Phong cùng nhau cùng ăn cơm trưa.
Đến bên này quay phim bình thường đều là phim cổ trang, mà nơi này kiến trúc thập phần phục cổ, núi rừng rộng lớn cùng kiến trúc cổ xưa, nhưng Hạ Vân Phong không nghĩ đi.
“Con ta còn ở nơi này, ta muốn ở gần nó.” Hạ Vân Phong cự tuyệt lời mời của Hoằng Dạ.
Nhưng Hoằng Dạ cũng không để ý, ngược lại nói: “ Ta sẽ bảo người mang cơm lại đây, được rồi, hai chúng ta ăn ở trong xe ”
“Uh.”
Hạ Vân Phong chậm rãi đáp ứng sau, liền leo lên xe Hoằng Dạ. Địa phương Hoằng Dạ dừng xe đều là địa phương nhân viên công tác nghỉ ngơi, ban ngày nhân viên công tác trên cơ bản sẽ không tới nơi này, đều ở trong trường quay bận rộn, bên này có thể nói là yên lặng lại không người đến quấy rầy.
Cũng tốt.
Hạ Vân Phong không thích nơi quá ồn ào.
Công ty vì Hoằng Dạ chuẩn bị xe riêng cũng là loại hình thân dài, đồ vật bên trong coi như đầy đủ hết, chỗ ngồi sau chất đống rất nhiều dụng cụ chuyên nghiệp, Hạ Vân Phong ngồi ở vị trí gần cửa sổ nghỉ ngơi, Hoằng Dạ gọi điện thoại kêu dịch vụ thức ăn ngoài mang đồ ăn lại đây, mà ở chỗ Hạ Vân Phong ngồi có thể nhìn thấy đoàn phim ở xa xa có người đi lại, bất quá khoảng cách quá xa…..
Hoằng Dạ lên xe sau liền đóng cửa xe lại. Hắn an vị ở đối diện Hạ Vân Phong, hai người đơn giản hàn huyên trong chốc lát, hắn từ bên trong lời nói có thể hiểu tâm tình Hạ Vân Phong có chút nặng nề, hắn muốn cho Hạ Vân Phong cao hứng, vì thế đứng dậy đi ra buồng phía sau cầm lên một quyển tạp chí, cấp Hạ Vân Phong nhìn nhìn hình mỹ nữ gợi cảm.
“Này thích không?”Hoằng Dạ chỉ nữ nhân đầy đặn quảng cáo nước hoa, hỏi Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong ánh mắt trầm tĩnh nhìn chằm chằm tạp chí kia, y lật rồi lật, nhìn thấy một mỹ nữ đang tắm vòi sen, kia nữ nhân màu da thực trắng, tiền đột sau kiều (= trước nở, sau vểnh, ý nói ngực nở mông to ý =.=), dáng người tương đương cao gầy……
“Này không tồi.”Hạ Vân Phong chỉ chỉ nữ nhân trên ảnh này, Hoằng Dạ sửng sốt một chút, tựa hồ không nghĩ tới Hạ Vân Phong lại nghĩ như vậy, “Ngươi muốn giới thiệu cho ta?”
Nghe được Hạ Vân Phong hỏi sau, Hoằng Dạ lắc đầu, “Này không được, đây là cho ngươi xem thử, chưa nói muốn giới thiệu cho ngươi.” Hắn thu hồi tạp chí bồi Hạ Vân Phong ngồi trong chốc lát.
Hạ Vân Phong tựa vào trên ghế, y nghiêng đầu nhìn về phía Hoằng Dạ, nhìn thấy Hoằng Dạ đang sửa sang lại gì đó trên xe, y hoãn thanh tỏ vẻ: “Ta rất muốn gặp con ta.”
Hoằng Dạ ở một bên sửa sang lại đồ đạc, một bên nhìn về phía Hạ Vân Phong: “Hôm nay cuối tuần, Tần Diễm có phải hay không hẳn là ở nhà cùng ngươi?”
“Người ta nói là không phải Tần Diễm.” Hạ Vân Phong bất động thanh sắc nhìn chằm chằm Hoằng Dạ, nhìn thấy động tác trong tay Hoằng Dạ có điều tạm dừng, y mới hoãn thanh nói tiếp: “Ngươi cũng biết, trừ bỏ Ngao Dương cùng Tần Diễm ở ngoài, ta còn có hai cái nhi tử.”
“Con lớn nhất cùng tiểu nhi tử của ngươi còn chưa tìm được?” Hoằng Dạ biết chuyện Hạ Vân Phong đang tìm con, hắn cũng nhìn ra được Hạ Vân Phong đang nói con hắn.