Edit & Beta: Đa Mộng
Quan hệ giữa Hạ Vân Phong và Hình Liệt rất kỳ quái, thật vi diệu, mới đầu Hình Liệt còn muốn bắt y, còn trực tiếp lớn mật “ôm” y, hao hết tâm tư muốn bắt y, sau lại chủ động làm vệ sĩ của y, sau đó lại bị Tần Diễm chèn ép mới hoàn toàn bị gọi về Đông khu, vốn vị cảnh sát Hình Liệt này đã mặc kệ chuyện Bắc khu rồi, nhưng mỗi đêm đều tới bãi của y, thỉnh thoảng còn đem phiền toái đến cho y, tạo ra một chút chuyện.
Hơn nữa mỗi lần Hình Liệt nhìn thấy y đều phải động thủ động cước với y, thực hạnh kiểm xấu, nhưng vì Hình Liệt ỷ vào thân gia cùng bối cảnh hùng hậu của mình nên hoàn toàn không để y vào mắt.
Phụ thân Hình Liệt là quan chức ngoại giao của Đông khu, Hạ Vân Phong cũng không muốn rước lấy phiền toái không cần thiết, ba khu khác thì còn được, duy độc quan lớn Đông khu bên kia y không quen hết.
Đôi môi Hình Liệt gắt gao ngăn chặn Hạ Vân Phong, hai tay của hắn cố định đầu Hạ Vân Phong, trằn trọc hôn đôi môi bị cắn đến có chút phiếm hồng của Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong bị hắn để ở cạnh cửa, y lười biếng rũ mắt, lông mi bao phủ hai mắt dị thường trầm định của y, hai má y bị Hình Liệt phủng lên, đôi môi bị cậy mở, đầu lưỡi không ngừng bị ma sát, dây dưa, khiêu khích……
Y “Ân” hai tiếng rất nhỏ, lại kích phát động lực của Hình Liệt, hai tay Hình Liệt trượt vào trong áo y, hai tay theo thân thể y sờ lên trên.
Đôi môi hai người gắn bó chặt chẽ, khóe môi không có chút khe hở, Hình Liệt nghiêng đầu cường thế mút hôn nam nhân trung niên lười vô cùng trước mắt này……
Cho tới bây giờ Hình Liệt cũng không cảm thấy nam nhân trung niên có cái gì đặc biệt, hắn không có ham mê “ôm” nam nhân, lúc mới đầu “ôm” Hạ Vân Phong, cảm giác tuy rằng không tồi, nhưng so với thân thể mềm mại đầy đặn của nữ nhân vẫn kém một khoảng lớn, sau hắn lại quật khởi tiếp tục “ôm” Hạ Vân Phong vài lần, nhưng hắn phát hiện mỗi một lần Hạ Vân Phong đều giống như là lần đầu tiên.
Cái loại xúc cảm chặt chẽ này cùng xúc cảm mềm dẻo kia, đều làm cho ký ức trong hắn vẫn còn mới mẻ, khi hắn nhìn tới thần thái xử sự không sợ hãi của Hạ Vân Phong, cùng vẻ lười biếng sét đánh cũng không động kia, hắn lại rất muốn làm nam nhân này bật khóc.
Nam nhân Hạ Vân Phong này hôn lên mùi vị cũng không tồi, ôn nhu mềm mại cũng rất đầy đặn, xúc cảm nóng ướt kia không có lúc nào là không bao phủ ở đôi môi cả hai.
Hình Liệt xoay đầu, nụ hôn nóng ướt trằn trọc dây dưa Hạ Vân Phong.
Lúc này.
Trên hành lang có tiếng bước chân đang tới gần, hai người đều nghe được tiếng động, có điều Hình Liệt cảm giác được Hạ Vân Phong muốn đẩy hắn ra, hắn ngược lại hôn càng chặt càng sâu thêm.
Nhưng Hình Liệt đột nhiên buông lỏng Hạ Vân Phong ra, hắn cúi đầu, nói một câu với Hạ Vân Phong: “Vân gia, đêm nay đến Hoàng Thành kỳ thật là……” giọng hắn dần dần nhỏ đi.
Người qua đường này cũng đã theo bên cạnh bọn họ đi qua, hắn chậm rãi ló mặt xác định những người đó đã đi xa rồi mới chậm rãi chuyển tầm mắt nhìn về phía Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong chậm rãi hỏi: “Kỳ thật cái gì?”
“Kỳ thật muốn tới tìm ngươi ‘Nói chuyện phiếm’, chậm rãi tán gẫu, hoặc cũng có thể tới nơi đó của ta ‘Tán gẫu’.” Hình Liệt chưa bao giờ mang người loạn thất bát tao về nhà, lần này hắn uống rượu xong thế nhưng “Mời” Hạ Vân Phong đi nhà hắn qua đêm.
Hạ Vân Phong lắc đầu.
Y không có gì hứng thú với nam nhân, mối liên quan giữa y cùng với Hình Liệt thật đúng là không ít, y vẫn không có quên nơi đó của Hình Liệt còn lưu lại ảnh chụp khi y bị “Thẩm vấn”, y cảm thấy người thanh niên này thật giống như một quả bom hẹn giờ, y không thể làm gì hắn, lại không thể cách hắn quá xa, y chưa bao giờ phủ nhận, Hình Liệt đối với y có điểm kiêng kị.
Chẳng qua y không thèm để ý, không đi đụng vào, chỉ cần không lướt qua điểm mấu chốt của Hình Liệt, mọi người đều xem như cái gì cũng chưa phát sinh qua, cho dù mấy ảnh chụp ở trên tay Hình Liệt cũng không tính là gì cả.
Hình Liệt cũng sẽ không vô duyên vô cớ liền đem ảnh chụp thả ra.
“Ngươi thăm bãi của ta, ta rất hoan nghênh, nhưng ngươi đừng ở trong này quấy rối.” Hạ Vân Phong chậm rãi đẩy Hình Liệt đã có chút say ra, thấy Hình Liệt lại tiến lại đây hôn y, y lười biếng quay đầu thong thả bổ sung, “Nếu ngươi ở trong này quấy rối, người trong quán của ta sẽ trực tiếp báo nguy.”
“Ta chính là cảnh sát, ngươi thích báo nguy như vậy thì trực tiếp gọi điện thoại cho ta là được.” Hình Liệt thái độ cường ngạnh, hắn cường thế chặn Hạ Vân Phong, kéo Hạ Vân Phong đến bên cạnh ghế lô.
Hình Liệt một cước đá tới cửa.
Hạ Vân Phong cũng im lặng ngồi dựa vào ở trên sô pha, Hình Liệt nhớ tới cái gì, lại mở cửa ra bảo nhân viên phục vụ cầm mấy chai rượu Tây lại đây, nhân viên phục vụ kia thấy lão bản ngồi ở trong ghế lô, cũng không dám nhiều lời, quy củ đi lấy thêm chút rượu lại đây, nhân viên phục vụ cầm tiền boa Hình Liệt cho mình xong thì rời đi, Hình Liệt liền đem cửa khóa lại
“Làm cái gì?” Hạ Vân Phong lười biếng theo dõi hắn.
Y thấy Hình Liệt mở nắp rượu ra, thêm cục đá vào trong ly, đổ đầy hai ly rượu, Hình Liệt nâng một ly đưa cho y: “Ta kính ngươi một ly, toàn bộ phải đều uống hết.”
“Ngươi uống say rồi.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn.
“Có phải không hãnh diện, xem thường ta hay không?” Hình Liệt không kiên nhẫn nhíu mày, thúc giục Hạ Vân Phong nhanh lên, tay hắn cầm chén rượu có chút lay động, suýt nữa nâng cốc vẩy lên người.
Hạ Vân Phong nhìn hắn một cái, cầm chén rượu qua, chậm rãi uống hết.
Rượu này rất mạnh.
Hạ Vân Phong không thích uống rượu Tây.
“Ngươi chưa chạm cốc với ta đã trực tiếp uống, này không tính, tới một lần nữa.” Hình Liệt còn chưa có uống, hắn lại rót cho Hạ Vân Phong một ly, lần này hai người cụng ly.
Hạ Vân Phong liên tục uống hai chén sau, Hình Liệt lại bắt đầu rót rượu cho y: “Tới nữa.”
“Không uống nữa.” Hạ Vân Phong uống xong ba chén đã xem như cho hắn mặt mũi rồi, nếu không xem ở phần quan hệ đặc thù của bọn họ, Hạ Vân Phong mới lười cùng hắn vô nghĩa, đã sớm chạy lấy người rồi…… (sao chạy được =..=)
Hình Liệt tiếp nhận cái chén trong tay y thay Hạ Vân Phong uống, Hình Liệt nâng cốc hàm ở trong miệng, hắn đứng dậy khóa ngồi ở trên người Hạ Vân Phong, động tác hắn rất xảo diệu ngăn chận Hạ Vân Phong.
Hắn nâng cằm Hạ Vân Phonglên, trực tiếp dùng miệng đút cho nam nhân thần thái lười biếng này, cảm giác được Hạ Vân Phong bắt lấy cổ tay hắn, hắn thuận thế xoay ngược ngăn chận lại tay của Hạ Vân Phong……
Rượu theo khóe môi hai người tràn ra, theo cằm hai người nhỏ giọt ở trên thân hai người, Hạ Vân Phong cảm giác được Hình Liệt nghiêng đầu khóa chặt đôi môi y……
Hình Liệt bay người quỳ gối trên sô pha, hắn cúi đầu hôn Hạ Vân Phong, rất nhanh hắn chợt nghe thấy tiếng chậm rãi nuốt rượu xuống của Hạ Vân Phong, thẳng đến khi Hạ Vân Phong nuốt xong, môi hắn mới chậm rãi dời đi.
Hình Liệt nhìn y trong chốc lát lại nâng cằm y lên, làm cho Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha khẽ nhếch đầu nhìn hắn, ngón tay hắn nhẹ nhàng ma sát đôi môi Hạ Vân Phong: “Ta muốn làm bằng hữu với ngươi, cũng không thể được sao?”
Hạ Vân Phong từ chối cho ý kiến nhìn hắn.
Hình Liệt lại nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: “‘Bạn tốt’ có thể cùng nhau ngủ. (=..=)” Hai tay của hắn trượt về phía thắt lưng Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong còn chưa có trả lời, Hình Liệt lại đút thêm cho y mấy hớp rượu, Hạ Vân Phong tuy rằng không hài lòng, nhưng cũng không phản ứng gì quá lớn, Hình Liệt ở trước mặt y thật cuồng vọng, hơn nữa cho tới bây giờ còn không sợ y.
Bất quá.
Hạ Vân Phong vẫn không có đáp ứng hắn, bởi vì y biết người uống say nói chuyện không thể xem là thật, nhưng y lại ngoài ý muốn cảm giác được Hình Liệt dần dần ôm sát y.
Hình Liệt cúi đầu nhìn y, hơi thở của hắn liền áp xuống bên môi Hạ Vân Phong: “Không muốn cũng được, dù sao ta cũng không hiếm lạ.” Hắn nói chuyện hơi thở đã ươn ướt môi Hạ Vân Phong.
Đôi môi hai người đều tràn ngập mùi rượu nồng đậm, Hình Liệt không cho y đi, giống như nghiện liên tục dùng miệng đút Hạ Vân Phong uống rượu, thẳng đến khi rượu trên bàn đều bị uống sạch.
Ngay cả Hạ Vân Phong cũng bị quá chén rồi, nhưng y thủy chung vẫn bình tĩnh như vậy, chóp mũi Hình Liệt nhẹ nhàng để tại trên mũi Hạ Vân Phong, chậm rãi ma sát……
“Ngươi cũng say.” đôi môi Hình Liệt chậm rãi dời xuống, hắn hôn lên đôi môi hé mở của Hạ Vân Phong, hôn một cái lập tức đã buông lỏng ra, hắn buông Hạ Vân Phong ra.
Hạ Vân Phong đúng là hơi say, y vốn không thích uống rượu Tây mà hôm nay lại uống nhiều như vậy, Hạ Vân Phong đang chuẩn bị gọi người sai Hạ Đông tới đón y trở về.
Nhưng Hình Liệt lại đột nhiên xung phong nhận việc nói muốn đưa y trở về, Hình Liệt mang theo Hạ Vân Phong đi thông đạo đặc biệt rời đi, Hạ Vân Phong hỗn loạn ngồi vào xe, cũng không biết qua bao lâu Hình Liệt lại ôm y xuống xe……
&&&
Hạ Vân Phong càng ngủ càng nóng, hơi thở cũng trở nên ồ ồ, đôi môi y bị hôn, cả người bị người khác ôm vào trong ngực, y hốt hoảng nhìn thấy sườn mặt tinh xảo kia của Hình Liệt……
Đáy mắt lười biếng của Hạ Vân Phong dần dần có vài tia thanh tỉnh, không phải mộng, người ôm y là Hình Liệt.
Y chỉ mơ hồ nhớ rõ Hình Liệt nói muốn đưa y về nhà, nhưng xuyên thấu qua khe hở từ trong chăn, Hạ Vân Phong thấy nơi này cũng không phải phòng y.
Hoàn cảnh xung quanh thực xa lạ.
“Đây là đâu?” giọng nói lười biếng của Hạ Vân Phong từ trong chăn vang lên, chăn thật dày đắp ở trên đầu hai người.
Hình Liệt không kiên nhẫn trả lời y: “Khách sạn.” Nói xong Hình Liệt liền ngăn chặn môi y, cường thế lại bá đạo hôn chặt, mà Hạ Vân Phong vốn toàn thân vô lực, hơn nữa lại bị say nên y căn bản không muốn động.
Hình Liệt thế nhưng dẫn y đi đặt phòng……
Hạ Vân Phong hơi híp mắt, lười biếng nằm, y mềm nhũn bị Hình Liệt đè nặng, hai người đều say không nhẹ, làm cho phản ứng đều có chút trì độn.
“Không thích ta mang ngươi đến khách sạn thì lần sau đến nhà của ta.” Hình Liệt không kiên nhẫn kéo một góc chăn, điều hòa trong phòng tiến vào.
Còn có lần sau?
Hắn thế nhưng còn muốn có lần sau.
Hơi thở Hạ Vân Phong biến trầm, cảm giác được Hình Liệt đang “Tạo áp lực”với y, vì Hình Liệt đè nén y, y ổn định hô hấp, thong thả lười biếng nói: “Không có lần sau.”
“Nhất định sẽ có lần sau.” Hình Liệt dán bên tai Hạ Vân Phong nở nụ cười, hắn chậm rãi khóa chặt tay Hạ Vân Phong, lông mi Hạ Vân Phong nhiễm mồ hôi, y không khí lực nữa rồi.
Hình Liệt cúi đầu nhìn y, y nghiêng đầu không nhìn Hình Liệt, nhưng sau đó Hạ Vân Phong cảm giác được Hình Liệt hôn càng thêm nhiệt tình, cường thế……
Cả buổi tối Hình Liệt cũng chỉ đơn thuần ôm y ngủ, hai người say đến nổi bản thân tới bằng cách nào cũng không rõ lắm, còn không ngừng ông nói gà bà nói vịt thấp giọng nói chuyện với nhau.
Hai tay Hình Liệt gắt gao ôm Hạ Vân Phong, một khắc cũng không để cho Hạ Vân Phong rời khỏi hắn……