Trên đường đi, Hak cứ nhìn chăm chú vào mái tóc màu đỏ đã bị cắt đi không thương tiếc của Yona. Mặc dù đã được cô tỉa gọn, nhưng anh vẫn thấy tiếc cho mái tóc đỏ rực ấy. Nó bồng bềnh trước gió làm Yona như một ngọn lửa nhỏ đang muốn bùng cháy lên. Đang đi, một con lợn rừng bỗng chạy ngang qua, sau lưng là một đám người tay cầm giáo, ăn mặc kỳ cục. Thấy Hak, Athlet và Yona, bọn họ nhe răng cười gian xảo. Athlet thấy họ mà đổ mồ hôi hột, lắp lắp như gà mắc tóc nói:-ỐI.... thổ dân kìa!
-Hic hic, chạy thôi. -Yona than vãn.
Thế là cả 3 người chạy thục mạng, đằng sau là đám thổ dân với những tiếng hét oái ăm. ( TG; Công nhận số 3 người này nhọ quá! ĐI đâu cũng bị rượt, chậc chậc. Hak+Yona+Athlet: do ngươi chứ ai!) Dừng chân tại một ngôi nhà nhỏ, đám thổ dân tự động bỏ đi. Thấy trời đã xế chiều, họ gọi:
-Xin hỏi, có ai ở nhà không ạ?
Dứt lời, một cậu bé tầm 14 tuổi bước ra. Athlet cúi đầu xuống hỏi:
-Nhóc con, chủ nhà đâu?
-Ta không phải nhóc con. Ta 14 tuổi rồi! -Cậu bé lên tiếng, ánh mắt nhìn Athlet đầy căm giận.
-Đệ tên gì? -Không giống với Athlet, Yona dịu dàng cúi người xuống hỏi.
-Yoon! -Cậu bé ngoan ngoãn trả lời, nhìn Yona đầy thiện cảm.
-Thế chủ nhà là đệ phải không? -Yona hỏi tiếp.
Yoon gật đầu một cái rồi nói:
-Mấy tỷ muốn trọ qua đêm à?
-Ờ. -Hak nói.
-Đi theo đệ! -Yoon kéo tay Yona.
ĐÊM HÔM ĐÓ
"Ục ục", tiếng nước sôi từ cái nồi vang lên. Yona hít cái mùi thơm của thức ăn Yoon nói, khen:
-Yoon, đệ nấu ăn mùi thơm thiệt.
-Cảm ơn tỷ. -Yoon nói.
-Thế hôm nay ăn gì? -Athlet hỏi.
-Lẩu, -Yoon lạnh lùng ném một từ vào mặt Athlet. Quả thực, cậu không thích Athlet chút nào.
-Mà Yoon..... -Hak nói.
-Sao đệ có nhan sắc giống con gái vậy? -Yona tiếp lời.
-Đệ không biết. Sinh ra là ai cũng nói đệ như mỹ thiếu niên vậy! -Yoon trả lời.
"Àaaaaaaaaaaaaaa", Yona, Hak và Athlet à một hơi dài rồi im như thóc. 1 khắc sau, món lẩu đã nấu xong. Mùi thơm thoang thoảng bay khắp nhà. 4 người bốn bát, không hẹn mà đồng thanh:
-ITADAKIMASU!!
( Chương này hơi bị nhàm nên tg tua đây)
SÁNG HÔM SAU
-Oáp....... -Yona ngáp một hơi.
- ậm ồm ại ẻo uồi ay ô ( ngậm mồm lại kẻo ruồi bay vô). -Hak vừa đánh răng vừa dặn.
-Huh? -Yona không hiểu Hak nói gì.
-Ý huynh ấy là muội ngậm mồm vào! -Athlet bụm miệng cười, tỏ ý khinh rẻ.
-Phiền phức. -Yoon phán một câu.
-Ặc.... -Hak suýt phụt nước đánh răng.
-Woa! Đệ ấy bá đạo quá! -Yona và Hak.
-Nhóc... nhóc.... -Athlet tức đến nỗi nói không nên lời.
-Tôi nói rồi, tôi-không-phải-là-nhóc!!! -Yoon gằn từng chữ, mắt lạnh lùng nhìn Athlet.
-Thôi thôi, hạ hỏa nào. -Yona can ngăn.
-Hứ! -Athlet và Yoon hừ nhau rồi quay đi hai hướng.
-Bó tay. -Yona lẩm bẩm.
-Thôi, chúng ta lên đường. -Hak buông một câu.
Athlet và Yona gật đầu. Yoon nghe thấy thế liền hỏi:
-Đi đâu vậy?
-Không liê..../ Bọn ta đi tìm Tứ Long đấy mà, đệ đi không? Đội của ta hoan nghênh thành viên mới. -Athlet chưa nói xong thì Yona chen vào nói.
-Đi tìm Tứ Long trong truyền thuyết ư? Bộ trong 3 người có người là chủ nhân của Tứ Long à? -Yoon hơi bất ngờ.
-Là ta. -Athlet tự tin ưỡn ngực nói.
Sau lời nói của Athlet, Yoon cười ha ha, ôm bụng, nước mắt cũng chảy theo.
-Ngươi cười cái gì? -Athlet đỏ mặt nhìn Yoon.
-Không... không có gì. -Yoon nín cười khi thấy ánh mắt của Yona như nó nói lên: " Chút nữa ta sẽ giải thích cho! "
-Nếu không có việc gì thì đi thôi! -Hak nói rồi dẫn 3 con ngựa ra cùng 1 con ngựa nữa.
3 người còn lại gật đầu và trèo lên ngựa. Trong lúc Athlet đi trước, Yona ghé vào tai Yoon thì thầm gì đó cậu bé cười khúc khích nhìn Athlet. May mà Athlet không nghe được gì cả nên vẫn tự nhiên như chuối chiên, mơ mộng lung tung. Và thế là đội Yona lại có thêm thành viên mới, Yoon!