Một bí mật, đúng, chắc chắn ngôi làng đang ẩn chứa một bí mật không tiết lộ cho người ngoài. Yoon tự hỏi:-Đệ luôn thắc mắc về chuyện này từ khi đến đây. Tại sao.... người dân ở đây lại đeo mặt nạ?
-Thì họ thích thế chứ gì, ngươi ngốc quá, haha! -Athlet cười khinh.
-Cô im đi! -Yoon quát, Athlet lập tức im bặt, không dám hó hé gì.
-Kija, Yoon bắt nạt ta.... -Athlet kéo gấu áo Kija mà nói, một chút nước mắt đã rơi ra.
-Thần không biết phải làm gì cả. -Kija lạnh lùng kéo áo mình lại, nhìn Athlet đầy oái ăm.
-Về chuyện dân làng đeo mặt nạ, có thể chúng ta sẽ tìm ra sau. Nhưng muội tự hỏi, không biết ai là người đã đem muội về? -Yona lặp lại câu hỏi.
-Cái này chắc chắn phải điều tra. -Hak nói.
-Được rồi! Kija, đệ và Yona sẽ đi điều tra. Còn Hak, huynh ở đây bảo vệ Athlet nhé! -Yoon nói.
-Yeah! -Athlet reo lên, nhỏ nhẹ.
-Không. -Hak buông một câu khiến Athlet như sập đổ hoàn toàn.
-Tại sao???? -Athlet.
-Vậy thì chúng ta sẽ cùng đi! -Yona đề nghị, mọi người gật đầu tán thành.
Rón rén ra khỏi phòng, Yoon hỏi:
-Yona, tỷ đi hướng nào?
-Cứ đi theo tỷ! -Yona vừa nói vừa bước đi.
Đến nơi, Yona mò mẫm công tắc, ấn nút một cái, cánh cửa kia lại xuất hiện. Mọi người ồ lên một cái, kinh ngạc.
-Tối quá! -Athlet sợ hãi.
-Đuốc nè! -Yoon cầm cây đuốc lên.
-Đệ lấy đâu ra hay vậy? -Yona nhìn sang hỏi. Cô tới đây một lần rồi mà không hề thấy một cái đuốc nào.
-Đệ lấy trên đường đi đó mà. -Yoon bình thản trả lời.
-Đúng là nhanh tay nhanh mắt! -Yona gật gù.
Yoon chợt quay qua Kija, Hak và Athlet, nói:
-Ba người ở lại đây canh chừng nhé!
-Không được! -Hak và Kija không hẹn mà cùng đồng thanh.
-Tại sao? -Yona ngây ngô hỏi.
-Lỡ gì có kẻ mai phục thì sao? -Kija cực kỳ lo lắng cho vị chủ nhân của mình.
-Không sao đâu mà! -Yona dịu dàng cười, người đã cứu cô trong đó, đích thị là một người tốt.
Nụ cười ấy làm Kija và Hak đỏ mặt tía tai, nhưng nhanh chóng tắt dần, không cho Athlet kịp nhìn thấy.
-Thôi được. Nếu gặp nguy hiểm, thổi chiếc sáo này! -Hak đưa ra chiếc sáo.
Chiếc sáo gỗ, chính chiếc sáo gỗ đó đã đánh dấu cho một mối tình đầu. Yona nhận lấy chiếc sáo rồi cùng Yoon cầm đuốc bước vào trong. Lúc đó, chàng trai mang mặt nạ màu trắng đang lần mò trong đêm tối. Tay trái anh đỡ ở tường, tay phải để ở mắt, mồ hôi đầm đìa.
*Theo lời chàng trai đeo mặt nạ trắng*
Hộc hộc, hôm nay mắt mình rất nhức nhối thì nghe thấy tiếng kêu. Kẻ đột nhập? Không phải, là một cô gái bị dân làng bắt. Họ sẽ nhốt cô gái ấy ở dưới lòng đất. Không được, phải cứu cô ấy. Nhưng khi chạm vào cô gái ấy, ta nghe thấy tiếng vọng:
-Hỡi các chiến binh của Tứ Long! Từ giờ trở đi, các ngươi là phân thân của chúng ta. Với Hyryuu là chủ nhân, hãy bảo vệ, trân trong và không bao giờ được phản bội người chừng nào các ngươi còn sống trên cõi đời!
Nhức nhối, cảm giác đầu tiên ta nhận được khi nghe thấy giọng nói đấy. Cô gái này...... thật sự là ai?
*Kết thúc lời nói của chàng trai đeo mặt nạ trắng*
-Yoon, tới chưa? -Yona hỏi.
-Đệ không biết, mà sao cái cầu thanh này dài quá vậy? Chắc muốn xuyên lòng đất quá! -Yoon than vãn.
Không biết hai người này có tới thấu không?? Đón chap sau nhé!