Khi cậu mở mắt, cậu nhận ra bản thân đang đứng tại một con đường sầm uất, mặc dù cách ăn mặc và mọi thứ của những người qua đường hoàn toàn có gì đó giao thoa giữa thời trung cổ châu âu và tương lai cực xa. Trước mặt cậu là một cái xe gỗ lớn do bốn con lợn kéo đang mở cửa sổ, với một người đang chống tay lên thành xe nhìn cậu một cách thú vị. Người này có một mái tóc vàng theo kiểu phương tây, đôi mắt đỏ và hình dáng trông khá giống một cậu nhóc cấp hai.
- Chào mừng đến với chức năng cửa hàng. Ta là Avariche, thương gia đầy uy tín của toàn thể vũ trụ.
Avariche phất tay, một cái bảng với vô số cái ô (trong số đó có rất nhiều cái đã bị ẩn) hiện ra trước mặt cậu. Hiện tại đang có năm ô sáng màu biểu thị có thể lựa chọn, lần lượt là Vật Phẩm, Kĩ Năng, Tu Luyện, Yêu Cầu và Rút Thăm. Đức tò mò bấm vào mục Vật Phẩm. Trong đó lại phân ra làm vô số thứ.
- Có vẻ hơi nhiều, xem cả ngày cũng không hết được.
Đức phàn nàn.
Avariche bật cười:
- Ha ha, không sao đâu. Khi ngài tiến vào nơi này, thời gian ở bên ngoài thế giới thực đã bị ngừng lại. Ngoài ra, nếu cần tìm kiếm thứ gì thì có thể yêu cầu với ta. Trên đời này thứ gì cửa hàng hệ thống cũng có bán, chỉ cần có đủ Tinh Điểm.
- Thật sự là thứ gì cũng có?
Đức tò mò hỏi. Đáp lại cậu là cái gật đầu khẳng định của hệ thống.
- Vậy cho tôi xem giá của….nỏ thần liên châu trong cổ tích Mị Châu Trọng Thủy xem nào?
Hỏi bừa, ai dè một vật phẩm hiện ra trước mặt Đức thật.
Nỏ Thần Liên Châu
Vật Phẩm Truyền Thuyết: Độc Nhất
Cấp S+
40% chí mạng
Kèm theo hiệu ứng: Liên Xạ
///(Đẳng cấp của bạn chưa đủ để xem xét toàn bộ thuộc tính)
Giá: 26.000 Tinh Điểm *kèm theo một số yêu cầu phụ.
- Ặc, vậy ra là có thật.
Đức than thở. Avariche chợt lôi ra từ dưới bàn một cái túi vải màu đỏ:
- Tý nữa thì quên, đây là quà mừng tân thủ của ngài!
Đức: ………
Đức nhận lấy cái túi quà. Cậu đưa ta ra mở túi quà, chợt một ô chữ nhật nho nhỏ hiện ra đè trên tay cậu: Xác nhận mở ra? Có/Không.
Đức thầm hô Có, sau đó thì cái bảng biến mất. Bên trong túi quà lần lượt là năm thứ: Một cái chìa khóa bằng gỗ, thiết kế giống y hệt cái chìa khóa Việt Tiệp? Một nhúm tinh thạch màu đen với vô số những hạt bụi như những ngôi sao và tinh vân bên trong, thứ mà ngay lập tức tan biến và trở thành 30 Tinh điểm cho cậu. Một quyển sổ nho nhỏ màu đen, trên có đề hai chữ “Giám Định”. Một cái vé gì đó màu trắng. Và cuối cùng là một viên thuốc màu hồng. Khi cầm quyển sổ trên tay, bên tai cậu vang lên giọng lành lạnh của hệ thống:
- Học tập kỹ năng “Giám Định”? Có/Không.
Đức lựa chọn Có. Tinh! Một luồng khí lạnh tràn ra từ trên quyển sổ, và nó tan biến theo luồng khí đó, di chuyển từ lòng bàn tay cậu đi dần ngược lên đầu cậu. Cậu cảm thấy có gì đó choáng váng, và đôi mắt chợt có phần nhìn rõ ràng hơn. Cậu liếc nhìn vào viên thuốc trên tay kia, và thử tìm cách sử dụng kĩ năng Giám Định này. Khi cậu tập trung nhìn vào viên thuốc, một loạt thông tin ngắn chợt xuất hiện trong trí nhớ cậu nhờ vào hiệu quả của kĩ năng Giám Định:
Thuốc Exp
F sơ cấp
Viên thuốc này được sử dụng để tăng lên một lượng exp cố định cho người dùng. Vô dụng với người trên lv 5.
Đức mở bảng kĩ năng ra, cậu nhận ra rằng kĩ năng Giám Định đã tăng một chút exp nhờ vào việc giám định viên thuốc:
Kĩ năng: Giám Định lv1 (E sơ cấp)
1 MP, không có cooldown.
Exp: 30%
Được sử dụng ngay tức thời để giám định một mục tiêu bất kỳ. Đối với mục tiêu có đẳng cấp D trở lên vô hiệu.
Đức định đưa viên thuốc vào miệng, chợt giọng nói của hệ thống vang lên bên tai:
- Chủ nhân, viên thuốc này chỉ có tác dụng với những ai đã có nghề nghiệp.
Đức gật đầu:
- Vậy tính sau đi.
Đút viên thuốc vào túi quần, cậu tập trung lên chiếc chìa khóa:
Khóa Vạn Năng
E sơ cấp
Chiếc chìa khóa này được thiết kế để có thể mở bất cứ ổ khóa F cấp nào. Có 3/3 lần dùng, sau lần dùng cuối cùng sẽ tự động tan biến.
*Chú thích của hệ thống: xin đừng đem chiếc chìa khóa này đi làm việc bậy bạ.
Khóa vạn năng có thể mở mọi ổ khóa F cấp! Không đến nỗi nào, Đức nghĩ. Cậu tiện tay đút chiếc chìa khóa vào trong túi quần, và cầm lên tấm vé màu trắng. Avariche chỉ chỉ vào tấm vé và nói:
- Đó là vé để rút thăm may mắn trong cửa hàng. Xin hãy đưa nó cho tôi khi ngài có nhu cầu rút thăm.
Đức đưa chiếc vé cho Avariche:
- Rút luôn đi xem nào. Chiếc vé này dùng để rút thăm cái gì?
- Đây là một chiếc vé rút thăm vật phẩm hư cấu. Nó cho phép người sử dụng rút ra một vật phẩm bất kỳ từ trong một thế giới hư cấu. Chú ý rằng tỷ lệ rút đồ vật được ảnh hưởng theo ký ức và kinh nghiệm của người rút cho nên ngài không cần lo sẽ rút ra thứ gì đó ngài chưa từng nghe qua.
Đức hào hứng nhìn Avariche rút ra một cái máy như kiểu máy quay xổ số, và sau đó đút chiếc vé vào cái máy đó. Nhưng viên bi đủ loại màu bên trong bắt đầu xoay đi xoay lại hỗn loạn. Sau khoảng mười hai mươi giây gì đó, một viên bi màu xanh lam rơi ra từ chiếc máy vào tay Avariche. Avariche cầm lấy viên bi, và dùng ngón tay nắn nhẹ một cái. “Póc” viên bi vỡ làm đôi, để lộ bên trong là một mảnh giấy nhỏ được cuốn lại cẩn thận. Avariche đưa mảnh giấy cho Đức, bên trên có ghi “Kekkai Sensen, Dị năng của King of Despair”
- Dị năng của King of Despair trong Kekkai Sensen? Omg!
Đức hô lớn. Là một fan của anime Kekkai Sensen, cậu đã luôn rất hâm mộ sự cool ngầu của King of Despair trong phim. Khả năng triệu hồi lửa xanh, sử dụng ký tự ma thuật và niệm khống của anh dưới hình dáng Black luôn là một mơ ước của Đức.
Mảnh giấy phát sáng và từ từ hóa thành một ống kim tiêm với dung dịch màu xanh lam. Đức ném cho nó một cái Giám Định (chủ yếu là để nâng cấp exp cho Giám Định luôn):
Dị năng của King of Despair “Niệm Hỏa” (tên do hệ thống đặt)
E sơ cấp
Đây là bản mô phỏng lại của năng lực đến từ King of Despair dưới hình dạng Black trong phim Kekkai Sensen. Nó ban cho người sử dụng lần lượt là hai dị năng nhỏ hơn sau đây:
1.Telekinesis (Niệm khống): sử dụng sức mạnh tinh thần để khống chế đồ vật và các loại lực tương tác mà không dùng đến cơ thể.
2.Pyrokinesis (Hỏa Khống): cho phép người dùng khiến một vật đã bị bản thân hoàn toàn khống chế bằng Niệm Khống bốc cháy ra ngọn lửa xanh của Cõi Khác, thiêu đốt linh hồn và vật chất.
*Chú ý: mỗi người chỉ có thể có dị năng một lần. Đạt được Dị Năng của King of Despair sẽ khiến cho chủ nhân không thể có được dị năng khác.
- Sử dụng như nào?
Đức quay ra hỏi Avariche. Hắn ta cầm lấy cái kim tiêm của cậu, và nhẹ nhàng cắm vào cánh tay Đức một cách tùy tiện. Đức giật mình nhưng tốc độ phản ứng của cậu quá chậm, và thứ chất lỏng màu xanh đã phát sáng của ống tiêm đã chui vào trong tay cậu.
- Này!
Avariche nhìn Đức, hắn ta gật đầu:
- Có thể sẽ hơi đau…
Đức chưa kịp đáp lời thì một cơn đau mãnh liệt chợt dâng trào từ cánh tay cậu. Ôm lấy cánh tay của mình, Đức run rẩy ngã xuống đất. Nếu vạch ống tay áo lên có thể thấy những mạch máu đã bắt đầu phát ra ánh sáng xanh lè, và khẽ đập như thể chúng là sinh vật sống. Cơn đau thốc lên não khiến cho Đức choáng váng. “Ầm” một tiếng nổ vọng bên trong đầu, và cậu cảm thấy ý thức trở nên tỉnh táo một cách kỳ lạ trước khi ngất đi.