Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 90: Tiễn người ra đi, đi xa ngàn dặm (P1)





Bạch Bạch ăn ngay nói thật, giọng nói tuy không lớn, nhưng những người xung quanh tai thính mắt tinh, đều nghe được rõ ràng, Huyền Linh từ khi xuất sư đến nay còn chưa chạm qua đối thủ không đem nàng để vào mắt chút nào như vậy, tức giận đến toàn thân phát run, run giọng nói:

"Được…… Ngươi được lắm!"

Bạch Bạch nhìn vẻ mặt nàng cực kỳ giận dữ mà méo xệch, rất là kỳ quái. Tiên nữ tỷ tỷ hung dữ thoạt nhìn rất tức giận, nhưng mà vì sao lại vẫn miễn cưỡng bản thân khích lệ nàng chứ?

Người trong Thanh Lương Quan nghe Bạch Bạch"nói lời ngây thơ", trong lòng rất buồn cười, lại chỉ được miễn cưỡng khống chế biểu lộ, duy chỉ có Vân Cảnh tính tình hoạt bát, hoàn toàn không nín được, phốc một tiếng phì cười.

Hắn không những cười vui vẻ, còn khiến Huyền Linh càng tức giận! Vốn đứng ở một bên Ngao Thương không chịu được việc Vân Cảnh đắc ý, hừ lạnh một tiếng, quát:

" Đệ tử Thanh Lương Quan, khẩu khí thật lớn!"

Vân Sơ không muốn nhiều chuyện, chắp tay nói:

" Nhị thái tử nói quá lời, xin Huyền Linh tiên tử thứ tội, Tiểu sư muội ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngôn ngữ nếu có mạo phạm xin chớ trách tội!"

Bạch Bạch nghe sư huynh nói như vậy, trong lòng rất là ủy khuất, đến bên tai Vân Cảnh nói:

" Rõ ràng là Sư phụ nói như vậy, ta không có nói láo."

Vân Hư nhất thời không biết nên nói thế nào cho nàng biết, có một số việc tuy là sự thật, nhưng không thể nói, nhất là không thể nói trước mặt người ngoài. Nhưng nếu như tính tình Bạch Bạch không như thế, lần đầu tiên gặp hắn, còn hoàn toàn không biết rõ hắn thế nào, liền "bênh vực lẽ phải" Vì hắn tranh luận với Mặc Yểm.

Đưa tay đi sờ sờ cái đầu nhỏ của Bạch Bạch trấn an, Vân Hư thấp giọng nói:

" Đại sư huynh không có ý trách ngươi, ừm, sau này sẽ từ từ nói cho ngươi hiểu, được không?"

Bạch Bạch là một đứa trẻ hiểu chuyện lại rất dễ bị lừa, nghe vậy liền cọ xát bên gáy Vân Hư, hoàn toàn không đem việc này để ở trong lòng. Nhưng bộ dáng bọn họ thì thầm nói chuyện vơi nhay rơi vào trong mắt Ngao Thương cùng Huyền Linh, lại làm cho hai người càng thêm bất mãn vài phần, chỉ sợ hai sư huynh muội này đang âm thầm giễu cợt bọn họ.

Huyền Linh cười lạnh thối lui hai bước, lớn tiếng nói:

"Trăm nghe không bằng một thấy! Xin mời vị tiểu sư muội này của Thanh Lương Quan thưởng chiêu!"

Vân Sơ nhướng mày, rất không kiên nhẫn vì nữ nhân làm phiền không ngớt này, lãnh đạm nói:

" Mấy người đồng môn chúng ta lần này là muốn đi Âm ti Địa phủ đối phó yêu ma, thời gian cấp bách, tiên tử nếu nhất định phải luận bàn, đợi sau khi chúng ta trở về hẹn thời gian khác là được." Lời nói đã rất rõ ràng– chúng ta muốn làm chính sự, không rảnh với các ngươi lãng phí thời gian!

Vân Sơ tuy bình thường xử sự thành thục khéo léo, nhưng tu luyện tới loại cảnh giới của hắn, lại xuất từ danh môn, trong lòng đều có một thái độ kiêu kỳ, có thể lùi một bước, nhưng nếu như đối phương không thức thời, hắn cũng sẽ không nhượng bộ.

Ngao Thương thấy Bạch Bạch chỉ là hồ tiên nhỏ nhắn xinh xắn, vừa nãy còn xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng nói đến muốn tỷ thí, Thanh Lương Quan lại ra sức khước từ, lập tức liền hoài nghi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Tuy những ngày này khắp nơi đều loan truyền bạch hồ này lợi hại thế nào, nhưng chính thức biết sự lợi hại của nàng cũng chỉ có hai vị công chúa bị thương cùng với thủ hạ của các nàng, còn có Thái Bạch Kim Tinh và bốn vị tiên nhân. Hắn đối với Tam công chúa vốn không có hảo cảm, trực giác liền cho rằng các nàng bị thương thuần túy là vì pháp lực của các nàng quá kém!

Mà bốn vị tiên nhân khác, rất có thể là cố ý trợ giúp Thanh Lương Quan đưa lời đồn đại như vậy…… Nói tóm lại, hắn cũng không tin tưởng con hồ tiên nho nhỏ này thực sự có năng lực lớn như vậy!

Nếu như lúc này hắn ra tay đánh bại nàng, chẳng những làm giảm uy phong Thanh Lương Quan, mất thể diện tên hoa hoa công tử (công tử bột) Vân Cảnh chết tiệt kia, càng có thể làm cho tiên nhân thiên đình biết rõ, nhị thái tử tây Hải Long cung hắn lợi hại, cơ hội một trận thành danh như vậy, sao có thể bỏ qua?!

Nghĩ đến đây, Ngao Thương tiến lên, ngăn lại Huyền Linh nói:

" Con bạch hồ này trước đây làm vị hôn thê của ta bị thương, hôm nay bất kể thế nào ta đều muốn thay Tam công chúa đòi lại công đạo!"

Hắn đưa ra lý do như vậy, Huyền Linh ngẩn người, lại thật không muốn cãi với hắn, vị hôn phu của người ta so với chỉ là sư tỷ muội trên danh nghĩa nàng đương nhiên là thân thiết hơn, chỉ đành tức giận bất bình cất bước, xem như đáp ứng để hắn lên trước.

Vài tên"đại biểu quần chúng" cùng đến với họ vừa xấu hổ lại vừa hưng phấn! Một mặt thấy đồng bọn của mình gây sự như vậy, sợ làm các vị sư huynh Thanh Lương Quan sinh ghét, liên quan đến bọn họ cũng phiền, một mặt lại cực khát vọng có thể nhìn thấy cao thủ như vậy tỷ thí, cho nên không có người đi ra khuyên can.

Vân Sơ cảm thấy tức giận, tình hình của Bạch Bạch sư phụ đã nói rất rõ ràng, nàng hoàn toàn không hiểu gì về tiên thuật lại càng không biết đấu quyền thuật, chỉ có một thân pháp lực cao cường, Ngao Thương này ngay cả luận pháp lực cũng không bằng tiểu sư đệ Vân Hư, đừng nói đến Bạch Bạch, nhưng pháp thuật đọ sức của hắn cũng không quá kém, Bạch Bạch cùng hắn đánh nhau, nói không chừng sẽ có hại.

Vân Khởi bên cạnh hắn tự nhiên biết rõ tâm sự của sư huynh, mỉm cười nói với Ngao Thương:

"Oan oan tương báo tới khi nào? Ngày đó nếu không phải Tam công chúa phục kích trước, sư muội ta cũng sẽ không ngộ thương nàng, chuyện này đã rõ ràng, Thiên đế bệ hạ cùng sư tôn chúng ta đã cho qua, nhị thái tử sao phải dây dưa không dứt?"

Ngao Thương thấy hắn một mực cản trở, càng cảm thấy trong lòng bọn họ có "quỷ", hừ lạnh nói:

"Thiên đế bệ hạ là Thiên đế bệ hạ, ta là ta!"

"Hôm nay nhị thái tử đến đòi công đạo, nếu là sau này một đám thân thích bằng hữu trưởng bối sư tôn của ngươi tìm đến, việc này chẳng lẽ mãi không dứt? Thiên hạ cũng không có đạo lý này." Lời nói của Vân Khởi dường như đã chỉ rõ Ngao Thương hôm nay tỷ thí nhất định thua rất thảm!

Ngao Thương sao có thể chịu được chuyện này, tức giận nói:

"Các vị sư hữu nghe đây, việc sống chết hôm nay tất cả đều là mệnh trời! Mọi người làm chứng. Như vậy, các ngươi có thể chưa?"