Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 58: Đã xảy ra chuyện (P2)





Bên trong cung Thanh Lương, Minh Ất chân nhân ngồi một mình dưới mái hiên, nhìn một gốc cây hoa hồng trước mặt suy nghĩ xuất thần, nhìn bốn phía, mơ hồ than thở: "Chẳng lẽ là do ta nhúng tay mạnh quá, mới có thể phá hủy đoạn nhân duyên này?"

"Sư phụ?" Vân Hư từ xa chỉ thấy sư phụ quay mặt về phía cây hoa hồng thì thào tự nói, chần chờ một chút mới tiến lên chào.

Minh Ất chân nhân có chút yêu quý đệ tử này, vẫy tay cho hắn ngồi vào bên cạnh.

Vân Hư lén nhìn vẻ mặt sư phụ một chút, lớn mật hỏi: "Sư phụ có tâm sự gì sao?"

Minh Ất chân nhân bình tĩnh nhìn cây hoa hồng nói: "Sư phụ tự cho bản thân là thông minh, mà lại làm sai mọi chuyện…"

"Sư phụ sao có thể làm sai chuyện gì?" Những lời này của Vân Hư là rất thật tâm, trong cảm nhận của hắn, địa vị của sư phụ thậm chí Như Lai Phật tổ so ra còn kém hơn, việc này không quan hệ tới thực lực, chỉ thuần tùy là vì từ nhỏ hắn đã theo bên cạnh sư phụ, hiểu rõ phẩm chất đối nhân xử thế của sư phụ, vì thế mà cảm phục sâu sắc. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Có thể nói là có chút mù quáng, hắn căn bản cảm thấy lời nói và việc làm của sư phụ đều là tuyệt đối chính xác. Cho nên trước đây sư phụ bảo hắn giấu diếm tin tức của Mặc Yểm và Bạch Bạch, mặc dù hắn thấy hơi kỳ lạ, thế nhưng vẫn giữ mồm giữ miệng không có đến nửa câu nghi vấn.

Minh Ât chân nhân đối với đồ đệ tín nhiệm mù quáng này, mỉm cười, cũng không biết trong nụ cười mang vui vẻ hay chua xót nhiều hơn: "Ngàn năm trước, Vi sư đã từng phải trả giá đại giới mà tự tổn hại tu vi của mình, nhìn trộm thiên cơ, tuy rằng chỉ là thấy một ít việc vụn vặt, nhưng cũng đã biết trước một chút tin tức, làm một việc, để Thiên đình và thế lực khắp nơi duy trì cân đối, có thể khiến thế gian được hưởng thái bình lâu hơn. Không nghĩ tới…"

Vân Hư trợn tròn hai mắt, trong lòng sợ hãi than, sư phụ thông thiên triệt địa, có pháp lực nhìn thấy trước tương lai, lại hiếu kỳ muốn chết, sư phụ cuối cùng không nghĩ tới điều gì đây?

Thế nhưng sư phụ không nói, hắn cũng không dám hỏi nhiều, muốn nói lại thôi đến mức rất là khổ sở

May là Minh Ất chân nhân tuy không nói rõ, nhưng lại nói ra vài câu bên dưới: "Không nghĩ tới thông minh bị thông minh hại, không chỉ tính toán không được, còn tự nhiên phá hủy một đoạn nhân duyên."

Vân Hư nghe không hiểu, không thể làm gì khác hơn là ngồi ở bên cạnh trở thành người nghe biết điều.

Minh Ất chân nhân cũng không cần ý kiến người bên ngoài, thầy trò ngồi đối diện nhau không nói gì một hồi, bỗng nhiên trên mái đại điện đối diện có một hồi chuông không có gió tự kêu, một tiếng đinh đinh đang đang vang lên.

Minh Ât chân nhân nhướng mày, đây chính là cái lục lạc mà mấy ngày trước hắn đưa cho nhà bạch hồ để báo nguy hiểm, hắn rời khỏi Ngọc Sơn không được mấy ngày, tiếng chuông vội vã như vậy không lẽ Bạch Bạch bên đó xảy ra chuyện gì sao?

Vội vã đứng dậy phất một ống tay áo, đi về phía Ngọc Sơn, một tay mới niệm pháp quyết, bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng… Có phải Mặc Yểm đã tìm thấy Bạch Bạch rồi hay không?

Vừa nghĩ như thế, động tác làm phép liền ngừng lại, nếu như loại khả năng này là thật, nếu lúc này chống lại Mặc Yểm, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện xấu…

Minh Ất nhìn sang đệ tử Vân Hư ở bên cạnh đang không biết lý do, hơi trầm ngâm, phân phó nói: "Vân Hư, Ngọc Sơn ở dưới nhân gian có bằng hữu của vi sư, có thể đang gặp phải phiền phức. Lúc này vi sư đi trước thì bất tiện, ngươi đi xuống xem xảy ra chuyện gì. Nếu như là Mặc Yểm muốn dẫn Bạch Bạch đi, ngươi chỉ cần lập tức phụ trách bảo vệ vợ chồng Bạch Nguyên Tùng an toàn, không cần cản trở gì hết! Nếu như là chuyện khác, ngươi có thể tự mình xử lý thì xử lý, không thể xử lý thì phá bỏ lục lạc vi sư để đó, vi sư sẽ hạ phàm giúp ngươi. Chuyện vi sư phân phó, không được nói với bất kì kẻ nào, ngươi đi nhanh đi! Đóa hoa hồng này sẽ mang ngươi đến trên Ngọc Sơn."

Dứt lời tiện tay bẻ một đóa hoa hồng trắng ném vào không trung, đóa hoa hồng bay về hướng tây nam, Vân Hư không dám chậm trễ, đáp mây đi theo.