Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 890




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 890: Người nào là người tốt con vẫn có thể phân rõ

“Sẽ không, đến lúc đó tôi tự mình ra sân”Hoäc Anh Tuấn thấp.

giọng nói “Quá tốt, trên cái thế giới này cũng chưa có ai thẳng kiện được Anh Tuấn ”Nhạc Hạ Thu ngửa đầu hướng anh khẽ mỉm cười.

Ban đêm trong biệt thự nhà họ Hoäắc.

Hoắc Anh Tuấn hiếm thấy trở lại một chuyến, bà cụ Hoắc nhìn anh một cái, cũng rất không vừa mắt: “Hôm nay mặt trời là mọc ở phía tây sao, lại còn không trở lại, trong tay con xách cái gì?”

“Ba bộ đồ chơi mới nhất dành cho trẻ con”Hoắc Anh Tuấn cầm đi tới đưa cho Hiểu Khê đang ăn điểm tâm bên cạnh: “Đưa cho con có được hay không”

Anh cho tới bây giờ không phải một người quan tâm đến cảm nhận của trẻ con, nhưng ngày hôm qua lời của Hiểu Khê vẫn là để cho anh rất đau lòng, thậm chí cả đêm đều không cách nào ngủ được.

Anh thật không rõ mình tại sao phải quan tâm con gái của Hoắc Phong Lang như vậy, thật là gặp quỷ.

“Không muốn”Hiểu Khê quay mặt qua một bên, chạy đến bên người bà cụ Hoắc cúi đầu.

Bà cụ Hoắc tức giận trợn mắt nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Con đem bố.

con bé điều ra nước ngoài đi công tác, để cho nó bị người khác chê cười, con còn có mặt mũi đến đây để lấy lòng Hiểu Khê”

“Hoäc Phong Lang nói với con sao?”Hoắc Anh Tuấn gương mặt tuấn tú trầm xuống.

“Cũng không phải”Hiểu Khê ngẩng đầu, khiếp khiếp nhìn anh, nhưng lớn tiếng nói: “Là ông cố chú bà nội bọn họ đang thảo luận chuyện này, bố của con đã làm gì sai, bác tại sao phải như vậy đối với ông ấy”

Hoắc Anh Tuấn nhất thời cứng họng, anh không có biện pháp nói cho cô bé chân tướng, thế giới của con nít quá đơn thuần.

“Con biết, bác nhất định là giống như dì Nhạc nói, bởi vì bác cùng bố con là bất đồng bố ruột, cho nên bác không thích bố con”Hiểu Khê mắt đỏ khuông ủy khuất nói.

“Nhạc Hạ Thu nói những lời như vậy với con?”Bà cụ Hoắc sắc mặt lập tức liền biến: “Đây là cái loại phụ nữ gì a, làm sao có thể trước mặt trẻ con nói những thứ này, thật quá đáng”

“Bà nội… “Hoắc Anh Tuấn sắc mặt khó chịu.

Bà cụ Hoắc nhưng lạnh lùng nói: “Bà nghe nói con gần đây lại ngày ngày ở trong bệnh viện trông nom cái người Nhạc Hạ Thu đó, bà nói con là đời trước không có phụ nữ sao, cô ta cắm cho con một cái sừng dài như vậy, người của toàn Kinh Đô cũng đang nghị luận, con làm sao cứ hồ đồ như vậy a”

Hoắc Anh Tuấn im lặng không lên tiếng.

Ông cụ Hoäắc chống gậy đi vào”“Bà hãy bớt tranh cãi một tí, dù sao người cháu trai này của bà không có người phụ nữ này không sống nổi, tùy tiện để nó bị dày vò, nó bây giờ là người nắm quyền nhà họ Hoäc, ai nói đều vô dụng”

“Tôi còn có thể làm gì, nó nếu như lại theo Nhạc Hạ Thu kết hôn, hai người các người cứ đi ra nước ngoài len lén cử hành là được rồi, đừng gọi bà đến, chúng ta cũng sẽ không tham gia, mất mặt”Bà cụ Hoäc bực tức nói.

“Được rồi, con trở về phòng”

Hoắc Anh Tuấn đem ba bộ đồ chơi để trên bàn, xoay người rời đi.

Mới vừa đi xuống lầu, phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói của Hiểu Khê: “Bác, chờ một chút”

“Hiểu Khê, con không phải là không thích bác sao?”Hoắc Anh Tuấn quay đầu, đáy mắt thoáng qua khổ sở.

gạt con, con rất thích dì ấy, sau này cũng sẽ tiếp tục thích, Hiểu Khê mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng người nào là người tốt, con vẫn là phân rõ”

Hoắc Anh Tuấn cười khanh khách: “Một đứa nhỏ như con thì phân rõ cái gì?”